Vô Thượng Thần Đế

Chương 885: Hộ phong đại trận

Xong!
Xong!
Triệt để xong!
Thiên Ngọc Tử biết, Mục Vân ngay cả pháp trận như Huyền Minh Tru Tiên Trận đều có thể kiến thiết ra, một đường trận đạo, tạo nghệ Mục Vân tuyệt đối hơn ba vị trưởng thượng Vạn Trận tông.
Nhưng bây giờ, ngay cả Mục Vân đều nói không có cách, Thiên Kiếm Phong, xem ra thủ không được.
Chỉ là lời Mục Vân tiếp theo lại để Thiên Ngọc Tử nháy mắt sững sờ.
- Đại trận phía trên chín trăm chín mươi chín ngọn núi khác đã bị triệt để hủy hoại, cho dù khả năng thông thiên, cũng không có khả năng xây xong, chỉ có thể trùng kiến, bất quá, hộ phong đại trận Thiên Kiếm Phong, ta lại có biện pháp chữa trị, thậm chí tăng cường.
Vừa nghe lời này, Thiên Ngọc Tử hung hăng trừng Mục Vân một cái.
- Ranh con, ta chính là muốn ngươi chữa trị tốt hộ phong đại trận, ai bảo ngươi sửa lại toàn bộ hộ sơn đại trận Thiên Kiếm sơn.
Thiên Ngọc Tử nhìn Mục Vân, cười mắng.
- Nga, kia không có vấn đề gì!
Mục Vân nhẹ gật đầu, đi đến trước chín mươi chín thanh trường kiếm.
Giờ khắc này, phía trên chín mươi chín thanh trường kiếm, ước chừng mười mấy thanh trường kiếm xuất hiện từng đạo vết rách, hiển nhiên đi qua công kích trước đó, đại trận này cũng đã bắt đầu không chịu nổi.
Mục Vân đi đến chín mươi chín thanh trường kiếm, lật bàn tay một cái, từng trường kiếm xuất hiện trong bàn tay hắn.
Từng chuôi trường kiếm hình thái khác nhau, toàn bộ là tuyệt phẩm Thánh khí hắn luyện chế.
Giờ phút này, Mục Vân hiển nhiên dự định lấy tuyệt phẩm Thánh khí trong tay thay cho những trường kiếm bị phá hư, tiếp tục chèo chống đại trận vận chuyển.
Thiên Ngọc Tử không phải không biết cách làm này.
Thế nhưng hắn căn bản không có cách nào thi triển.
Bởi vì người tứ đại gia tộc từ đầu đến cuối ở bên ngoài tiến hành công kích, ắn căn bản không có thời cơ đổi lấy trường kiếm.
Giờ phút này, Mục Vân nếu đổi trường kiếm, chỉ sợ hộ phong đại trận liền bị phá.
- Vân huynh, người tứ đại gia tộc một mực tiến hành công kích.
- Ta biết!
Nghe được Chu Tử Kiện nhắc nhở, Mục Vân không có chút dừng lại, hai tay chấn động, tiếng đinh đinh đang đang vang lên, mười mấy chuôi trường kiếm rách nát nháy mắt bị chấn bay ra khỏi vị trí ban đầu.
Mà trong nháy mắt, bàn tay Mục Vân rơi xuống, mười mấy thanh trường kiếm quanh người Mục Vân, tại lúc này ngang nhiên quy vị.
Đây hết thảy giống như phát sinh trong nháy mắt, căn bản không có khe hở.
Toàn bộ phía trên Thiên Kiếm Phong chỉ truyền đến một tiếng ầm ầm nổ tung, thế nhưng tiếp theo, lại lại lần nữa khôi phục lại bình tĩnh.
Xong rồi?
Được rồi?
Thấy cảnh này, hai cha con trợn mắt hốc mồm.
Xong rồi?
Mục Vân mới vừa rồi như thế nào làm được?
Thiên Ngọc Tử rung động trong lòng, hắn biết, tứ đại gia tộc ở bên ngoài, một mực không có dừng tay, thế nhưng trong thời gian chớp nhoáng đủ để tứ đại gia tộc trong khoảnh khắc hủy đi đại trận.
Mục Vân như thế nào làm được?
- Được rồi!
Mục Vân xoay người, nhìn hai cha con, lần nữa nói:
- Đại trận này xem như tu tập hoàn chỉnh, bất quá, vẻn vẹn dựa vào trận pháp phòng ngự được tứ đại gia tộc công kích, hiển nhiên rất không thực tế.
- Vậy là ngươi muốn...
- Đương nhiên là tăng cường đại trận!
Mục Vân cười nói:
- Bất quá ta hi vọng, môn chủ cùng phó môn chủ hai vị có thể bảo thủ bí mật cho ta.
Vừa nghe lời này, trên mặt Thiên Ngọc Tử cùng Chu Tử Kiện đều lộ ra thần sắc trịnh trọng.
- Vân huynh, nếu như ngươi nói như vậy, vậy ta thật dùng hai tay của mình dâng lên lễ vật báo đáp ân tình của ngươi!
Chu Tử Kiện giờ phút này mở lời.
- Lời này nghiêm trọng!
- Vậy xú tiểu tử ngươi nói lời vừa rồi không nghiêm trọng?
Nhìn Mục Vân, Thiên Ngọc Tử cũng mắng:
- Ngươi cam nguyện mạo hiểm đến đây, ta và Tử Kiện há là hạng giá áo túi cơm, nếu như như thế, năm năm qua, quan hệ giữa Thiên Kiếm sơn cùng Huyết Minh chẳng phải chỉ là chơi cho vui.
- Là ta nhạy cảm!
Mục Vân đắng chát cười nói:
- Chỉ là ta sợ hai vị không chịu nổi.
- Tiểu tử ngươi đó, tốt xấu gì ta cũng là chưởng môn Thiên Kiếm sơn, môn chủ, gặp qua không ít sóng to gió lớn, còn có chuyện gì... Khụ khụ...
Chỉ là tiếp theo, Thiên Ngọc Tử còn chưa nói xong, trong tay Mục Vân bỗng nhiên xuất hiện một trứng rồng bảy màu.
Thiên Ngọc Tử bỗng nhiên ho khan một cái, một câu bị nghẹn trở về.
- Trứng rồng!
Thấy cảnh này, Thiên Ngọc Tử cùng Chu Tử Kiện triệt để kinh ngạc đến ngây người.
- Không sai, trứng của Thất Thải Thiên Long.
Mục Vân nhẹ gật đầu, nói:
- Trứng rồng này là ta đạt được bên trong long động, những người khác tạm thời không biết, cho nên ta sợ hai vị...
- Vân huynh, ngươi chiêu này, thực sự để người ta vội vàng không kịp chuẩn bị!
Chu Tử Kiện im lặng nói:
- Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ xuất ra Hư Tiên khí, không nghĩ tới là trứng rồng.
- Quả nhiên, ta biết, tiểu tử ngươi tiền đồ vô hạn!
Thiên Ngọc Tử yên ổn cảm xúc, bàn tay vuốt ve phía trên trứng rồng, lộ ra thần sắc kinh ngạc.
- Sống hơn phân nửa đời, còn không có gặp qua trứng rồng là bộ dáng gì.
Nghe đến lời này, Mục Vân nhếch miệng mỉm cười.
Đối với Thiên Ngọc Tử cùng Chu Tử Kiện hai người, trong lòng của hắn vẫn rất tin tưởng.
- Hộ phong đại trận mặc dù tu sửa hoàn thiện, thế nhưng trận pháp vẫn hơi yếu, tứ đại gia tộc khẳng định có chuẩn bị ở sau, chúng ta không thể không phòng, cho nên, ta muốn dùng trứng rồng với tư cách nguyên điểm tiếp nhận công kích, tin tưởng nhất định có hiệu quả.
- Tốt, rất tốt!
Thiên Ngọc Tử nhẹ gật đầu, nói:
- Bất quá, trứng rồng này có thể bị phá hư hay không.
- Đương nhiên sẽ không.
Mục Vân tự tin nói:
- Trứng rồng chính là Thần Long sau này, Thần Long nhất tộc, từ trước đến nay phòng ngự cường hãn, thời điểm bảo vệ hậu đại, như thế, phòng ngự của trứng rồng, trừ phi là ấu long phá từ bên trong, nếu ngoại lực, chí ít cần lực lượng tiên nhân, mới có thể phá vỡ.
- Như thế rất tốt!
Thiên Ngọc Tử gật đầu nói:
- Mục Vân, ngươi quả nhiên để ta lau mắt mà nhìn, rất cao minh!
Mỉm cười, Mục Vân nâng trứng rồng lên, dần dần đặt nó vào trung ưng chín mươi chín thanh trường kiếm.
Lật bàn tay một cái, từng đạo chân nguyên ngưng tụ trận văn, bao phủ phía trên trứng rồng.
Không bao lâu, bàn tay Mục Vân rơi xuống.
Mà giờ khắc này, có thể nhìn thấy, quanh thân trứng rồng, hoa văn bảy màu bất ngờ xuất hiện.
Hoa văn bảy màu kết nối chín mươi chín thanh trường kiếm, uy phong lẫm liệt.
- Tiếp theo, chính là để những hỗn trướng công kích đi!
Chu Tử Kiện oán hận nói.
- Sai!
Mục Vân mỉm cười, nhìn hai người, cười nói:
- Chúng ta cần không phải đợi, mà đánh đòn phủ đầu, để bọn hắn dùng hết toàn lực đến công kích.
Lần này, hắn dùng trứng rồng với tư cách hạch tâm trận pháp tiếp nhận sức mạnh công kích, chín mươi chín chuôi thánh kiếm, chỉ với tư cách con đường truyền thâu sức mạnh công kích mà thôi.
Dưới tình huống bực này, trứng rồng có thể chịu đựng công kích đủ lớn, mà chín mươi chín chuôi thánh kiếm, với tư cách con đường truyền thâu lực lượng, nhất định cũng sẽ không phải chịu công kích quá lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận