Vô Thượng Thần Đế

Chương 716: Gọn Gàng Dứt Khoát

Chỉ là vừa nghe lời này, ngược lại để Linh Động Thiên sững sờ.
Mục Vân này, quá mức.
- Ngươi có biện pháp?
Linh Động Thiên cười khổ nói:
- Mục Vân, ta biết ngươi có thể luyện chế ra thập văn hạ phẩm thánh đan, thế nhưng ngươi phải hiểu được, thánh đan bốn phẩm cấp, mỗi một loại đan dược, đều là một cái cấp độ, mà ngươi làm sao có thể đánh giá ra, phụ thân ta trúng độc.
- Thiên hạ không có độc ta không giải được.
Mục Vân ngạo nghễ nói:
- Nếu như có, đó cũng là độc không cách nào có thể giải! Chỉ cần có biện pháp giải khai độc tố, ta đều có thể giải khai.
Mục Vân sở dĩ ngạo nghễ, cũng không phải hắn cuồng vọng tự đại, mà là nếu như không biểu hiện ra ngạo khí, chỉ sợ Linh Động Thiên rất khó sẽ tin tưởng hắn.
Còn hắn thì cần Linh Động Thiên cho rằng hắn rất ngạo khí, kích phát ra cảm xúc phản kháng của Linh Động Thiên.
- Ngươi rất tự đại.
Nhìn thấy bộ dáng Mục Vân thản nhiên tự tin, Linh Động Thiên ha ha cười nói:
- Vậy ngươi có biết, nếu ngươi không cách nào cứu chữa tốt cho phụ thân ta, thậm chí chữa trị để phụ thân ta càng thêm nghiêm trọng, sẽ nhận trừng phạt như thế nào?
- Một mạng đổi một mạng, như thế nào?
Mục Vân ha ha cười nói:
- Ta nói, không có độc ta không trị liệu được, chỉ cần ta đưa ra phương thuốc, ngươi có thể tìm tới dược liệu đối ứng, ta có thể làm được.
- Thôi, ta cũng biết, ngươi không cách nào làm quyết định, cho nên những chuyện này, ta nên bàn với phụ thân ngươi tốt hơn, dẫn ta đi gặp hắn đi.
Mục Vân không thể nghi ngờ nói.
- Ngươi đi nói liền đi?
Linh Động Thiên tức giận, nói:
- Mục Vân, ngươi đừng quá làm càn, nơi này là Linh Sư đảo của ta, không phải Huyết Sát đảo.
Bá bá bá!
Linh Động Thiên vừa dứt lời, lập tức lần lượt từng bóng người chạy vội ra từ trong góc.
Sớm đã có người mai phục hai bên.
- Ngươi không tin ta có thể, bất quá, phụ thân ngươi chú định không có thời gian dông dài, ngươi nếu cho rằng ngươi có thể diễn chính, ngươi có thể không cần trị cho hắn, nhưng tương lai Linh Sư đảo, ngươi có thể nghĩ tốt.
Mục Vân khẽ nói:
- Mà ta muốn trị và không trị, không nên là ngươi nói, chí ít hẳn là để ta gặp được phụ thân ngươi, lại định đoạt sau.
- Ta dựa vào cái gì tin tưởng ngươi?
- Bằng ngươi Linh Sư đảo bây giờ sắp bị Chu gia cùng Thiên Luân đảo vây công, mà Linh Động Thiên ngươi căn bản không đủ để đối mặt hết thảy.
Mục Vân nói chuyện không chút khách khí, chỉ là không khách khí này lại là lời nói thật.
Linh Động Thiên đứng tại chỗ, ngẩn người, khoát tay áo, ra hiệu đám người lui ra.
- Ta hi vọng không phải ngươi ăn nói lung tung.
Linh Động Thiên quay người, mang theo bốn người đi tới hậu đường.
- Sớm như thế không được à? Làm gì lằng nhà lằng nhằng!
Mục Vân nói thầm một tiếng, theo sát.
Hắn đúng là lười nhác nói nhảm với Linh Động Thiên.
Lai lịch bảy mươi hai hòn đảo, khi hắn còn ở bên người Bảo Linh Nhi đã tìm hiểu qua.
Lúc ấy Bảo Linh Nhi mười phần chú trọng Linh Sư đảo.
Cho nên hắn cũng có chút hiểu rõ nguồn gốc Linh Sư đảo.
Phụ thân Linh Động Thiên, bị ba hòn đảo lớn Thiên Luân đảo liên thủ ám hại, cho nên người bị thương nặng, mà những năm gần đây, càng ngày càng sa sút, ngày càng lụn bại.
Mục Vân hiểu rõ, Linh Sư đảo sở dĩ không nguyện ý quy thuận Thiên Bảo các, chính bởi vì Thiên Bảo các làm ăn, mà tương lai đợi đến khi Thiên Luân đảo rảnh tay, khẳng định sẽ đối phó Linh Sư đảo.
Cho nên vươn cổ chịu chết, không bằng ngẩng đầu khởi nghĩa, đối nghịch cùng Thiên Luân đảo.
- Ngươi thật sự có biện pháp?
- Ngươi cho rằng thập văn hạ phẩm thánh đan há miệng liền có thể phun ra?
Mục Vân không vui nói:
- Có thể luyện chế thập văn hạ phẩm thánh đan, vậy ít nhất là trung phẩm thánh đan sư mới có tư cách, ngươi hiểu chưa?
- Hi vọng ngươi có thể thành công, nếu không...
- Được được được, đừng nói lời uy hiếp, ngươi không tin cũng được, thế nhưng đến cuối cùng, ta hi vọng ngươi đừng trợn mắt hốc mồm, nghẹn họng nhìn trân trối, vừa khiếp sợ, lại khó tin là được.
- Ngươi...
Nghe đến lời này, ba người Tần Mộng Dao ngược lại nhịn không được mỉm cười.
Đi mấy vòng, mấy người đi tới trước một gian phòng.
- Vào đi!
Linh Động Thiên còn chưa gõ cửa, bên trong gian phòng truyền đến một đạo âm thanh yếu ớt.
Âm thanh kia nhỏ khó có thể nghe, giống như người nói chuyện, chỉ để lại một chút xíu khí tức.
- Phụ thân!
Đẩy cửa ra, Linh Động Thiên nhìn Linh Minh hư nhược, ánh mắt lộ ra vẻ lo lắng.
Bên trong cả gian phòng trưng bày vật liệu cực kì ngắn gọn, nhìn qua rất đơn giản, lão nhân trên giường, mái đầu bạc trắng, hai mắt đê mê, cả người nhìn càng là uể oải đến cực hạn.
- Phụ thân, hắn chính là Mục Vân, nói có thể chữa bệnh cho ngài.
Linh Động Thiên nhìn phụ thân mình, cung kính nói.
- Ta biết!
Đôi mắt Linh Minh chăm chú trên người Mục Vân, tựa hồ muốn xuyên thấu thân thể của hắn.
Chỉ là giờ phút này, Mục Vân đứng tại chỗ, một đôi mắt cũng đánh giá Linh Minh.
- Bắt đầu đi!
Linh Minh ngoài dự liệu, mở miệng.
- Tốt!
Mục Vân tiến lên một bước, bàn tay khoác lên chỗ mạch đập của Linh Minh, dần dần, một tia xúc tu chân nguyên đi qua thân thể Linh Minh, một tia chân nguyên chấn động kéo theo thân thể Linh Minh chấn động.
Trọn vẹn qua gần nửa ngày, Mục Vân mới thả tay xuống.
Chỉ là hắn giờ phút này nhìn qua lại mồ hôi chảy đầy mặt, cả người như hư thoát.
- Như thế nào?
Linh Động Thiên vội nói.
Nhìn Linh Động Thiên nóng nảy, hai mắt Mục Vân nhắm lại, qua một hồi lâu, mới mở ra.
- Các ngươi đi ra ngoài trước, có thể chứ?
- Ngươi lại muốn làm triêu trò gì!
Linh Động Thiên nói:
- Ta có thể để ngươi đến chữa bệnh, đã là thư thả rất lớn, độc tố bên trong cơ thể phụ thân ta không nhẹ, ngươi lưu ở nơi đây, ta thế nào biết...
- Động Thiên, ra ngoài!
- Phụ thân!
- Ta bảo ngươi ra ngoài, có phải ngươi hiện tại ngay cả ta đều không nghe rồi hay không?
- Vâng!
Linh Động Thiên chắp tay, rời phòng.
Cùng lúc đó, mấy người Chu Á Huy cũng rời đi.
- Được rồi, lão đảo chủ, đừng giả bộ, hiện tại chỉ có hai người chúng ta, trên người ngươi mặc dù mang thương, thế nhưng không đến mức để ngươi là bộ dáng hiện tại.
Nhìn Linh Minh vẫn làm ra vẻ thoi thóp, Mục Vân cười nói:
- Ngươi bị trúng độc, quá nhiều, quá tạp, mà trong lúc bị đọc ngươi dùng qua thiên tài địa bảo, muốn cải thiện thân thể của mình, thế nhưng không có chỗ nào mà không thất bại, hiện tại độc tố trong cơ thể ngươi càng nhiều càng mãnh liệt, ngươi sắp không áp chế được nữa, bất quá chí ít hiện tại không phải ngươi yếu ớt như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận