Vô Thượng Thần Đế

Chương 2942: Ba môn thần quyết

Vô luận là đệ tử ngoại tông Chân Thần cảnh, hay là đệ tử nội tông Địa Thần cảnh, trong mắt trưởng lão ngồi ở đây, đều chỉ là bình thường mà thôi.
Chỉ có đệ tử phong hào, đối với tông môn mà nói, mới là hạch tâm chân chính.
Nếu có đại nạn hàng lâm, đệ tử phong hào, chính là trụ cột trung lưu.
- Trong tông môn, ngọn núi đệ tử phong hào, không chỉ có trăm ngọn núi, chẳng qua đệ tử đạt tới Thiên Thần cảnh giới, số lượng quá ít, rất nhiều chỗ trống, các ngươi yên tâm ở lại đi.
Cửu trưởng lão mở miệng nói:
- Còn có một điểm, một ngọn núi quản lý rất phiền toái, các ngươi có thể chiêu thu đệ tử ngoại tông, đệ tử nội tông ở trên đỉnh núi, trợ giúp các ngươi quản lý.
- Chẳng qua, đệ tử ngoại tông bất quá trăm, đệ tử nội tông bất quá mười, nhớ kỹ, đây là quy củ tông môn.
- Phía trước chính là Thiên Thư Các.
Cửu trưởng lão chỉ vào một ngọn núi phía trước, mở miệng nói.
Một ngọn núi kia, cao chừng ngàn thước, mây mù lượn lờ, hiện ra hình tượng nuốt mây phun sương, mơ hồ có một cỗ khí thế thôn long ngọa hổ.
Mà bốn phía ngọn núi vờn quanh, chính là từng gác xếp.
Chuẩn xác mà nói, là những gác xếp kia khảm nạm tiến vào trong đỉnh núi, cho nên mới có cảnh tượng này.
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng mọi người đều có chút thán phục.
Kiếm Thần Tông thân là một trong tứ đại bá chủ Nam Trác Vực, toàn bộ Nam Trác Vực nhân khẩu hơn mười ức, có thể khống chế một phương mấy tỷ nhân khẩu, không hổ là Kiếm Thần Tông.
- Theo ta tiến vào đi.
Cửu trưởng lão sải bước ra, muốn tiến vào trong ngọn núi.
Xoạt xoạt xoạt xoạt...
Nhưng mà vào lúc này, từng đạo tiếng phá không đột nhiên vang lên, từng đạo thân ảnh đột nhiên phi nước đại mà đến.
Nhìn kỹ, tổng cộng có bốn đạo thân ảnh.
Bốn đạo thân ảnh kia, bộ dáng không giống nhau, cũng không ai không phải khí tức cường thịnh.
- Phong Hành Thiên, Vân Quý, Tần Dục, Thánh Tâm Tài, bốn người các ngươi tới nơi này làm gì?
Nhìn thấy bốn người, Cửu trưởng lão nhíu mày.
Bốn người này, Phong Hành Thiên và Vân Quý, chính là hội trưởng Phong Vân Hội, Tần Dục là hội trưởng Già Thiên hội, Thánh Tâm Tài là hội trưởng Thánh Vương hội.
Cửu trưởng lão làm người giữ cẩn thận, từ trước đến nay không thích đệ tử trong tông môn kết bè kết cánh.
Nhưng đại thế xu thế, mấy vị trưởng lão khác đối với việc này không quá chú ý, một mình hắn cũng khó có thể quản lý.
Cho nên đối với việc này, hắn tuy rằng không muốn gặp, nhưng cũng không cách nào ngăn chặn.
Bởi vậy, đối với những thống lĩnh minh hội này, hắn từ trước đến nay không cho sắc mặt tốt.
- Cửu trưởng lão.
Trong bốn người kia, thanh niên mặc hắc bào đi ra, chắp tay cười nói:
- Gặp qua Cửu trưởng lão, ta nghe nói đệ tử lịch lãm đã trở lại, cho nên, muốn gặp một đệ tử.
- Tần Dục, ngươi muốn gặp ai?
- Mục Vân.
Sắc mặt Tần Dục lạnh lùng, một đôi mắt phượng, giờ phút này tản mát ra sát khí.
- Ngươi nói Mục Vân?
Cửu trưởng lão vuốt râu cười nói:
- Lần này, Mục Vân tăng lên nhanh chóng, đạt tới cảnh giới Thiên Thần trung kỳ, cũng là một trong chư vị đệ tử, biểu hiện tốt nhất.
- Ồ?
Tần Dục gật đầu cười nói:
- Vậy, vị nào là Mục Vân?
Ánh mắt hắn đảo qua, nhìn về phía hơn ba mươi vị đệ tử phong hài.
Giờ phút này, Già Thiên hội Ly Nguyên, cũng ở trong đám người.
Ly Nguyên giờ phút này trong lòng thập phần sợ hãi, lần này, em đệ đệ ruột của hội trưởng Tần Dục là Tần Hàm đã chết, chỉ sợ hắn nhất định sẽ bị trách phạt.
Nguyên bản, hắn là muốn tranh đoạt thần kiếm Cố Nguyên thần khí kia, chuẩn bị triển khai tay chân, chống lại công lao.
Nhưng ai từng nghĩ, người của tam đại hội cùng tứ đại minh đều ra tay, tranh đoạt nửa năm, kết quả, thần kiếm kia... Biến mất.
Thậm chí đệ tử tứ đại minh hội, nhất trí cho rằng, đều bị người khác cướp đoạt, giấu đi, nhưng hết lần này tới lần khác, chính là tìm không thấy.
Ly Nguyên giờ phút này, trong lòng chột dạ.
- Vị sư huynh này, tìm ta có chuyện gì?
Mục Vân giờ phút này đi tới, chắp tay cười nói:
- Tại hạ chính là Mục Vân.
- Ngươi chính là Mục Vân.
Tần Dục còn chưa mở miệng, một thanh niên khác bước ra, hơi thở nghiền ép mà đến.
Cảnh giới thiên thần đỉnh phong.
Nam tử mặc thanh sam kia, trực tiếp nghiền ép đếb Mục Vân, quát:
- Chính là ngươi, giết Vương Lương?
- Ngươi có biết, Vương Lương hắn, là người của ta.
- Người của ngươi?
Mục Vân nhìn về phía người này, kinh ngạc nói:
- Thì ra là Thánh Tâm Tài sư huynh hội trưởng Thánh Vương hội, thất kính thất kính!
- Chẳng qua, Thánh sư huynh, tựa hồ. Tất cả đệ tử tông môn, đều đệ tử của Kiếm Thần tông, nói cách khác, đó cũng là người của Kiếm Thần tông, như thế nào Vương Lương, ngược lại thành... Người của ngươi?
- Ngươi......
- Đủ rồi.
Cửu trưởng lão giờ phút này mở miệng, nhíu mày.
- Bốn người các ngươi, không hảo hảo tu hành trong ngọn núi của các ngươi, chạy đến nơi này diễu võ dương oai, còn để trưởng lão như ta ở trong mắt sao?
- Không dám.
Tần Dục cùng Thánh Tâm Tài bốn người lập tức khom người chắp tay.
- Cửu trưởng lão, người này thí luyện trong dị không gian đại lục, chém giết không ít đệ tử Kiếm Thần tông chúng ta, việc này, mong trưởng lão minh sát.
- Tần Dục!
Cửu trưởng lão nhất thời quát:
- Ngươi đừng quên, ngày xưa, ngươi lúc thí luyện, giết tông môn đệ tử, còn nhiều hơn so với hắn, đây là tông môn thí luyện, vì bảo vật, tự giết lẫn nhau, là bình thường.
- Nếu định tội, Tần Dục ngươi đã sớm chết hàng ngàn vạn lần rồi.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Tần Dục trắng bệch.
Cửu trưởng lão xưa nay không thích tông môn minh hội, nhìn thấy bốn người bọn họ, không tức giận mới lạ.
- Được rồi, đều lui ra.
Cửu trưởng lão hừ nói:
- Ta còn muốn dẫn bọn họ đi chọn ba môn kiếm quyết.
- Cửu trưởng lão.
Phong Hành Thiên giờ phút này vẫn lạnh lùng nói:
- Ngươichính là Cửu trưởng lão, chúng ta không dám đắc tội ngươi, nhưng ngươi phải biết rằng, người, chung quy là có lúc mặt trời sắp lặn .
- Ngươi đe dọa ta?
Cửu trưởng lão Địch Hạc quát giận dữ một tiếng, một tay chỉ ra, hai ngón tay thành kiếm, phốc xuy một tiếng, trực tiếp đâm về phía Phong Hành Thiên.
Phong Hành Thiên chính là cảnh giới Thiên Thần hậu kỳ, làm sao có thể thừa nhận được một kích Thần Quân cảnh, cho dù là một kích đơn giản.
Một tiếng kêu đau đớn, Phong Hành Thiên trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.
- Tiểu quỷ, đừng tưởng rằng đến Thiên Thần hậu kỳ, chính là đệ tử phong hào, có thể ở trước mặt ta diễu võ dương oai, khi nào, đến nhất nguyên Thần Quân cảnh, lại đến uy hiếp ta đi!
Âm thanh Địch Hạc hạ xuống, xoay người trực tiếp rời đi.
Đây chính là cảnh giới Thần Quân cường hoành, cho dù chỉ là nhất nguyên Thần Quân cảnh, mở ra Nguyên Thần, Hồn Hải ngưng tụ lột bỏ biến thành tiểu nhân, đó chính là nhân hồn hợp nhất chân chính.
Nhân hồn hợp nhất, mở ra nguyên thần, võ giả Thần Quân cảnh giới, lực lượng nhất hợp, ít nhất là hai mươi vạn long lực, đâu phải là Thiên Thần hậu kỳ có thể so sánh.
Sắc mặt Phong Hành Thiên trắng bệch, không dám nói nữa.
Mà giờ phút này, Mục Vân nhìn mấy người, sắc mặt không thay đổi.
Lúc giết đám người Vương Lương, hắn đã biết, tam đại minh hội nhất định sẽ tìm hắn báo thù.
Bạn cần đăng nhập để bình luận