Vô Thượng Thần Đế

Chương 911: Đồ Đệ Mục Lang (1)

Diệp Thu mở lời:
- Bất quá không phải quái về chuyện này, chẳng biết tại sao, ta nhìn Huyền Thiên luôn có thể nghĩ đến một người.
- Ai?
- Mục Lang!
Vừa nghe lời này, thân thể Mục Vân run lên, chỉ cảm thấy toàn bộ thân thể của mình tại này giống như bị câu lên một chuyện cũ suốt đời không muốn nhớ.
Mục Lang!
Xác thực mà nói, hẳn nên xưng là Vân Lang.
Vạn năm trước, Diệp Thu có thể nói là đồ đệ Huyết Tôn nhìn trúng, mà Mục Vân cũng có đồ đệ hắn nhìn trúng.
Người này tên Vân Lang, từ nhỏ đã là cô nhi.
Mục Vân nhìn trúng hắn vì nghĩ đến mình năm đó, từ nhỏ đã là một cô nhi, ở bên trong bãi tha ma, ở trong núi cao nước độc, chỉ vì được sinh tồn, một bước không khuất phục vận mệnh, bay lượn cửu thiên.
Hắn lần đầu tiên gặp được Vân Lang, lúc đó, Vân Lang còn chỉ là một hài đồng mười ba mười bốn tuổi.
Đó là một lần hành trình thám hiểm đoạt bảo.
Vừa nhìn thấy Vân Lang, thôn xóm hắn bị võ giả đi qua đoạt bảo giết sạch, mà hắn sinh sống ở bên trong thôn kia mấy tháng, toàn bộ thôn xóm, tản ra khí tức người chết bị ăn mòn.
Thế nhưng Vân Lang ở bên trong mấy tháng, hai chân bị đánh gãy, trốn dưới xà nhà, lại cứng rắn chống đỡ qua.
Trọn vẹn ba tháng thời gian, Vân Lang dựa vào ăn sống thi thể phụ mẫu huynh muội bên cạnh mình mà sống tiếp.
Khi Mục Vân nhìn thấy hắn, hắn đã gầy chỉ còn da bọc xương, thế nhưng Vân Lang lúc kia vẫn cầm xương cốt trong tay gõ xà nhà rơi xuống, mà miệng, càng đang gặm xương cốt.
Cho dù phía trên xương kia đã dính đầy dấu răng.
Lúc ấy, Mục Vân động lòng trắc ẩn.
Nhìn thấy Vân Lang, hắn giống như nhìn thấy mình trước kia, trong từng đêm tối, hắn ở trong núi sâu vật lộn với đàn thú, ăn sống máu thịt của thú vật.
Chẳng qua lúc đó, lần đầu tiên Vân Lang nhìn thấy Mục Vân thì giơ lên xương cốt trong tay đâm về phần bụng Mục Vân.
Mà cú đâm kia đương nhiên không cách nào làm Mục Vân bị thương, mà Mục Vân lại nhìn thấy sự căm hận tột cùng trong mắt thiếu niên Vân Lang.
Đó là cỡ nào hận ý!
Mục Vân khẽ giật mình.
Mục Vân ngay lập tức quyết định thu hắn làm đồ đệ.
Lúc trước bởi vì chuyện này, tranh chấp không ít với Huyết Kiêu.
Huyết Kiêu cảm giác, kẻ này ở trong tuyệt địa lựa chọn ăn sống cha mẹ huynh đệ của mình, quả thực diệt tuyệt nhân tính, nếu như thu làm môn hạ, chỉ sợ ngày sau sẽ thành nhất tai họa.
Thế nhưng Mục Vân khăng khăng, Huyết Kiêu cũng không tiện phản đối.
Mà cuối cùng, được Mục Vân trị liệu và dạy bảo, Vân Lang tiến bộ thần tốc.
Thẳng đến về sau, Vân Lang dứt khoát đổi tên thành Mục Lang, trở thành một vị đệ tử thân truyền duy nhất của Mục Vân.
Bên trong lịch sử vạn năm trước, lưu lại quá nhiều truyền thuyết liên quan tới Vân tôn giả cùng Huyết Tôn.
Mà liên quan tới đồ đệ bọn hắn cũng có rất nhiều.
Chỉ là theo thời gian tan biến, Vân tôn giả rời đi, Huyết Tôn bỏ mình, Huyền Không sơn phong sát tin tức của hai người, một ít bí văn cũng dần dần biến mất.
Vân Lang, chính là Mục Lang.
Có rất ít người biết ái đồ trước kia của Vân tôn giả cuối cùng đi nơi nào.
Người này tựa hồ như phù dung sớm nở tối tàn bên trong ba ngàn tiểu thế giới, biến mất vô tung không còn tăm hơi.
Chỉ có Mục Vân cùng bọn người Diệp Thu biết.
Năm đó, Mục Vân trước kia tự sáng tạo một môn công pháp, tên Chiến Thần Quyết, đặc biệt nhằm vào cho cường giả Sinh Tử cảnh tu luyện.
Môn công pháp này, Mục Vân tốn hao trăm năm nghiên cứu, thật ra chính là vì truyền cho Mục Lang, với tư cách tình thầy trò trăm năm của hai người.
Chỉ là làm sao biết, Mục Vân tu luyện công pháp này không có vấn đề gì, thế nhưng ai ngờ tâm ma Mục Lang quá nặng, tu luyện công pháp này xong, dẫn phát tâm ma, dẫn đến kinh mạch thân thể của mình không thông, lại thêm tuổi nhỏ, kinh mạch hai chân hắn bị cắt ra, nhận phản phệ, khiến cho Mục Lang rơi tàn tật.
Việc này, năm đó cũng không có bao nhiêu người biết.
Đám người chỉ biết, Mục Lang phù dung sớm nở tối tàn, biến mất trong dòng sông lịch sử.
Đó là bởi vì, sau khi hai chân tàn tật, Mục Lang chỉ có thể bảo trì đi lại bình thường, căn bản không có cách tu võ.
Vì thế, hắn và Mục Vân sinh ra ngăn cách không thể xóa nhòa, về sau càng biến mất không thấy gì nữa, triệt để rời khỏi nhân thế mênh mông.
Năm đó, Mục Vân cơ hồ lật tung toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, tìm thiên tài địa bảo, muốn chữa khỏi cho Mục Lang, đồng thời cũng đang không ngừng tìm Mục Lang.
Thế nhưng thủy chung không có tin tức.
Vì thế, đoạn thời gian đó, Mục Vân cơ hồ giống như điên.
Đáng tiếc cuối cùng, thẳng đến khi hắn phi thăng ngàn vạn đại thế giới, cũng vẫn không thể dò ra tin tức của Mục Lang.
Chuyện này, cũng trở thành tâm bệnh của Mục Vân.
Về sau, hắn để Huyết Kiêu thời khắc lưu ý tin tức Mục Lang, thế nhưng thủy chung không có bất kỳ tin tức gì.
- Hô...
Bên trong não hải hiện lên những ký ức này, Mục Vân thở ra một hơi.
- Năm đó, nhị sư tôn tựa hồ phát hiện đầu mối gì, thế nhưng còn chưa kịp xâm nhập điều tra đã bị người Huyền Không sơn giết chết!
Diệp Thu trầm giọng nói:
- Có khả năng Huyền Không sơn không thoát khỏi quan hệ với Mục Lang!
- Không có khả năng!
Nhìn hai người chém giết trên không trung, Mục Vân lắc đầu.
- Huyền Thiên, làm sao có thể là Mục Lang, hắn là truyền nhân Huyền gia, thuở nhỏ kinh mạch đều đoạn, hắn không thể nào là Mục Lang.
Mục Vân lắc đầu nói:
- Mà nếu như là Mục Lang, sao hắn lại có thể trơ mắt nhìn Huyết Kiêu bị Huyền Không sơn chém giết, không có khả năng, tuyệt không có khả năng.
Mục Vân không ngừng lắc đầu, trong mắt đầy vẻ hoang đường.
Dù nói thế nào, Mục Lang là đồ đệ của hắn, mà Huyết Kiêu là huynh đệ của hắn, nếu như Mục Lang thật là Huyền Thiên hiện tại, sao hắn lại có thể nhìn hảo huynh đệ của sư tôn mình bị người giết hại.
Thậm chí có thể nói, Huyền Thiên chính là chủ mưu sát hại Huyết Kiêu.
Liên hệ hai chuyện này cùng một chỗ, Mục Vân vô luận như thế nào đều không tin tưởng Diệp Thu phán đoán.
- Sư tôn, ta chỉ là đoán bừa, không thể xem như là thật!
Diệp Thu nhìn thấy Mục Vân biểu lộ quái dị, vội vàng giải thích.
- Ừm! Xú tiểu tử, lần sau lại nói bậy, ta lột da của ngươi ra.
- Không dám không dám!
Diệp Thu nhẹ gật đầu, mỉm cười đáp lại Mục Vân.
Oanh...
Nhưng mà ngay giờ phút này, giữa không trung đột nhiên vang lên một tiếng nổ vang.
Tiếng nổ vang vang lên, một thân ảnh giống như một đạo lưu tinh rơi xuống từ giữa không trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận