Vô Thượng Thần Đế

Chương 4098: Như thế nào Quân vị? (1)

- Ừm!
Thân ảnh Diệp Vũ Thi dần dần tiêu tán.
Mục Vân nhìn bóng dáng biến mất kia, thật lâu không nói.
- Không sao chứ?
Diệu Tiên Ngữ mở lời.
Đây cũng là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Diệp Vũ Thi.
Vốn tưởng rằng thân là Thanh Đế, Diệp Vũ Thi sẽ là nữ tử rất dịu dàng, nhưng không nghĩ tới, lại có tính cách sảng khoái như thế.
Lại ngẫm Mục Thanh Vũ tao nhã.
Một đôi vợ chồng này, năm đó có lẽ cũng từng có không ít chuyện thú vị phát sinh.
Mục Vân lấy ra thiên địa dung lô.
Hiện tại Tổ Thanh Chấp sớm đã thở hồng hộc, không hề có năng lực phản kháng.
Đáng tiếc Lỗ Công Tuyền bị mẫu thân thiêu chết, hắn cái gì cũng không có được.
Mục Vân mang theo Diệu Tiên Ngữ rời khỏi nơi này, tìm một chỗ ẩn nấp, từ từ thôn phệ tinh khí thần trong cơ thể Tổ Thanh Chấp...
......
Cùng một lúc, trong đại thiên thế giới.
Một mảnh thiên địa này có quá nhiều tên, Thương Thiên giới, Thương Lan giới, Thương Lan Cửu Giới, Đại Thiên Thế Giới.
Mà bây giờ, càng nhiều người thích xưng hô chính là Đại Thiên Thế Giới.
Nhưng nghiêm khắc mà nói, Thương Lan Cửu Giới lại càng thích hợp hơn.
Toàn bộ đại thiên thế giới, bị cửu đại Thiên Đế khống chế, nhất đế nhất giới, đế uy mênh mông, không ai dám chọc vào.
Những chủng tộc nhất đẳng đứng đầu, giống như Hồn tộc, Cốt Tộc, Phượng tộc vân vân, đều nằm trong không gian dị độ của thế giới này, an ổn sống qua ngày, không ai dám chọc vào.
Cửu Đế cùng các chủng tộc, thế lực nhất đẳng trong Cửu Giới Thương Lan, duy trì loại hòa bình này, đã vượt qua trăm vạn năm.
Mà hiện tại, Thương Lan Cửu Giới, trong Uyên Vực.
Giới thứ chín, chiếm cứ một phần chín không gian địa vực của cả đại thiên thế giới, mênh mông vô cùng, nhân khẩu ức vạn lần.
Uyên Vực, chính là tồn tại mênh mông nhất trong đệ cửu giới, cũng là hạch tâm của cả đệ cửu giới.
Nếu nói đại thiên thế giới là một đế quốc. Cửu đại Thiên Đế chính là chín vị thân vương.
Uyên giới, chính là nơi thuộc về đệ cửu Thiên Đế, đồng thời, Uyên Vực, vùng hạch tâm của đệ cửu giới, cũng là vương đô của đệ cửu Thiên Đế Đế Uyên.
Hiện tại, Uyên Vực, giữa một mảnh thiên địa không biết tên, hắc khí quay cuồng, mặt đất giống như không ngừng bị xé rách.
Tầng tầng lớp lớp lực lượng, bắt đầu phóng thích.
Ở chỗ sâu kia, từng sợi xích sắt dày trăm trượng, lóe ra hoa văn màu đen, lan tràn đến chỗ sâu nhất.
Mà nguồn gốc của hàng ngàn vạn đạo xích sắt, chính là một cung điện. Hiện tại, bốn phía cung điện, ngọn lửa màu đen lượn lờ, vây quanh toàn bộ cung điện, khiến cho những sợi xích sắt chỉ có thể liên lụy đến cung điện, nhưng không cách nào xâm nhập vào trong đó.
Một thân ảnh, hiện tại ngồi ngay ngắn trong điện, khí tức thâm hậu.
Mắt ngọc mày ngài, một thân váy dài màu xanh, yên tĩnh như thanh liên, thoạt nhìn bộ dáng chừng hai ba mươi tuổi, phong vận mê người, vừa động một cái, động lòng người.
Chính là Diệp Vũ Thi.
Diệp Vũ Thi một thân váy dài, dáng người uyển chuyển, cao ráo, làm cho người ta có cảm giác, giống như thần nữ trong thánh địa, không cho phép xâm nhiễm.
Diệp Vũ Thi bộ dáng này, cùng Mục Vân nhìn thấy, giống như hai người.
- Con ta...
Diệp Vũ Thi thì thầm một tiếng, trên mặt mang theo một tia yêu thương.
Rầm rầm...
Đúng lúc này, xích sắt ùng ục vang lên, một trận cuồng phong chợt nhấc lên, bốn phía đại điện, giống như trời giáng mây đen dày đặc, sấm chớp.
Một thân ảnh áo đen chợt xuất hiện.
Người tới anh mi kiếm mục, khí tức vô cùng cường đại, một đôi mắt, thật rất mê người.
Chỉ là đôi môi hơi bạc nhược làm cho người ta cảm giác có thêm một tia lãnh lệ.
- Đế Uyên.
Nhìn thanh niên trước mắt tựa như hai mươi mấy tuổi, khóe miệng Diệp Vũ Thi khẽ nhếch, cười nhạt nói:
- Ngươi không đi tranh thủ thời gian khôi phục tu vi, lại có thời gian đến thăm ta?
- Diệp Vũ Thi.
Người đàn ông mở miệng, giọng nói thuần hậu, giàu từ tính.
- Mục Thanh Vũ thất bại, ngươi cho rằng, còn có thể có người đến cứu ngươi?
Đế Uyên mím môi nói:
- Nói đi, mộ phần Diệp Tiêu Dao rốt cuộc ở nơi nào? Thần thể của hắn, ngươi là con gái của hắn, không thể không biết.
- Ngươi nghĩ ta sẽ nói với ngươi?
Diệp Vũ Thi cười nói:
- Bao nhiêu năm qua, ngươi hỏi ta bao nhiêu lần rồi?
- Xem ra ngươi vẫn chưa từ bỏ ý định.
Đế Uyên một lần nữa nói:
- Ta thật sự khó có thể tưởng tượng, chỗ dựa lớn nhất của ngươi rốt cuộc là cái gì? Mục Thanh Vũ? Hay là đám phế vật bên trong Tiêu Dao Thánh Khư?
- Bên trong Tiêu Dao Thánh Khư, không có Thanh Đế ngươi cùng Nhân Đế, ngươi cho rằng chỉ dựa vào Tam Hoàng, còn có thể trấn áp cục diện sao?
- Sở tộc, Hoang tộc, Thác Bạt gia, Quân tộc, Nam Cung gia cùng với Tiêu tộc, đều ngấp nghé địa vị chưởng khống giả của Diệp gia các ngươi.
Diệp Vũ Thi hiện tại không hề động đậy.
Đế Uyên lại nói:
- Ta nghĩ, Tiêu Dao Thánh Khư không bao lâu nữa, sẽ đổi tên đổi họ.
- Phải không?
Diệp Vũ Thi mở miệng.
- Vậy Đế Uyên ngươi đi tấn công Tiêu Dao Thánh Khư đi?
- Không có Phong Thiên Thần Đế, cửu đại Thiên Đế các ngươi ở trong Vạn Giới, cũng phải bó tay bó chân. Long tộc, Phượng tộc, Cốt tộc bọn họ nếu liên thủ, cửu đại Thiên Đế các ngươi, có thể ngăn cản được sao?
- Ngươi......
Sắc mặt Đế Uyên âm ngoan.
Chỉ là từ từ, Đế Uyên lại bình tĩnh lại, sau đó nói:
- Ngươi nói không sai, đáng tiếc ngươi quên một điểm.
- Các đại chủng tộc nhất đẳng căn bản không dám động thủ.
- Bọn họ sợ hãi phụ đế, cho nên bọn họ chỉ có thể quan sát.
- Mà khi phụ đế thức tỉnh, chính là lúc đại thiên thế giới thống nhất.
Đế Uyên trầm giọng nói:
- Trở ngại lớn nhất chính là Tiêu Dao Thánh Khư, một khi các đại gia tộc bên trong Tiêu Dao Thánh Khư nhịn không được bắt đầu nội chiến, vậy ai còn có thể ngăn cản chúng ta?
- Phải không?
Diệp Vũ Thi cười nhạo nói:
- Giữa Cửu Đế các ngươi, cũng không hòa thuận, cẩn thận ngươi đoạt lấy Tiêu Dao Thánh Khư, mấy huynh đệ kia của ngươi, vì tương lai kế thừa danh thần đế của phụ đế ngươi, liền giết ngươi.
- Vậy thì không cần ngươi quan tâm.
Đế Uyên mặt ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng lại tức giận quay cuồng.
Năm đó hắn thiết kế bắt sống Diệp Vũ Thi, nhưng nhiều năm trôi qua như vậy, dùng hết các loại biện pháp, Diệp Vũ Thi vẫn không động đậy như trước. Hơn nữa, năm đó Nhân Đế chạy trốn, mang đi một đứa bé.
Cửu đại Thiên Đế bọn họ ở trong Thương Lan vạn giới, tìm kiếm khắp nơi, không có tin tức gì.
Khí tức của đứa nhỏ kia, tuyệt đối sẽ không nhớ lầm.
Mục Thanh Vũ trở về, đứa nhỏ kia lại không thấy đâu.
Thật kỳ lạ!
Đứa nhỏ kia, tuyệt đối là một tai họa ngầm.
Con của Nhân Đế cùng Thanh Đế há lại là hạng người đơn giản?
Vạn nhất xuất hiện Diệp Tiêu Dao thứ hai, chỉ sợ phụ đế đều khó đối phó. Đế Uyên trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn rời khỏi nơi này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận