Vô Thượng Thần Đế

Chương 1404: Tìm hiểu thông tin

- Mọi người làm công hết sức là được, hôm nay, Thác Bạt Uyên không đến, Hạ Hầu Đôn không đến, Minh Chiếu, cũng không đến, đúng hay không?
Ý tứ của Mục Vân rất rõ ràng, Minh Chiếu người này chết! Hết rồi.
Hạ Hầu Đôn cũng chết.
Thác Bạt Uyên, cũng chết.
Thâm ý trong lời nói đã rất rõ ràng.
- Vâng vâng vâng, ba người bọn họ, chúng bây giờ ta không thấy, ai biết bọn hắn đi đâu đi.
- Không sai, chúng ta cũng chưa từng thấy qua bọn hắn.
Lập tức, mười mấy người còn thừa phụ họa.
Bọn hắn xem như thấy rõ.
Mục Vân đang lập uy.
Mục Vân không sợ bọn họ biết, Thác Bạt Uyên cùng Hạ Hầu Đôn đều bị hắn giết.
Bởi vì Mục Vân căn bản không lo lắng bọn hắn sẽ nói.
Mục Vân cử động lần này đã nói rất rõ cho bọn hắn.
Mục Vân hắn có thể dễ như trở bàn tay giết Minh Chiếu, cũng có thể dễ như trở bàn tay giết chết từng người bọn hắn.
Gia hỏa này, lúc nào trở nên kinh khủng như vậy.
Nhìn thấy Mục Vân thủ đoạn, nội tâm từng võ giả băng lãnh.
- Lão Vu.
Mục Vân xoay người, nhìn lão Vu đầu, ha ha cười nói:
- Mấy ngày trước đây, ngươi cho ta mượn một viên Nhân Dương Đan, hiện tại ta trả lại cho ngươi hai viên.
Nói rồi, trong tay Mục Vân bất ngờ xuất hiện hai viên Nhân Dương Đan.
- Cái này...
Lão Vu đầu lùi lại một bước.
- Đây là Nhân Dương Đan phẩm chất tốt nhất.
Lão Vu vừa liếc mắt đã nhìn ra, phẩm chất Nhân Dương Đan trong tay hắn.
Đó căn bản không phải phế đan mà hắn cho Mục Vân.
- Lão Vu, cất đi.
Mục Vân nắm chặt tay khô gầy của lão Vu, cười nói:
- Dùng thực lực của ngươi, cũng chưa chắc không có hi vọng đột phá đến cảnh giới Nhân Tiên, làm gì cam chịu.
- Không không không, đây không phải phế đan ta đưa cho ngươi, đây là đan dược hoàn hảo, ta không thể nhận.
Sắc mặt lão Vu đầu kinh biến.
- Ngươi nếu không thu, chính là trở mặt với ta!.
Nhìn thấy bộ dáng lão Vu đầu, sắc mặt Mục Vân nghiêm nghị, cứng rắn nói.
- Ta không phải...
- Vậy thì thu đi.
Cuối cùng, lão Vu đầu hô hấp dồn dập, thu hai viên Nhân Dương Đan.
Thấy cảnh này, mười mấy người khác chỉ cảm thấy hô hấp dồn dập, hận không thể nhào lên.
Nhân Dương Đan.
Cực phẩm Nhân Dương Đan.
Đây cũng không phải phế đan, mà là cực phẩm Nhân Dương Đan.
Mục Vân thế mà cứ như vậy đưa cho lão Vu đầu, đưa cho lão Vu đầu một phế vật như vậy.
Giờ khắc này, đánh chết bọn hắn cũng không dám nói một câu.
Lão Vu đầu cho dù không thể, thế nhưng rõ ràng, giờ khắc này, Mục Vân bảo vệ lão Vu đầu.
Bọn hắn nếu động lão Vu đầu, quả thực động thủ trên đầu thái tuế, muốn chết.
- Ta biết đáy lòng các ngươi có tâm tư gì.
Mục Vân xoay người, nhìn mấy người nói:
- Chuyện hôm nay, các ngươi nếu ai nói ra, ta sẽ để hắn sống không bằng chết, cho dù ta chết, cũng sẽ chém giết hắn trước khi ta chết, lão Vu đầu, ngày sau chính là lão đầu của các ngươi, ta không ở đây, chuyện gì đều nghe hắn an bài.
- Nếu các ngươi không nghe lời, ta không ngại...
Nói rồi, trên bàn tay Mục Vân hiện ra hỏa diễm.
- Đương nhiên, các ngươi nếu thức thời, ta cũng không để ý, ban thưởng cho các ngươi Nhân Dương Đan.
Mục Vân xoay chuyển lời nói, mỉm cười nói.
Cái gì?
Nhân Dương Đan?
Nghe đến lời này, hô hấp mấy người dồn dập.
Bọn hắn thậm chí hoài nghi mình nghe lầm.
Mục Vân thế mà nguyện ý xuất ra Nhân Dương Đan, để ban thưởng cho bọn hắn.
- Hảo, tất cả mọi người bắt đầu làm việc đi, hôm nay Nhân Dương Tinh Thạch, thu hoạch xong, để ta và Mục Vân hai người nộp lên cho tiểu đội trưởng, động tác của mọi người phải nhanh một chút.
Vô Cực Ngạo Thiên giờ phút này thúc giục.
Mục Vân lại nâng lão Vu đầu lên một tảng đá lớn, trấn an nói:
- Lão Vu đầu, ngươi an vị tại đây an tâm tu luyện, bọn hắn nếu đưa tới tinh thạch, ngươi cứ cẩn thận ước lượng, chỉnh lý tốt, để ta và Ngạo Thiên hai người đưa cho tiểu đội trưởng.
- Tốt tốt tốt!
Lão Vu đầu giờ phút này đã kích động đến thân thể phát run.
Hắn chưa hề nghĩ đến, mình trước đó rất nhiều lần trợ giúp người tấn thăng đến cảnh giới Nhân Tiên, để đối phương có thể nâng đỡ mình một chút.
Thế nhưng kết quả, không có một người giúp đỡ mình.
Nhưng bây giờ, lại vô tâm cắm liễu liễu xanh um, mình chỉ nhìn thấy Mục Vân đáng thương, đưa viên kia phế đan cho Mục Vân, lại không nghĩ rằng, đổi lại là một niềm vui vô cùng to lớn.
Mục Vân kẻ này hồi báo to lớn.
Mà đổi thành một bên, Vô Cực Ngạo Thiên thì đi theo mấy người, bắt đầu đào móc khoáng thạch.
Mà Mục Vân thì ngồi ở một nơi, bắt đầu tu luyện.
Hiện nay, thân thể của hắn đã không còn là cảnh giới nửa bước Nhân Tiên, thân thể độ hóa sáu thành bộ phận, có thể nói, chỉ thiếu chút nữa đem thân thể của mình chuyển hóa thành tiên thể.
Chân chính đến cảnh giới Nhân Tiên, mới là lực lượng cường đại cường thịnh.
Sáu thành độ hóa, còn có bốn thành.
Chỉ là hiện tại, dựa vào lực lượng Nhân Dương Đan, còn thừa bốn thành, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Liên tiếp mười ngày, Mục Vân đều hảo hảo tu luyện ở bên trong sơn mỏ.
Mà bên trong mười ngày, Mục Vân càng luyện chế ra một trăm khỏa Nhân Dương Đan.
Đương nhiên, trong lúc đó cũng ban thưởng cho một ít người lúc đầu đi theo Thác Bạt Uyên.
Một viên Nhân Dương Đan đã đủ để bọn hắn mừng rỡ như điên.
Chớ nói chi Mục Vân bên trong mười ngày, ban thưởng bọn hắn không chỉ một cái.
Mà giờ phút này, mười mấy người đều thủ khẩu như bình.
Không nói đến bản thân bọn hắn trước đó bị Thác Bạt Uyên và Hạ Hầu Đôn nghiền ép, hai người chết rồi, trong lòng bọn họ nhưng thật ra càng thêm vui vẻ.
Lại thêm Mục Vân những ngày qua ân uy đều đó, triệt để để bọn hắn ngậm miệng.
Hiện tại, dù Mục Vân để bọn hắn đi nói, đánh chết bọn hắn cũng không muốn nói.
Trừ phi ai có thể cho bọn hắn cực phẩm Nhân Dương Đan, trợ giúp bọn hắn tu luyện.
- La Thành, La Vân, các ngươi có biết, bên trong Ám Huyền thạch tràng này đến cùng có cái gì huyền diệu?
Sáng sớm, Mục Vân tiến vào quặng mỏ, tìm tới hai huynh đệ dò hỏi.
La Thành cùng La Vân hai người chính là huynh đệ, lúc đầu là tay sai của Thác Bạt Uyên, bất quá bây giờ đi theo Mục Vân, Mục Vân thấy bọn họ làm việc rất dụng tâm, ủy thác trách nhiệm, xem như dẫn đầu bên trong mười mấy người.
- Chúng ta cũng không biết.
La Thành chắp tay nói:
- Đại nhân, bất quá nghe nói, Ám Huyền thạch tràng tồn tại vài thời gian vạn năm, mà khoáng thạch bên trong rất phong phú, trước kia nghe nói là mộ địa, còn có người nói có bí tàng, bất quá nhiều năm trôi qua, một mực bị ngũ đại thế lực khai thác, thế nhưng không thấy bí tàng, Nhân Dương Tinh Thạch thế mà không ít.
- Ồ? Ngũ đại thế lực, ngươi nói một chút, ngũ đại thế lực nào?
Mục Vân hứng thú, nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận