Vô Thượng Thần Đế

Chương 957: Hỏa Vũ Phượng tới cửa (2)

Mật địa?
Xem ra Ngũ Hành thiên phủ đối vẫn rất để bụng chuyện tuyển chọn đệ tử thiên tài ngũ đại thế lực.
Trình Độ để bụng này chỉ sợ có hơi quá.
Đầu tiên thu thập đệ tử từ các đại thế lực, đã là thiên tài bên trong thiên tài, lại trải qua tuyển chọn, đó chính là yêu nghiệt bên trong thiên tài.
Ngũ Hành thiên phủ không phải cần không phải thiên tài đơn thuộc tính sao?
Làm sao lao tâm lao lực đến mức kia.
Mục Vân không rõ vì sao, Tần Đồng đương nhiên càng không rõ.
- Ừm, ta hiểu rõ!
- Vân sư huynh, khoảng thời gian này, ngươi cẩn thận một chút.
- Vì sao?
Tần Đồng bình tĩnh nói:
- Hỏa Hành sơn chúng ta, Đại trưởng lão Hỏa Quy Nhất, Nhị trưởng lão Hỏa Vô Kỵ, Tam trưởng lão Hỏa Phụng Thiên có thể nói là trưởng lão trung tâm trên cơ bản bên trong Hỏa Hành sơn, đều một mạch họ Hỏa, tam đại trưởng lão, khống chế tất cả lực lượng bên trong Hỏa Hành sơn.
- Chỉ có Sơn chủ chúng ta, quyền lợi cao hơn bọn hắn một bậc, mà ba vị trưởng lão hai bên, căn bản không nâng đỡ lẫn nhau, ngược lại phản chiến tương hướng.
- Lần này, ngươi chém giết là Hỏa Thông Thiên, chính là tôn nhi của Đại trưởng lão Hỏa Quy Nhất, Đại trưởng lão gần đây ra ngoài, không ở trong tông môn, nếu không ngày đó, chỉ sợ ngươi cũng không cách nào đánh giết Hỏa Thông Thiên, cho nên mấy ngày nữa, Đại trưởng lão có thể sẽ trở về, ngươi cần cẩn thận một chút.
- Ta hiểu rõ!
Giết tiểu nhân, già muốn tới.
Chỉ là Mục Vân dựa theo quy củ đến, Hỏa Quy Nhất muốn đối phó hắn, cũng cũng nên có cớ mới được.
Để chính Tần Đồng cẩn thận một chút, Mục Vân cũng trở về chỗ ở, tiếp tục tu luyện.
Trước mắt, mỗi một phút mỗi một giây đều rất quan trọng.
Thế nhưng, ngày thứ hai trời vừa sáng sớm, Mục Vân lại bị một tiếng hô to đánh thức.
Nhíu nhíu mày, nhìn lên trời vừa mới hơi sáng, Mục Vân đứng dậy, nhìn ngoài núi.
- Mục Vân, ngươi đi ra cho ta!
Một bộ váy ngắn màu lửa hồng, dưới chân đạp một đôi ủng da, thẳng đến chỗ đầu gối, lộ ra một nửa đùi, óng ánh đầy co dãn.
Mái tóc Hỏa Vũ Phượng tản ra, đứng trước đại điện, gọi tên Mục Vân.
- Có chuyện gì không?
Mục Vân nhíu nhíu mày hỏi.
- Đều là cường giả Vũ Tiên cảnh, đả tọa chính là nghỉ ngơi, đi theo ta!
Hỏa Vũ Phượng nhìn bộ dáng Mục Vân mơ hồ, mở lời.
Im lặng trợn mắt, Mục Vân lại đứng tại chỗ, cũng chưa hề động.
- Ngươi đi theo ta!
Hỏa Vũ Phượng ra lệnh.
- Ngươi ta đều là Hỏa Thánh Tử, dựa vào cái gì bảo bảo ta đi theo ngươi, ta liền đi theo ngươi, vạn nhất ngươi mưu đồ làm loạn với ta thì sao?
- Ta?
Hỏa Vũ Phượng chỉ chỉ mình, vừa chỉ Mục Vân, cười nói:
- Ta đối với ngươi, mưu đồ làm loạn?
Hỏa Vũ Phượng nhìn Mục Vân, quả thực buồn nôn.
- Hiện tại đi theo ta!
Hỏa Vũ Phượng hừ hừ nói:
- Nếu như không đến, kết cục ngươi biết.
Nghe đến lời này, trong mũi Mục Vân lại phì phì, quay người về đến trong phòng.
- Hỗn đản, đi ra!
Hỏa Vũ Phượng quát to một tiếng, hỏa lăng tròn trịa xuất hiện trong tay.
Hỏa lăng quấn quanh bay tới phía cánh tay Mục Vân.
Nhìn thấy hỏa lăng quấn quanh mà đến, Mục Vân lại mỉm cười, vừa sải bước ra, ngược lại chủ động nắm hỏa lăng trong tay.
Biến hóa đột ngột, Hỏa Vũ Phượng cũng không nghĩ tới, sững sờ, không biết làm sao.
Nàng dù sao cũng là Vũ Tiên cảnh ngũ trọng, vạn thọ chi cảnh, nhìn thấy Mục Vân bắt lấy hỏa lăng, trong lòng mặc dù không nghĩ tới, thế nhưng cũng an tĩnh lại.
Trên mặt lộ ra tia chế giễu, Hỏa Vũ Phượng kéo hỏa lăng trong tay về.
Nàng vốn là ngũ trọng cảnh giới, vô luận chân nguyên hùng hồn hay lực lượng, khẳng định đều mạnh hơn Mục Vân.
Chỉ tiếc, lần này, nàng lại thất bại.
Liều mạng kéo một cái, Mục Vân một bên khác thế mà không nhúc nhích tí nào.
Dưới tình huống bực này, Hỏa Vũ Phượng làm sao có thể chịu đựng được.
Nàng vốn có cảnh giới hơn Mục Vân, bại bởi Thiên Thủy Nhất là bởi vì thực lực Thiên Thủy Nhất tương đương nàng, thủy khắc hỏa, nàng không có cách nào.
Nhưng bây giờ, còn không bằng Mục Vân?
Thân là tiểu công chúa Hỏa Hành sơn, nàng nào có thể tiếp nhận được.
Khó lòng chấp nhận tiếp nhận là một chuyện, nhưng bây giờ, đâm lao phải theo lao.
- Ngươi buông tay!
Hỏa Vũ Phượng cuối cùng nhịn không được quát.
- Được!
Vừa dứt lời, Mục Vân buông tay, một bên khác, lực lượng biến mất, Hỏa Vũ Phượng lảo đảo một cái, kém chút ngã sấp.
- Ngươi...
Hỏa Vũ Phượng nhìn Mục Vân tràn ngập tức giận, vốn định đi thẳng một mạch, thế nhưng nghĩ đến nghi ngờ trong lòng, lại không bỏ được rời đi, đứng tại chỗ, trong lúc nhất thời mặt đỏ lên.
- Ngươi đến cùng muốn làm gì?
Nhìn tiểu công chúa sầu não uất ức, Mục Vân bất đắc dĩ hỏi.
- Ta muốn hợp tác với ngươi!
Hỏa Vũ Phượng hừ hừ, nói:
- Ta biết, ngươi gần đây cần bảo bối chữa trị chân hồn tổn thương, ta vừa hay biết một ít tin tức, nếu ngươi muốn nghe, ta có thể nói cho ngươi nghe.
- Tốt!
Mục Vân cơ hồ không có chút gì do dự.
Hắn đang thiếu khuyết một ít bảo bối khôi phục hồn lực, mà lại rất gấp.
Bên trong Thần Không bảo động đương nhiên có, cũng phải cần hoàn thành khiêu chiến, dùng thực lực của hắn bây giờ, có thể hoàn thành khiêu chiến, đạt được ban thưởng cũng không đáng chú ý.
Bên trong Thần Không bảo động, đương nhiên có rất nhiều thánh giai linh dược, đều là cực phẩm, thế nhưng độ khó khiêu chiến cũng để Mục Vân chỉ có thể lực bất tòng tâm.
- Có một loại hoa, tên Tử Cực Dương Hoa, loại hoa này, một ngàn năm nở hoa một lần, một ngàn năm kết một lần quả, mà chỉ có một cái, Tử Cực Dương Quả, loại Tử Cực Dương Quả này đả thông huyết mạch võ giả, lợi ích rất lớn, chính yếu nhất chính là chữa trị chân hồn võ giả bị thương.
- Nơi nào có!
Tử Cực Dương Hoa, bên trong Thần Không bảo động cũng có, thế nhưng lấy thực lực Vũ Tiên cảnh nhất trọng, nhị trọng trước mắt, khiêu chiến quả thực muốn chết.
- Ma Quỷ thảo nguyên!
Ma Quỷ thảo nguyên?
Hỏa Vũ Phượng mở lời:
- Ma Quỷ thảo nguyên, thật ra cũng không thể nói là thảo nguyên, dù sao nơi đó địa hình phức tạp, có sa mạc, có ốc đảo, có sâm lâm, có núi cao, cho nên mới được xưng là Ma Quỷ thảo nguyên.
- Ta lần trước nghe một đệ tử nội môn nói, bên trong Ma Quỷ thành tại Ma Quỷ thảo nguyên, có người đàm luận về hoa này, tựa hồ nhìn thấy qua bên trong Ma Quỷ thảo nguyên.
- Tin tức này của ngươi không quá đáng tiền.
Nghe đến lời này, Mục Vân ngược lại hỏi:
- Tử Cực Dương Hoa, Tử Cực Dương Quả, thật có giá trị không nhỏ, nhưng ngươi căn bản không biết địa điểm, không biết vị trí liền nói cho ta tin tức liên quan tới nó, ngươi xác định không phải đến hố ta?
- Ngươi nghe ta nói hết lời!
Hỏa Vũ Phượng nói tiếp:
- Ta biết ngươi cần cái này, ta có thể đi cùng ngươi tìm Tử Cực Dương Hoa, thậm chí giúp ngươi xuất thủ cướp đoạt Tử Cực Dương Quả, bất quá, ngươi phải nói cho ta, ngươi như thế nào một tháng tu luyện Bát Hoang Hỏa Long Ngâm tới đệ lục trọng.
- Có thể!
Mục Vân khoát khoát tay, ra hiệu Hỏa Vũ Phượng tới gần, bàn tay che miệng, thấp giọng nói:
- Thiên phú!
- Ngươi… tên hỗn đản!
Biết Mục Vân đang đùa bỡn mình, Hỏa Vũ Phượng nổi giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận