Vô Thượng Thần Đế

Chương 1799: Mời hai vị giúp một chút

Nhìn thấy hai người, trong mắt Mục Vân mang theo một tia kiêng kị.
Hai người này là cảnh giới tam phẩm Thiên Tiên.
- A? Mục Vân.
Hai người nhìn thấy Mục Vân cũng hơi hơi kinh ngạc.
Bọn hắn không nghĩ tới nhìn thấy người đầu tiên ở đây thế mà lại là Mục Vân.
Vừa rồi một đường đi tới, tốc độ của bọn họ nhanh nhất, thế nhưng không nghĩ tới, Mục Vân thế mà còn nhanh hơn bọn hắn một bước.
Nhìn thấy Nhậm Cương Cương sau lưng Mục Vân, hai người càng sững sờ.
- Vị này chính là bằng hữu mà ngươi một mực mạo hiểm tìm kiếm?
Nhìn thấy Nhậm Cương Cương, Diệp Vô Tình mở miệng cười hỏi.
- Ừm.
Diệp Vô Tình nhìn về phía Nhậm Cương Cương, cười nói:
- Ngươi có một vị hảo bằng hữu đấy.
- Ngược lại để chúng ta rất ao ước, trong tiên giới ngươi lừa ta gạt này, còn có loại bằng hữu nguyện ý vì ngươi cam tâm mạo hiểm, bỏ qua sinh mệnh, đáng giá.
Giang Diễm cũng cười nói.
Hai người vừa dứt lời, tràng diện lại có chút yên lặng.
Giang Diễm và Diệp Vô Tình chào hỏi ban đầu xong, nhìn Nhậm Cương Cương đang xếp bằng ngồi dưới đất, cũng chưa hề nhúc nhích, bắt đầu buồn bực.
Gia hỏa này... Không thích hợp.
Mục Vân giờ phút này cũng cẩn thận từng li từng tí nhìn hai người, hắn và Diệp Vô Tình cùng Giang Diễm cũng không tính quen thuộc, nếu như bọn hắn xuất thủ, hắn, nhất định phải ngăn cản.
Tràng diện trở nên có chú lúng túng.
Diệp Vô Tình và Giang Diễm đâu phải người thường.
Nhìn thấy Nhậm Cương Cương không nhúc nhích, hiểu rõ trong đó có vấn đề.
Nhìn Mục Vân mang theo bộ dáng khẩn trương, Diệp Vô Tình đi lên phía trước.
Vụt...
Nắm Hắc Dận Kiếm trong tay, Mục Vân nhìn Diệp Vô Tình, trong mắt mang theo một vẻ cảnh cáo.
- Quả nhiên!
Diệp Vô Tình nhìn về phía Giang Diễm, khóe miệng mang theo ý cười.
- Ừm?
Mục Vân nhìn nụ cười trên mặt hai người, càng thêm cẩn thận.
- vị Bằng hữu này của ngươi hẳn thu hoạch được cơ duyên nhất định?
Diệp Vô Tình ha ha cười nói:
- Từ khi chúng ta tiến đến, hắn cũng chưa hề động, mà nơi đây cũng chỉ có nơi này, nhìn rất cổ quái.
- Chỗ nào cổ quái rồi?
- Chúng ta mặc dù không hiểu nhiều về trận pháp, thế nhưng dưới chân bằng hữu của ngươi rõ ràng có một trận pháp... Ta đoán không lầm, trong này hẳn là... Kim Tiên truyền thừa?
Mục Vân lúc này mới nhìn xung quanh chỗ Nhậm Cương Cương đang ngồi, khẽ giật mình.
Hắn chỉ nhìn thấy Nhậm Cương Cương, thật không có chú ý tới.
Giờ phút này nhìn thấy, nội tâm sáng tỏ.
Hai người ngay từ đầu đã phát giác.
Giang Diễm cười nói:
- Hai người chúng ta, mặc dù trong lòng ao ước, thế nhưng cũng sẽ không làm chuyện cướp đoạt, cho nên ngươi cũng không cần cảnh giới, Kim Tiên truyền thừa, dễ dàng như vậy, chúng ta cũng sẽ không nhìn.
Như thế không sai.
Tiếp nhận truyền thừa, Nhậm Cương Cương hiện tại đã đến một bước cuối cùng.
Cho dù Diệp Vô Tình và Giang Diễm đánh vỡ, kia cũng chỉ là phá hư truyền thừa, không có khả năng thu hoạch được lực lượng.
Nhưng khó đảm bảo một số người không muốn thấy người khác có việc vui.
Giờ phút này nhìn hai người, Mục Vân lại phát hiện, có lẽ mình cẩn thận quá mức.
- Là Mục Vân ta lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.
Mục Vân chắp tay nói:
- Nhâm huynh chính là chí giao của ta ở hạ giới, cho nên ta không muốn nhìn thấy hắn xuất hiện bất trắc.
Diệp Vô Tình cười ha ha một tiếng nói:
- Chúng ta cũng không phải loại hèn hạ người kia, ngươi yên tâm, lần này tới chỉ là vì tìm Kim Tiên Lệnh, chuyện của ngươi, ta sẽ không quản.
- Bất quá, ngươi cũng phải cẩn thận, những người khác như Dịch Dữ Chi, Luân Động Thương, tựa hồ Rất có ý kiến đối với ngươi....
- Ừm!
Nghe đến lời này, Mục Vân cúi đầu không nói.
Hiện tại, Giang Diễm và Diệp Vô Tình xuất hiện, một hồi nếu đám người Luân Động Thương, Dịch Dữ Chi, Kha Trấn xuất hiện, chuyện càng không dễ làm.
Mấy tên này tuyệt đối sẽ ra tay với hắn.
Dùng cảnh giới nhất phẩm Thiên Tiên hiện tại của hắn, hắn không ngăn cản nổi những người này.
Làm sao bây giờ?
Nhậm Cương Cương chỉ cần nửa canh giờ thì có thể viên mãn.
Nửa canh giờ.
Đột nhiên, Mục Vân ngẩng đầu, nhìn Giang Diễm và Diệp Vô Tình.
- Hai vị!
Mục Vân chậm rãi mở lời:
- Lần này, Mục Vân cả gan mời hai vị giúp một chút.
- Giúp ngươi đối phó bọn người Dịch Dữ Chi?
Mục Vân còn chưa mở miệng, Giang Diễm cười khổ nói:
- Chúng ta nhiều nhất sẽ không nhúng tay, nhưng sẽ không giúp ngươi, dù sao...
- Hai vị còn chưa nghe theo điều kiện của ta.
Mục Vân rất tự tin nói.
Điều kiện?
- Điều kiện gì?
- Hai khối Kim Tiên Lệnh.
Mục Vân bỗng nhiên mở lời.
Hai khối Kim Tiên Lệnh?
Nghe đến lời này, Diệp Vô Tình và Giang Diễm ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trợn mắt hốc mồm.
Thuyết pháp của Mục Vân thực sự để bọn hắn kinh ngạc.
Bên trong Kim Tiên di chỉ, bọn hắn tìm nửa ngày, tìm một khối Kim Tiên Lệnh cũng rất khó, đừng nói hai khối.
Lần này vì tìm một khối Kim Tiên Lệnh, bọn hắn phí hết sức chín trâu hai hổ, tranh đoạt cùng đám người Dịch Dữ Chi.
Mục Vân hiện tại mới mở miệng, thế mà là hai khối Kim Tiên Lệnh, đây quả thực không thể tưởng tượng.
- Ngươi có hai khối Kim Tiên Lệnh?
Mục Vân lại lắc đầu.
Thấy cảnh này, hai người càng không hiểu.
- Trên người ta chỉ có một khối, nhưng còn một khối, ta biết ở nơi nào, hai vị muốn lấy, có thể tự mình lấy, ta cũng có thể thu hồi cho hai vị.
Nghe đến lời này, Diệp Vô Tình và Giang Diễm triệt để sửng sốt.
Gia hỏa này thật không phải đang đùa bỡn bọn hắn?
- Ta chỉ cần hai vị giúp ta ngăn lại những người muốn gây bất lợi cho Nhậm Cương Cương nửa canh giờ là được, hai khối Kim Tiên Lệnh, ta nghĩ hai vị hẳn là có thể làm được chứ?
Ngăn cản nửa canh giờ, hai khối Kim Tiên Lệnh tới tay.
Mua bán này rất có lời.
- Không có vấn đề.
Giang Diễm trước tiên mở lời:
- Nửa canh giờ, ta nghĩ chúng ta hai người tăng thêm một ít sư đệ, hẳn là có thể làm được, bất quá, nói mà không có bằng chứng, chúng ta như thế nào...
- Cho!
Mục Vân không nói nhiều, ném ra một khối Kim Tiên Lệnh.
Kim Tiên Lệnh kia đúng là cái hắn đạt được bên trong thành trì bằng gỗ trước đó.
Giờ phút này, Quy Nhất sớm đã hấp thu bộ phận có lợi đối với mình trong đó, Kim Tiên Lệnh này đối với Mục Vân mà nói, chỉ là tác dụng giảm bớt cung phụng nộp lên Thiên Kiếm lâu thôi.
So với an nguy của Nhậm Cương Cương, cung phụng của Thiên Kiếm lâu không có quan hệ gì với hắn.
- Tốt!
Nhìn Kim Tiên Lệnh hàng thật giá thật trong tay, Diệp Vô Tình mỉm cười.
Trên mặt Giang Diễm cũng mang ý cười.
Mục Vân này quả thật làm cho hắn càng ngày càng kinh ngạc.
- Đã như vậy, sau khi chuyện thành công, một khối Kim Tiên Lệnh khác, Mục Vân ta sẽ dâng lên.
Mục Vân mở lời.
Thấy cảnh này, Diệp Vô Tình và Giang Diễm đều cười không nói.
Hợp tác cùng người thông minh, đơn giản.
Mục Vân vừa dứt lời, rời đi.
- Ngươi đi đâu?
- Hai người các ngươi cứ trông coi, ta tự nhiên muốn ra bên ngoài, đi quấy rối một ít người, coi như chia sẻ một ít áp lực cho các ngươi.
Mục Vân dứt lời, rời đi.
Thấy cảnh này, hai người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
Mục Vân này thật kỳ quái, mới vừa rồi còn không tín nhiệm bọn hắn, bây giờ lại rời đi, tựa hồ rất yên tâm đối với bọn hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận