Vô Thượng Thần Đế

Chương 2818: Bối cảnh?

Lực lượng thuần túy, tại giờ khắc này, triệt để khuếch tán ra.
Thanh Độc Phong quát khẽ một tiếng, hai tay xuất hiện hai thanh binh khí hình thù kỳ quái.
Binh khí kia, rất kỳ quái, làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ quỷ dị, giống như linh xà đến từ địa ngục, uốn lượn khúc khuỷu.
- Phong Chi Ai Minh!
Một câu hạ xuống, Thanh Độc Phong nhất thời lao ra.
- Chấn Kiếm!
Mục Vân không chút khách khí, vẽ ra một kiếm, kiếm khí gào thét, khí tức chấn động cường hoành, trùng kích đi ra ngoài.
Phanh...
Hai người giao thủ, sắc mặt Thanh Độc Phong trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi, lui về.
- Cái gì!
Thanh Độc Phong hiện tại lại càng khó tin.
Hắn có thể cảm giác được, bên trong thân thể Mục Vân giờ này ẩn chứa lực lượng thật lớn.
Lực lượng khổng lồ kia tràn ngập toàn thân Mục Vân, khiến hắn vừa động, liền có thể hô ra.
Loại khí tức cường hoành này, quả thực khủng bố không thôi.
- Chúng ta đi!
Thanh Độc Phong biết, không có khả năng giết Mục Vân,.
- Đi ngay bây giờ? Các ngươi đi đâu?
Mục Vân hừ nói:
- Phế vật, chịu chết!
- Chúng ta phải đi, ngươi có thể cản lại?
- Làm thế nào không thể?
- Lạc Thiên Hành, giết ta, một người không thể chạy, vây quanh bọn họ.
Mục Vân khẽ quát hạ xuống, bên trong thân thể, từng Huyết Vệ lao ra.
Ba trăm Huyết Vệ giờ khắc này, lực lượng toàn thân bạo liệt ra.
Những huyết vệ này, không lúc nào không phải đang tăng lên. Chẳng qua tốc độ tương đối chậm, nhưng đó cũng là tăng lên.
Hiện giờ, phần lớn Huyết Vệ đều ở Hư Thần hậu kỳ, đỉnh phong cùng với cảnh giới viên mãn, mà bản thân Lạc Thiên Hành, lại tiếp cận Chân Thần cảnh.
Cũng may bọn họ có thể chống cự đả kích, khó có thể tan vỡ, cho nên ngăn cản mọi người, không phải vấn đề.
Mục Vân hiện tại cầm kiếm, xông tới xông lui trong mấy người,.
Lúc này, mọi người mới phát hiện, cái gì gọi là vô tình.
Hiện tại Mục Vân, chính là vô tình.
Thanh Độc Phong chỉ cảm thấy mình trêu chọc một con độc lang, không, chuẩn xác mà nói là mãnh hổ.
Nhưng bây giờ, cho dù hối hận cũng đã không còn kịp nữa, Mục Vân hiện tại căn bản sẽ không cho bất kỳ cơ hội nào, để cho bọn họ có thể đào thoát.
Trường kiếm, cuối cùng xóa bỏ Thanh Độc Phong, cảnh giới Chân Thần trung kỳ đỉnh phong, cũng bất quá là như thế.
Giữa hai hàng lông mày Mục Vân mang theo vẻ lạnh lùng.
Hiện tại, hắn vẫn chưa gấp gáp đi tới, khoanh chân ngồi xuống đất, nuốt Tam Nguyên Linh Đan vào trong bụng.
Mỗi một lần giao chiến, hắn đều có thể cảm giác được thần nguyên bản thân trưởng thành.
Lần này vẫn không ngoại lệ.
Cho nên hắn chuẩn bị dựa vào thực lực hiện giờ, tăng lên tới cảnh giới Chân Thần trung kỳ đỉnh phong.
Chênh lệch giữa ba đạo ấn ngân cùng bốn đạo ấn ngân, dù sao vẫn thật lớn.
Tam Nguyên linh đan rơi vào trong bụng, Mục Vân nhất thời cảm giác được một cỗ lực lượng đan dược dồi dào, chảy vào trong thần nguyên.
Ngay sau đó, ánh sáng quanh người lúc này khuếch tán ra. Ấn ngân thứ tư, bắt đầu dần dần được lấp đầy.
Sức mạnh, từng bước nâng cao.
Khóe miệng Mục Vân, mỉm cười, hiện ra.
Thời gian cũng không có dừng lại thật lâu, ấn ngân thứ tư bị thần lực triệt để lấp đầy.
Lấp đầy này, cũng không chỉ là thần lực đơn giản, mà trải qua thần lực áp súc cực kỳ mãnh liệt, bắt đầu ngưng tụ, tiến vào trong ấn ngân.
Mục Vân thở ra một hơi, đứng dậy.
Chân Thần trung kỳ đỉnh phong.
Bốn ấn ngân.
Loại lực lượng từng bước tăng trưởng này làm cho hắn rất thích ý.
Chân Thần cảnh, nói là có sáu tiểu cảnh giới, thật ra phân chia chuẩn xác, là hín tiểu cảnh giới, sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ ba cảnh giới, có thể chia làm sáu, mà đỉnh phong, viên mãn, đại viên mãn, ba đạo cảnh giới này, là phân chia cảnh giới cuối cùng.
Mà ba loại này, cũng được Thần giới xưng là Chân Thần đại tam cảnh.
Tam trọng cảnh giới này, sau khi tụ tập sáu ấn ngân, lấp đầy ba ấn ngân cuối cùng, mỗi một bước, lực lượng tăng lên đều lượng lớn.
Giống như cấp độ đỉnh phong, chín mươi long lực.
Mà cấp độ viên mãn, trăm Long lực.
Về phần cảnh giới đại viên mãn, đó chính là hai trăm long lực. Loại biến hóa này, có thể nói là rất khoa trương.
Mục Vân hiện tại mặc dù đang ở Chân Thần trung kỳ đỉnh phong, dựa theo thực tế phân chia, hẳn là có được sáu mươi long lực.
Nhưng bây giờ, Mục Vân có thể cảm giác được, lực lượng bên trong thân thể mình không phải sáu mươi, mà là... Tám mươi lăm long lực!
So với võ giả cảnh giới Chân Thần hậu kỳ đỉnh phong còn khoa trương hơn. Thậm chí, sắp đuổi kịp cấp độ võ giả cảnh giới đỉnh phong.
Cảm giác này, sảng khoái.
Mục Vân thu hồi ba trăm Huyết Vệ, thở ra một hơi.
Cảnh giới ngày càng tăng lên, khiến cho hắn cảm giác được thân thể mình biến hóa.
Tăng lên từ trong ra ngoài, làm cho hắn rõ ràng cảm giác được, thân thể, không giống.
Loại biến hóa này, trong nháy mắt.
Mục Vân đứng dậy, nhìn bốn phía, đột nhiên, mắt hoa thần mê, đúng là sinh ra một cỗ cảm giác choáng váng.
- Chuyện gì đang xảy ra?
Mục Vân ngạc nhiên, loại cảm giác này, quả thực làm cho người ta quá không thoải mái.
Dựa theo thân thể của hắn mà nói, không nên xuất hiện loại tình huống này mới đúng.
Nhưng chỉ trong chớp mắt choáng váng, Mục Vân đã khôi phục bình thường, nhìn bốn phía, Mục Vân nhất thời ngẩn ra.
Trong lúc vô tình, hắn cảm giác được thân thể nhẹ nhàng, nhưng mắt trái, lại nhìn một phương hướng, không nhúc nhích.
Mà tay trái, lại chỉ vào một phương hướng.
Nơi đó, dường như đang hướng dẫn hắn.
- Được, ta đi xem một chút.
Mục Vân có thể cảm giác được, đó là chỉ dẫn đến từ thân thể thế thứ nhất. Đã như vậy, hắn sẽ dựa theo hướng dẫn mà đến.
Nói không chừng, nơi này có thần thể hoặc thần hồn của Thái tử Mục tộc hắn.
Trong lòng Mục Vân, không phải không có ý nghĩ như vậy, bằng không, thân thể hắn sao lại có thể không tự chủ được chỉ dẫn hắn đi về phía trước.
Theo phía trước, Mục Vân vẫn không đụng phải bất luận kẻ nào.
Nhưng dần dần, hắn lại đi tới trước một đại điện.
Tòa đại điện này thoạt nhìn rất không giống.
Một tòa đại điện này, hiện ra hình vòm tròn, hơn nữa, ở trên đỉnh đại điện, điêu khắc một pho tượng, pho tượng kia, khuôn mặt cũng không rõ ràng, nhưng thân hình cao ngất, thân mang chiến giáp, tay cầm trường thương, khí vũ hiên ngang.
Một cỗ khí thế bễ ngất thiên hạ, trong nháy mắt bỗng nhiên dâng lên. Một cảm giác choáng váng, một lần nữa đánh úp lại.
Mục Vân đi tới cửa đại điện, đẩy cửa đi vào.
Chi nha một tiếng, đẩy ra cửa lớn, một cỗ khí tức lạnh như băng, đập vào mặt.
Khí tức lạnh như băng kia là một cỗ sát khí.
Sát khí ngưng kết thành thực chất.
Một cỗ sát khí này, làm cho thân thể Mục Vân nhịn không được lạnh run một cái.
- Tình huống gì.
Mục Vân nhìn bên trong đại điện, lại phát hiện, hiện tại, hai bên đại điện cũng có một đám tượng đá.
Chạm vào, lại phát hiện, đây căn bản không phải tảng đá ngưng kết, mà càng giống như... Người thật được cố định ở đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận