Vô Thượng Thần Đế

Chương 2452: Bái Kiến Chủ Điện

- Đi? Đi đâu vậy?
- Đương nhiên là đi Luân Hồi điện của ta. Các ngươi đều đi tới Luân Hồi thành, chẳng lẽ ta không nên dẫn các ngươi đi tham quan Luân Hồi điện à? Tuy rằng...
Mục Vân nhìn bên ngoài khách sạn, thản nhiên nói:
- Ta cũng chưa từng thấy qua...
Mục Vân nhìn ra ngoài đường phố, trong lòng cũng rất khao khát. Năm trăm năm qua, ba thực lực người Man Uyên, Chúc Ly, Tuyết Vân Kỳ như thế nào, hơn nữa Luân Hồi Điện ở trong tay ba người đã phát triển thành thực lực gì.
Mục Vân phất phất tay, nói:
- Đi thôi!.
Đông đông đông...
Chỉ là, đang lúc Mục Vân chuẩn bị xuất phát, trên đường phố đột nhiên vang lên từng từng tiếng rắc rắc nặng nề.
Tiếng rầm rầm vang lên, từng thân ảnh bước nhanh đến.
Từng thân ảnh kia cao ước chừng hai ba thước, tay cầm các loại thương kiếm, uy phong hiển hách, bố trí chỉnh tề, cước bộ đồng loạt, thoạt nhìn rất uy phong hiển hách.
Ba con đại mã rất to lớn cầm đầu đầu, trên người mang theo ba thân ảnh.
Ba thân ảnh kia có khí tức kéo dài, tu vi bất phàm, thoạt nhìn đã cho người ta một loại cảm giác áp bách mãnh liệt.
Bang bang bang...
Ba thân ảnh rơi xuống, nhất thời quỳ một gối xuống đất.
- Bái kiến Điện chủ.
- Bái kiến Điện chủ.
- Bái kiến Điện chủ.
Trong khoảnh khắc, cả đường phố vang vọng bốn chữ.
Chiến sĩ Ma tộc thân hình cao lớn, khí tức bất phàm, một đám giờ khắc này cung kính, thậm chí ngay cả tam đại Ma vương cầm đầu cũng cung kính hướng Mục Vân hành lễ.
Trong khoảnh khắc, không khí dường như yên tĩnh.
Hai cha con Cố Thành và Cố Thiên Nguyên đã hoàn toàn ngây dại.
- Hắn ta... Hắn ta, hắn ta... Thật sự là Điện chủ của Luân Hồi Điện?
Cố Thiên Nguyên hiện tại hoàn toàn trợn tròn mắt.
- Hỗn tiểu tử ngươi rốt cuộc trêu chọc tên này như thế nào.
Trong lòng Cố Thành như gương sáng.
Man Uyên, Chúc Ly, Tuyết Vân Kỳ ba người, mấy trăm năm qua thanh danh hiển hách ở khu vực tây bắc.
Ba người chém giết quyết đoán, kiến tạo Luân Hồi điện, giữ vững gót chân, ngay cả Phần Thiên cốc cũng không có thể chèn ép quá cường ngạnh.
Ba người này, có thể nói tình nguyện đứng sống, không muốn quỳ chết.
Nhưng bây giờ lại cung kính với Mục Vân, điều này không có khả năng.
Mà lúc này, Thiên Cực Không cũng ngạc nhiên.
Uy danh của tam đại Ma vương, hắn cũng từng nghe nói qua.
Nhưng Luân Hồi Điện này. Chuyện gì đang xảy ra?
Trước khi tới, Mục Vân chưa từng nói qua, hắn là Điện chủ của Luân Hồi điện.
Mấy trăm năm qua, Mục Vân đều ở Yêu vực, khi nào, chạy đến đây kiến tạo Luân Hồi điện?
Trong lòng Thiên Cực Không hiện tại nghi vấn không ít hơn hai cha con Cố Thành, Cố Thiên Nguyên.
Mà lúc này, Cửu Nhi thì lười biếng mang theo Tuyết di đứng ở hành lang lầu hai, nghiêng người tựa vào lan can.
- Người trong lòng của ngươi vị quả thật không đơn giản.
- Sư tôn, người lại nói bậy.
Cửu Nhi híp mắt, cười nhạt nói:
- Tiểu Vân Tử đúng là rất lợi hại, dù sao thì hắn vạn năm trước từng mở Vân Minh, chủ nhân một vực, một trong thập đại Tiên Vương, ngang hàng với sư tôn ngài.
- Hiện tại hắn, không xứng.
Tuyết di thản nhiên nói:
- Bất quá tiểu tử này tâm tư kín đáo, vừa mới vững vàng gót chân ở Yêu vực, để cho Thiên Phong Khiếu đối với hắn nói gì nghe nấy, hiện tại liền chạy đến cực loạn đại địa... Ta thấy, cực loạn đại địa này sẽ càng loạn.
Vừa nghe lời này, trên mặt Cửu Nhi hiện lên tươi cười.
Nàng cũng rất kinh ngạc, Mục Vân không biết từ lúc nào thành lập một Luân Hồi điện ở khu vực tây bắc của cực loạn đại địa.
Luân Hồi Điện, Luân Hồi.
- Đứng dậy đi.
Mục Vân phất tay, thản nhiên nói:
- Tư thế lớn như vậy, sợ người khác không biết ta chưa chết?
- Không dám.
Man Uyên hiện tại đứng dậy, cười hắc hắc nói:
- Lúc trước chúng ta biết được tin tức, sợ tới mức không xong, nhưng nghĩ đến điện chủ nói:
- Nếu ngài chết, chúng ta cũng sẽ chết, nhưng chúng ta không chết, vậy chứng minh, ngài khẳng định không chết.
Khẩu khí Man Uyên vô cùng kính sợ.
- Điện chủ, ngươi cũng đừng nghe hắn nói bậy.
Tuyết Vân Kỳ che miệng cười nói:
- Tên này lúc ấy bị dọa gần chết, vẫn lôi kéo ta và Chúc Ly hỏi chúng ta có thể chết hay không, có thể chết hay không...
Nhìn ba người, Mục Vân gật đầu.
- Ba người các ngươi còn có tâm tình ở đây nói giỡn, người ta đều chuẩn bị tiêu diệt các ngươi kìa.
- Ồ? Ai táo bạo như vậy?
Chúc Ly hắc hắc nhe răng cười nói:
- Ta ngược lại muốn nhìn một chút.
- A!
Mục Vân tránh ra một bước, hai cha con Cố Thành và Cố Thiên Nguyên xuất hiện trước mắt mấy người.
- Thì ra là phó tông chủ Ám Ảnh tông Cố Thành....
Chúc Ly cười ha ha nói:
- Điện chủ, tâm cơ của Ám Ảnh tông và Linh Long tông, chúng ta đều biết, đã sớm phòng bị, khi nào bọn họ động thủ, chúng ta đều biết.
- Điện chủ yên tâm, bọn họ dám xuống tay với Luân Hồi thành, chúng ta tuyệt đối không buông tha, diệt sát bọn họ.
Nghe được lời này, Mục Vân cười cười, không mở miệng.
Xem ra, Ba Man Uyên đã sớm có chuẩn bị.
Tuyết Vân Kỳ đi tới, cung kính nói:
- Điện chủ có điều không biết, chúng ta cẩn thận tuân theo mệnh lệnh của điện chủ, chỉ phát triển ở Luân Hồi thành cùng với phương viên mấy trăm dặm địa vực xung quanh, hơn nữa bề ngoài thoạt nhìn, thực lực không sai biệt lắm cùng Linh Long tông, Ám Ảnh tông, nhưng trên thực tế....
Tuyết Vân Kỳ nhỏ giọng nói:
- Chỉ riêng cảnh giới Tiên Vương, môn hạ Luân Hồi điện chúng ta đã có hơn hai ngàn người, Ám Ảnh tông cùng Linh Long tông cộng lại cũng không đủ nhìn.
- Ồ?
Mục Vân kinh ngạc nói:
- Xem ra, ta thật muốn nghe một chút, mấy trăm năm qua các ngươi đã làm như thế nào.
Dứt lời, Mục Vân lại nói:
- Mang phụ tử bọn họ theo, tạm thời đừng giết, ta cần bọn họ, hiện tại, dẫn ta đi xem Luân Hồi điện của các ngươi là cảnh tượng cỡ nào.
- Vâng.
Ba người Man Uyên bận rộn, không dám trì hoãn.
Mà hiện tại, Mục Vân xoay người nhìn Cửu Nhi cùng Tuyết di hai người, phất phất tay.
Đoàn người tiếp tục tiến lên trung tâm của tòa thành.
Đi chừng nửa ngày, một tường thành xuất hiện trước mắt mọi người.
Tường thành kia, nhìn kỹ lại, chính là Hắc Vẫn Thiết đơn giản chồng chất mà thành, không có trận pháp đặc biệt gia trì.
Hắc Vẫn Thiết kiên cố không gì sánh được, thế nhưng cho dù phòng ngự kiên cố hơn nữa, không có trận pháp gia trì, cũng vô ích.
Bất quá Ma tộc từ trước đến nay không am hiểu làm những việc này, Mục Vân rõ ràng.
Hiện tại, cửa thành mở rộng, từng thân ảnh đứng ở hai bên, nhìn kỹ, toàn bộ đều là chiến sĩ Ma tộc.
Mà cầm đầu trung ương lại có ba người đang đứng.
Ba người kia, nhìn kỹ, khí độ bất phàm, một đám thoạt nhìn cũng là bát phẩm, cửu phẩm Tiên Vương.
- Tần Uyên, Thần Kỳ, Phương Vũ, ba người các ngươi còn chưa từng gặp qua điện chủ chúng ta.
Man Uyên nhất thời quát to một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận