Vô Thượng Thần Đế

Chương 3696: Con đường vượt qua cửa ải (1)

Trong lòng Mục Vân trầm xuống, quả nhiên vẫn bại lộ.
- Nghịch đồ, nói nhảm ít nói, ngươi muốn giết ta, không dễ dàng như vậy!
Yến Nam Phi huy động Nhân Nguyên bút, vẽ một chữ ‘Phong’ đi ra, khí tức phong ấn cường đại, lập tức hướng Hạo Thiên Đại Thánh trấn áp mà đi.
- Ngạo Nhân Vương không có ở đây, Nhân Nguyên bút không có khí linh, ngươi muốn đối phó ta, quả thực là chê cười.
Hạo Thiên Đại Thánh lắc đầu, ngón tay búng lên, một luồng hỏa diễm màu trắng phiêu phù mà ra, xuy một tiếng, trực tiếp phá vỡ phong ấn của Yến Nam Phi.
Phanh tiếp theo, ngọn lửa màu trắng kia ngang trời mà đến, dùng tốc độ khủng bố, trực tiếp đánh vào trên vai Yến Nam Phi.
- A!
Yến Nam Phi phát ra một tiếng kêu thảm thiết, đầu vai xuy xuy bốc khói, xương cốt đều bị ăn mòn.
- Thực Cốt Lãnh Hỏa, xếp hạng thứ mười lăm Nguyên Hỏa Bảng, ngươi lấy từ đâu ra?
Yến Nam Phi che miệng vết thương trên vai, vẻ mặt vặn vẹo.
Mục Vân kinh hãi một trận, hắn cảm thấy khí tức một luồng hỏa diễm của Hạo Thiên Đại Thánh phi thường cường đại, còn mạnh mẽ hơn rất nhiều so với rất nhiều thiên hỏa của hắn.
Bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ của hắn có rất nhiều thiên hỏa, Vạn Kiếp Quỷ Hỏa, Tử Liên Thánh Hỏa, Phệ Hồn Tâm Hỏa, Dị Nguyên Hàn Hỏa, Dị Nguyên Phố Hỏa, Tử Hồng Minh Hỏa vân vân, sau khi đi tới Tam Nguyên Giới, hắn không có sử dụng qua, bởi vì những thiên hỏa này uy lực mặc dù không tầm thường, nhưng đối phó cao thủ thánh đạo cảnh giới, vẫn có chút không đủ nhìn.
Nhưng Hạo Thiên Đại Thánh phóng thích ra Thực Cốt Lãnh Hỏa, kiêu ngạo mạnh mẽ, ngay cả Yến Nam Phi cũng ngăn cản không được, không biết là hỏa diễm gì.
- Đây là thứ ta đi Khôn Hư giới lịch lãm, may mắn luyện hóa, sư phụ, ngươi vẫn là tự sát đi, nếu không thực cốt lãnh hỏa của ta trấn áp xuống, ngươi chỉ sợ phải hóa thành một đống tro cốt.
Hạo Thiên Đại Thánh giọng điệu lạnh nhạt, trên bàn tay trôi nổi một tia lửa trắng, từng cỗ sóng nhiệt gào thét mà ra, mà trong nhiệt khí này, mang theo hàn khí ăn mòn xương cốt, phi thường quỷ dị.
- Ha ha, ngươi muốn ta tự sát, như vậy sẽ không cần mang tai tiếng sát sư, tổn hại số mệnh, làm sao có dễ dàng như vậy, hôm nay ta cho dù là chết, cũng sẽ không để cho ngươi dễ chịu!
Yến Nam Phi cắn răng, thân thể già nua bạo xạ ra, trực tiếp giết tới Hạo Thiên Đại Thánh.
- Ai, ngươi thầy trò ta một hồi, tội gì phải như vậy.
Hạo Thiên Đại Thánh lắc đầu, ngón tay búng lên, một luồng lửa âm hàn ăn màu xương cốt bắn ra.
Yến Nam Phi cuống quít nhấc Nhân Nguyên bút lên, một nét giết ra, bút phong lóng lánh, ngăn trở thực cốt lãnh hỏa.
Nhưng thực cốt lãnh hỏa lăng không bay lên, vọt tới sau lưng hắn, xuy một tiếng, trực tiếp in trên lưng hắn, nóng ra một vết thương khủng bố, mùi khét truyền ra.
Yến Nam Phi phát ra một tiếng kêu thảm thiết, sau đó thê lương cười, đưa Nhân Nguyên bút cho Mục Vân.
- Mục Vân, ngươi đi nhanh đi, ta giữ chân hắn lại, ngươi nhất định phải sống sót, báo thù cho ta, giết chết nghịch đồ này, nhất định phải báo thù cho ta!
Trong ánh mắt Yến Nam Phi, lộ ra thần sắc quyết tuyệt, giống như điên cuồng hướng Hạo Thiên Đại Thánh nhào tới.
Mục Vân tiếp được Nhân Nguyên bút, lập tức xoay người rời đi.
Hắn rất rõ ràng chính bản thân cùng Hạo Thiên Đại Thánh chênh lệch thực lực ra sao, nếu mà ở lại nơi này, tất phải chết không thể nghi ngờ.
Chỉ cần chạy ra ngoài, nghĩ biện pháp sống sót, mới có cơ hội phản sát.
- Ha ha, trước mắt ta, ngươi cũng muốn chạy?
Hạo Thiên Đại Thánh lạnh lùng cười, bắn ra một luồng thực cốt lãnh hỏa, hướng Mục Vân giết tới.
Nhưng Yến Nam Phi đứng lên, trực tiếp ngăn trở thực cốt lãnh hỏa này, tranh thủ thời gian cho Mục Vân.
- Vô dụng, ta muốn giết người, trên trời dưới đất, không ai có thể ngăn cản ta.
Hạo Thiên Đại Thánh lật bàn tay lên, một cỗ khí tức nguyền rủa khủng bố, điên cuồng gào thét mà ra, hướng Mục Vân trấn áp xuống.
Khí tức nguyền rủa bao phủ thiên địa, phiến thiên địa này đột nhiên hóa thành bức tranh, biến thành một tờ giấy, mây trắng in trên giấy, dĩ nhiên còn đang phiêu động, phi thường quỷ dị.
- Trấn Họa nguyền rủa!
Sắc mặt Mục Vân đột biến, cỗ nguyền rủa này của Hạo Thiên Đại Thánh, dĩ nhiên là Trấn Họa nguyền rủa.
Nếu như hắn bị trấn họa nguyền rủa tập kích, cả người sẽ hóa thành một bức họa, cho dù có thể sống sót, cũng là sống không bằng chết.
Trong lúc nguy cấp, Mục Vân phóng thích khôi lỗi Phương Thiên Nhạc ra, ngăn cản trấn họa nguyền rủa tập kích.
Xoẹt...
Thân hình Phương Thiên Nhạc lập tức phẳng, dẹt thành một tờ giấy, hóa thành một bức tranh, được in trên bức tranh.
Mục Vân vẻ mặt kinh hãi, cuống quít thu lại bức tranh, bay đi.
- Đừng uổng phí khí lực, ta muốn giết ngươi, ngươi có thể chạy đi đâu?
Hạo Thiên Đại Thánh lắc đầu, lại là một đạo nguyền rủa phóng thích ra.
- Nghịch đồ, dừng tay cho ta.
Yến Nam Phi đánh tới, muốn ngăn cản Hạo Thiên Đại Thánh.
Hạo Thiên Đại Thánh khí định thần nhàn, nhàn nhạt vung ra thực cốt lãnh hỏa, ngăn trở Yến Nam Phi, cỗ khí tức nguyền rủa mãnh liệt kia, trực tiếp xẹt qua hư không, hướng Mục Vân trấn áp mà đến.
- Kim Hỏa Toan Nghê.
Mục Vân triệu hoán Kim Hỏa Toan Nghê, ngăn cản nguyền rủa.
Đông…
Kim Hỏa Toan Nghê bị nguyền rủa trùng kích, thân thể một trận vặn vẹo, sau đó dĩ nhiên biến thành một con chó.
Thượng cổ thánh thú ngày xưa uy phong lẫm lẫm, dưới sự trấn áp nguyền rủa của Hạo Thiên Đại Thánh, trực tiếp biến thành một con chó, lắc đầu lắc đầu, trong cổ họng phát ra tiếng nức nở.
- Biếm súc nguyền rủa.
Trong lòng Mục Vân trầm xuống, một tay nguyền rủa của Hạo Thiên Đại Thánh, cũng là một trong cứu cực nguyền rủa, tên là ‘Biếm súc nguyền rủa’, có thể đem người biếm thành súc sinh, cũng có thể đem một ít yêu thú cường đại, trực tiếp giáng cách biến thành heo chó trâu bò.
Toàn bộ Tam Nguyên giới, có thể nắm giữ cứu cực nguyền rủa, chỉ có một mình Hạo Thiên Đại Thánh.
Mục Vân tận mắt nhìn thấy hiệu quả của hai loại nguyền rủa này, sống lưng cả người toát mồ hôi lạnh. Hắn lập tức bay về phía Tê Hà Bảo Sơn, Hạo Thiên Đại Thánh muốn đuổi giết, cả bầu trời đều hóa đá, ngay cả mây trắng cũng hóa thành mây đá, ánh sáng mặt trời bị hóa đá, giống như như bùn đá từ trên trời trút xuống, nhưng ngay cả mặt đất cũng hóa đá, hoa cỏ cây cối chung quanh toàn bộ biến thành thạch điêu.
Trong không gian hóa đá này, Hạo Thiên Đại Thánh công kích, cũng trở nên chậm chạp không gì sánh được, căn bản phát huy không ra ngoài. Mục Vân ngẩn người, nhân cơ hội này, lập tức bay vào địa giới Tê Hà Bảo Sơn, nơi này là địa bàn của Tê Hà tiên tử, cho dù Hạo Thiên Đại Thánh có kiêu ngạo hơn nữa, cũng không dám làm loạn.
- Mục Vân ca ca, ngươi không sao chứ?
Một đạo âm thanh kiều thúy vang lên, chỉ thấy một thiếu nữ từ trong rừng rậm bên cạnh đi ra. Thiếu nữ này, bộ dáng phi thường yêu dị, lại mọc một đầu tóc rắn. Mỗi một sợi tóc của nàng đều một con độc xà. Trong lúc nàng bước đi, tản mát ra khí tức nguyền rủa hóa đá khủng bố. Cỗ khí tức này trùng kích ra ngoài, thiên địa mặt trời, không gian vũ trụ đều bị hóa đá, rất mạnh mẽ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận