Vô Thượng Thần Đế

Chương 1815: Các ngươi là ai? (1)

Vừa dứt lời, Xảo Tâm Ngữ chắp tay, mang theo mười mấy người sau lưng rời đi.
- Nghe được lời nói vừa rồi?
Xảo Tâm Ngữ mở lời:
- Nếu ai truyền việc này ra, đừng trách ta không khách khí.
- Xảo sư tỷ, đây là mâu thuẫn giữa Thiên Kiếm lâu và Liệt Diễm tông, nếu như lan việc này ra, Thiên Kiếm lâu và Liệt Diễm tông, thế tất sẽ...
- Ngươi muốn chết, đừng mang theo ta.
Nhìn Nhạc Du, Xảo Tâm Ngữ nói:
- Ngươi chẳng lẽ còn không nhìn ra, Mục Vân rất mạnh? Mà Nhậm Cương Cương đã đến cảnh giới tứ phẩm Thiên Tiên, bên trong ngũ đại Thanh Đồng cấp thế lực, ai có thể giết hắn?
- Chúng ta chỉ là một hạt bụi trong thiên địa mênh mông, cũng không nên muốn tạo ra phong bạo, chân đạp dưới mặt đất, làm tốt chuyện trong tay mới là chính xác nhất.
- Mà Nhậm Cương Cương thu hoạch được lực lượng Kim Tiên truyền thừa, đạt đến cảnh giới tứ phẩm Thiên Tiên, quả thực bay vọt, chúng ta nếu có thể đạt được Kim Tiên truyền thừa, Thiên Dược minh chúng ta cũng sẽ không hạng chót ở bên trong Kim Tiên di chỉ lần này.
- Hiểu rõ!
Nhạc Du chắp tay.
Mà đổi thành một bên, nhìn đám người Xảo Tâm Ngữ rời đi, Lạc Kiếm Tuyết mở lời:
- Chủ nhân, vì cái gì không...
- Không sao cả!
Mục Vân mở lời:
- Bọn gia hỏa này không tạo thành trở ngại gì cho chúng ta, lần này Kim Tiên di chỉ tôi luyện kết thúc, Thiên Kiếm lâu chúng ta sẽ là thế lực Thanh Đồng cấp đỉnh tiêm toàn bộ Chủ Tể Chi Uyên.
Mục Vân nói chuyện, từ trước đến nay sẽ không bắn tên không đích, hiểu rõ điểm này, Lạc Kiếm Tuyết không lên tiếng nữa.
Mục Vân nhìn xung quanh, chậm rãi nói:
- Lần này chuyện gì xảy ra?
- Ta thế nào một mực liên lạc không được các ngươi?
- Chúng ta cũng không biết.
Lạc Kiếm Tuyết cũng kỳ quái.
- Ta tiến vào Kim Tiên di chỉ, đã tụ hợp với Ngọc Thanh Lan tỷ tỷ cùng với Hoán Thanh Sa ba người, trong lúc đó đi qua mấy chỗ, nhưng một mực không có cảm ứng được khí tức của chủ nhân.
- Ừm, xem ra bên trong Kim Tiên di chỉ có chỗ cổ quái.
Mục Vân gật đầu nói.
Cái này rất kỳ quái!
Sinh Tử Ám Ấn của hắn vốn đặc thù, hiện tại lại kết hợp cùng Cửu Linh Đoạt Thiên Bi và huyết mạch bản thân, càng thêm huyền diệu.
Vật gì lại có thể ngăn chặn khí tức của Sinh Tử Ám Ấn.
Điểm này, để Mục Vân rất không hiểu.
- Được rồi, hiện tại mọi người tụ hợp, chúng ta cùng một chỗ tìm kiếm này Kim Tiên di chỉ, trong đây hết thảy có chín chín tám mươi mốt khối Kim Tiên Lệnh, lần này không chỉ ngũ đại Thanh Đồng cấp thế lực chúng ta tranh đoạt, Tam Cực Thiên Minh cũng sẽ tranh đoạt.
- Đệ tử Tam Cực Thiên Minh có thực lực mạnh mẽ, chúng ta không thể cùng đối kháng chính diện, cho nên toàn lực tìm kiếm Kim Tiên Lệnh.
- Vâng!
Lạc Kiếm Tuyết chắp tay, trong lòng bàn tay, xuất hiện hai đạo kim quang.
- Khởi bẩm chủ nhân, đây là Kim Tiên Lệnh chúng ta phát hiện bên trong Kim Tiên di chỉ trong đoạn thời gian này.
Hai khối Kim Tiên Lệnh.
Nhìn thấy hai khối Kim Tiên Lệnh, Mục Vân khẽ giật mình.
Hắn không nghĩ tới, ba người Lạc Kiếm Tuyết thế mà cũng đạt được Kim Tiên Lệnh.
Thu hai khối Kim Tiên Lệnh, hiện nay trên người Mục Vân đã có năm khối Kim Tiên Lệnh.
- Xem ra các ngươi phát hiện không nhỏ.
Mục Vân nhìn ba nữ, nói:
- Tu vi đề thăng, tựa hồ càng thêm cấp tốc.
- Nhờ có ấn ký của chủ nhân.
Ngọc Thanh Lan thỏa mãn cười nói:
- Mỗi cách một đoạn thời gian, chúng ta dù sao cũng có thể thu hoạch được lĩnh ngộ từ phía trên ấn ký, thực lực đề thăng, hiện tại, Hoán Thanh Sa sư muội đã thành đệ tử các chủ Tẩy Kiếm các chúng ta yêu thích nhất.
- Ngọc sư tỷ lại chế giễu ta, rõ ràng ngươi mới là người đó.
Hoán Thanh Sa xưa nay không thích nhiều lời, ngại ngùng nói:
- Các chủ trước kia hoài nghi chúng ta, liên tục kiểm tra chúng ta, cũng phát hiện không được Sinh Tử Ám Ấn, cho nên mới xem chúng ta thành đệ tử trọng điểm, bồi dưỡng không giữ lại chút nào.
- Ừm, rất tốt!
Mục Vân lần nữa gật đầu nói:
- Các ngươi yên tâm, ta để các ngươi ở bên trong Thông Thiên kiếm tông và Tẩy Kiếm các, sẽ không để cho các ngươi phản bội tông môn, hiện nay, Nhất Diệp kiếm phái phát triển, ta nghĩ các ngươi cũng nhìn thấy, ta đã là trở thành Đại Phái chủ Nhất Diệp kiếm phái, Nhất Diệp kiếm phái cấp tốc quật khởi, tứ đại Phàm Thiết cấp thế lực khác cũng theo không kịp bước tiến.
- Hiện nay, các ngươi đã là người của ta, ta tự nhiên đại lực bồi dưỡng các ngươi, để các ngươi trở thành người nói chuyện của Thông Thiên kiếm tông và Tẩy Kiếm các.
- Đa tạ chủ nhân.
- Đa tạ chủ nhân.
Ba người chắp tay.
- Nơi này cũng rất cổ quái, sao các ngươi lại xuất hiện ở đây?
Nhìn ba người, Mục Vân mở lời.
- Thật ra cũng không phải cố ý đến chỗ này, mà ba người chúng ta liên hợp tìm thấy hai khối Kim Tiên Lệnh, Xảo Tâm Ngữ tựa hồ phát hiện một ít manh mối, có ý theo đuôi chúng ta.
- Bất quá vừa rồi đụng phải Viêm Như Phong, cho nên Xảo Tâm Ngữ mới không có xuất thủ.
Ngọc Thanh Lan bẩm báo:
- Cô nàng này rất khôn khéo.
- Về sau nghe chúng ta nói ra tên của ngươi, ngược lại đổi tính, nguyên lai chủ nhân ngài trước kia từng cứu qua nàng.
- Ừm, coi như nàng thức thời rời đi!
Mục Vân nhìn bốn phía, chậm rãi nói:
- Một vùng phế tích, diện tích không nhỏ, các ngươi cẩn thận điều tra bốn phía, nếu như không có phát hiện, chúng ta sẽ rời đi.
- Vâng!
Mấy người tản ra.
Mà cùng lúc đó, Ngọc Thanh Lan lôi kéo Hoán Thanh Sa, đi qua một phương hướng.
Mà đôi mắt đẹp của Hoán Thanh Sa lại từ đầu đến cuối rơi trên người Mục Vân.
- Hảo muội muội, chủ nhân cũng không phải chúng ta có thể vọng tưởng.
Ngọc Thanh Lan cười khổ nói:
- Năm đó ngươi ta gặp được hắn, hắn mới là cảnh giới gì? Tựa hồ chỉ là nhất phẩm Nhân Tiên? Hiện tại thế nào? Nhất phẩm Thiên Tiên, vừa mới qua đi mười mấy năm thôi.
- Chủ nhân Thiên Thánh tư chất, chúng ta không cách nào hi vọng.
- Ta hiểu rõ!
Trên mặt Hoán Thanh Sa toát ra một tia bất đắc dĩ, cười khổ nói:
- Ta biết trong lòng chủ nhân đã có người thương, thế nhưng ta thậm chí có đôi khi hi vọng, hắn... Có thể cầm thú một ít, cho dù không chiếm được trái tim của hắn, ta cũng muốn đem kính dâng bản thân mình...
- Muội muội ngốc...
Nghe đến lời này, Ngọc Thanh Lan mang theo đau lòng vuốt vuốt đầu Hoán Thanh Sa.
Mà đổi thành một bên, Mục Vân lại nhìn về phía Nhậm Cương Cương nói:
- Xem ngươi.
- Ừm!
Nhậm Cương Cương nhìn bốn phía, dần dần tỉnh táo, không nói một lời.
- Bên kia!
Trong chớp nhoáng, Nhậm Cương Cương mở lời.
Theo Nhậm Cương Cương chỉ, mấy người chạy tới.
Bên trong phế tích, vị trí Nhậm Cương Cương chỉ lại lộ ra rất sạch sẽ.
Bởi vì trong một đống phế tích kia xuất hiện một khối không gian, mà ở giữa không gian kia, một cái giếng cổ thình lình xuất hiện.
Nhìn thấy đất trống, Mục Vân phất tay ra hiệu cho mọi người.
Chậm rãi một bước tới gần giếng cổ.
Giếng cổ có tám cạnh, giơ đứng bên giếng cổ nhìn thì hoàn toàn không có bất kỳ chỗ gì đặc thù, hết thảy đều lộ ra rất bình tĩnh.
Nhưng càng như thế, Mục Vân lại càng không dám khinh thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận