Vô Thượng Thần Đế

Chương 2526: Uy Lực kiếm đạo của Mục Vân

Man Tam Thương, người không quen thuộc Ma tộc có thể không biết, nhưng các thế lực Cửu Nguyên Tiên Môn, Kinh Thiên Môn giao tiếp với Ma tộc đều biết.
Người này là Man Ngưu nhất tộc, thập bát ma tộc, đều hiếu chiến, cho nên cách trăm năm, sẽ tiến hành một giải thi đấu tân nhân vương.
Mà Man Tam Thương chính là tân nhân vương một lần mới nhất của thập bát Ma tộc.
Thủ đoạn của kẻ này độc ác, trong cạnh tranh tân nhân vương, chỉ là võ giả chết trên tay hắn, ước chừng có mấy chục người.
Thủ đoạn độc ác của người này để rất nhiều chiến sĩ Ma tộc đều sợ hãi.
- Hắc hắc, Ma tộc Man Tam Thương, đến lĩnh giáo.
Man Tam Thương tiến vào trong tứ phương thiên địa hạp, khóe miệng mang theo cười lạnh, trên mặt toát ra một tia cười nhạo.
Người này có tâm cơ rất sâu, nhìn Mục Vân, sát khí tràn đầy.
- Man Tam Thương?
Mục Vân cười nói:
- Cái tên thú vị.
- Thú vị còn ở phía sau đây.
Trên tay Man Tam Thương xuất hiện một thanh trường đao, trường đao dài chừng ba thước, chỉ là lưỡi đao đã dài một thước năm, chỗ chuôi đao quấn quanh từng sợi dây leo màu xanh, thoạt nhìn rất cổ quái.
- Mục Vân, ngươi thân là Tiên Vương kiếp trước, theo đạo lý mà nói, ta nên tôn xưng một tiếng Mục tiên sinh, bất quá, ngươi hiện tại cũng không phải kiếp trước.
- Nhưng tại sao ngươi vẫn còn cứng đầu quật cường như vậy?
- Ừm?
Mục Vân hơi sửng sốt.
- Lần này chúng ta nhằm vào Gia Cát Văn tiên sinh, Gia Cát Văn chỉ cần giao ra ba kiện Đế khí, việc này có thể dừng tay, cửu đại vực giới cùng Gia Cát Văn tiên sinh liên thủ tiến vào mật địa, nói không chừng, trong đó có không ít tiên đan Đế cấp, tiên khí Đế cấp, ba kiện, không tính là tổn thất gì.
Man Tam Thương cười nói:
- Nhưng các ngươi làm như vậy, kết quả, vẫn không thay đổi được gì.
- Ngươi làm thế nào biết không thay đổi bất cứ điều gì?
Mục Vân cũng cười nói:
- Ngươi nên biết, lực kêu gọi cường đại của tiên khí sư, những người phía dưới, cũng không phải đến xem náo nhiệt.
Nghe được lời này, Man Tam Thương không phủ nhận cười cười.
- Nói nhiều vô ích, xem ra ngươi vẫn ngu xuẩn như vậy, khó trách, lần trước Kiếm Môn chi chiến, ngươi vẫn thất bại thảm hại.
Man Tam Thương cười lạnh nói:
- Nghe nói cánh tay phải của ngươi Mục Thiên Ca vì ngươi còn bị giết? Thực sự không đáng giá.
Vừa nghe lời này, vẻ mặt mục Vân biến đổi.
- ngươi...... Nói cái gì?
Mục Vân lạnh lùng hỏi lại.
- Thế nào? Chọc vào nỗi đau của ngươi?
Man Tam Thương lại nói:
- Hắn vì ngươi mà chết, quá không đáng giá, trung thành và tận tâm phụng dưỡng chủ thượng của mình, nhưng kết quả, chủ thượng lại là một người ngu ngốc vô năng.
Vừa nghe lời này, trong mắt Mục Vân xuất hiện một tia sát khí.
- Thế nào? Tức giận?
Man Tam Thương tựa hồ bắt được khúc mắc của Mục Vân, cười nói:
- Ta còn không biết, Mục Tiên Vương còn có thể tức giận đây?
- Ngươi không có tư cách đánh giá Thiên Ca.
Mục Vân đột nhiên nói:
- Thiên Ca vì ta mà chết, thế nhưng, ngươi không có tư cách đánh giá sự trả giá của hắn, ngươi, hiểu cái gì?
- Ta không hiểu cái gì, nhưng ta luôn biết, tên kia ngu trung, hại chính mình đi chết.
Man Tam Thương cười nói:
- Những năm gần đây, không ít nhân loại đầu nhập vào Ma tộc chúng ta, nếu hắn nguyện ý, Ma tộc chúng ta tự nhiên phụng làm thượng khách, còn mạnh hơn so với đi theo ngươi, đi theo Vân Minh,.
- Phải không?
Sát khí trong mắt Mục Vân càng sâu, nói:
- Nếu ngươi cố ý muốn chết, vậy ta sẽ cho ngươi chết thống khoái một chút.
Dứt lời, một đạo kiếm minh vang lên.
Long Cốt Kiếm xuất hiện trong tay Mục Vân.
Trường kiếm dâng lên, Mục Vân nhìn Man Tam Thương, nói:
- Xem ra, ngươi còn chưa thấy rõ ràng, địa vị mình ở đâu.
- Ta thấy, là ngươi không thấy rõ ngươi mới đúng.
Man Tam Thương nhìn thấy Mục Vân phẫn nộ, ý cười trong mắt càng sâu.
Hắn cố ý chọc giận Mục Vân, muốn nhìn thấy Mục Vân phẫn nộ, gầm gừ.
Một khi người phẫn nộ, sẽ xuất hiện đủ loại sai lầm, đến lúc đó, hắn có thể tìm ra sơ hở của Mục Vân, chém giết Mục Vân.
Nhìn Mục Vân sát khí đằng đằng, khóe miệng Man Tam Thương mang theo một tia cười lạnh.
Ầm...
Đột nhiên, một kiếm sát phạt của Mục Vân, giết tới.
Hai thân ảnh giao nhau, tiếng nổ bạo liệt, quanh người hai người xuất hiện từng đạo khí lưu.
- Đã sớm nghe nói Mục Vân Tiên Vương kiếp này có kiếm thuật siêu nhiên, thoạt nhìn, cũng bất quá chỉ là như thế, đây chính là kiếm đạo mà kiếm khách lĩnh ngộ? Không có gì cả.
Man Tam Thương cười nhạo.
Tuy nói như thế, trong lòng hắn lại rất kinh ngạc.
Uy lực của một kiếm này vượt xa tưởng tượng của hắn, công kích của Mục Vân quả thực bá đạo.
Trong lòng Man Tam Thương tuy rằng rung động, nhưng ngoài miệng cũng không nói như vậy.
Hắn tin tưởng, một kiếm này của Mục Vân cũng tiêu hao lực lượng rất lớn.
- Ai nói cho ngươi, ta dùng kiếm đạo?
Mục Vân hiện tại lại cười nói:
- Đối phó ngươi, ta cần gì phải dùng kiếm đạo?
Vừa nghe lời này, khóe miệng Mục Vân nhếch lên một tia tươi cười, trong mắt mang theo vẻ thẩm đạc.
Tên này, quả thực quá kiêu ngạo.
- Chẳng qua, nếu ngươi muốn nhìn thấy kiếm đạo của ta, vậy ta sẽ để cho ngươi trải nghiệm một chút!
Mục Vân giơ tay lên, kiếm ra.
Vung ra một kiếm, lực lượng mạnh mẽ tràn ra, kiếm khí tung hoành, trong nháy mắt, Man Tam Thương chỉ cảm giác, tựa hồ hết thảy trước mắt mình đều thay đổi.
Hết thảy hết thảy biến mất, vẻ mặt Man Tam Thương ngưng trệ.
Cái gì đây?
Thiên địa giống như tiêu tán, chỉ có trong mắt lưu lại một mảnh đen nhánh.
Mà trong bóng tối đen nhánh, một thân ảnh chậm rãi bước đến.
Đó là Mục Vân.
- Ngươi......
Man Tam Thương nhìn Mục Vân, nhất thời khẩn trương, muốn phản kháng, nhưng căn bản không có kết quả.
Hắn căn bản không thoát khỏi trói buộc quanh người.
- Đừng lãng phí khí lực.
Mục Vân thản nhiên nói:
- Ngươi không cách nào thoát khỏi kiếm giới của ta, thực lực của Triệu Nham Phi hẳn là ở trên ngươi, nhỉ? Khi hắn ở trong kiếm giới của ta, bất quá chỉ giãy dụa một lát mà thôi.
- Ngươi......
Man Tam Thương nhất thời không còn ngạo khí.
Kiếm đạo của kiếm khách, đúng là khủng bố, kiếm đạo ngưng tụ ra kiếm giới, kiếm đạo của mỗi một kiếm khách, đều không giống nhau.
Nhưng hắn biết Mục Vân kiếp trước tinh thông cũng không phải kiếm pháp, kiếp này kiếm pháp cho dù cao minh, hắn cũng không nghĩ tới, kiếm thuật của Mục Vân cao minh đến bước này.
Một kiếm này, uy lực mạnh mẽ bá đạo, chỉ sợ đủ để xưng cấp bậc khai sơn tổ sư gia.
Hắn chỉ biết đại sư huynh của Mục Vân là Lục Thanh Phong, người ta gọi là Thanh Sơn Kiếm Thánh, năm trăm năm trước, lộ diện ở Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, bày ra hai loại kiếm đạo, trong lúc nhất thời làm vô số kiếm khách tiên giới tự thẹn không bằng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận