Vô Thượng Thần Đế

Chương 1344: Vụ thi nhân (2)

- Ừm!
Nghe thấy Mục Vân nói vậy, đám người Huyết Minh tiến lên.
Đế Văn cùng Đấu Vân Phong hai người mang theo võ giả Ngũ Hành tiểu thế giới cùng Đấu Khải tiểu thế giới tiếp tục đi tới.
Giờ khắc này, bọn hắn lần nữa cảm giác được mình lựa chọn chính xác.
Tiểu thiên thế giới, bên trong mấy ngàn tiểu thế giới, những năm gần đây, Ngũ Hành tiểu thế giới cùng Đấu Khải tiểu thế giới bọn hắn trên danh phận là xếp hạng thứ chín thứ mười, thế nhưng trên thực tế cũng không có quyền lợi quá lớn.
Thập đại tiểu thế giới nắm giữ quyền lợi chế tài các tiểu thế khác giới, ai nếu không phục tùng, thập đại tiểu thế giới hoàn toàn có thể liên hợp lại, tổ kiến quân đội liên minh tiến hành thảo phạt.
Loại thảo phạt này, thập đại tiểu thế giới có được quyền lãnh đạo tuyệt đối.
Thế nhưng Ngũ Hành tiểu thế giới, Đấu Khải tiểu thế giới, xếp hạng cũng không cao, vị phân cùng quyền nói chuyện bên trong thập đại tiểu thế giới cũng là thấp nhất.
Cho tới nay, cũng là bị mấy tiểu thế giới xếp hạng trước ép buộc.
Hiện tại xem như buộc chung một chỗ cùng Mục Vân, mặc dù Thương Hoàng tiểu thế giới hiện tại cũng không tính là trong liên minh tiểu thiên thế giới, nhưng Mục Vân lãnh đạo Huyết Minh, thực lực có thể thấy được chút ít.
Giờ phút này, bọn hắn buộc chung một chỗ cùng Huyết Minh, Phương Thông Không, Độc Vạn Sơn, Luân Động Thương mấy người cũng không có tư cách không có năng lực tiến hành ức hiếp tiểu thế giới bọn hắn.
Bên trên sàn nhà màu đen dài ngàn mét, lần lượt từng thân ảnh tới tới lui lui.
Phía trên cầu thủy tinh, bọn người Mục Vân thoải mái nhàn nhã, thế nhưng phía dưới, võ giả các đại tiểu thế giới giờ phút này lại quản không được nhiều như vậy, từng người đào mệnh, hoảng hốt chạy bừa tiến lên trong trận pháp.
- Những này ngão xỉ thiết liên (xiềng xích có răng) này rốt cuộc là thứ gì?
Nhìn phía dưới, mọi người Huyết Minh đều không hiểu nhìn Mục Vân.
- Ngão xỉ thiết liên?
Nhìn thấy phía dưới, nhìn lại đám người, Mục Vân lại ha ha cười nói:
- Chỉ sợ các ngươi đều nghĩ sai, cũng không phải cái gì ngão xỉ thiết liên, trận pháp công kích, mà là... Tiên thú.
Tiên thú!
Mục Vân vừa dứt lời, mọi người nhất thời cảm giác đầu giống như muốn nổ tung.
Tiên thú, đối bọn hắn mà nói, quả thực thần kỳ như Thiên Ngoại Phi Tiên.
Cho đến tận hôm nay, bản thân bọn hắn nhìn thấy duy nhất một tiên thú, cũng bất quá là bên trong bí tàng Khổ Hải Thiên Tôn, con Thôn Thiên Hổ kia.
Mà bây giờ, dưới sàn nhà màu đen thế mà là một tiên thú.
Cái này sao không khiến bọn hắn kinh ngạc.
- Ngão Xỉ Thú, vô số xúc giác, mỗi một xúc giác đều như là gặm răng, nói đúng ra, là xúc giác mọc đầy răng cưa, lực phá hoại cực mạnh, có thể nháy mắt tiêu diệt thân thể phòng ngự của võ giả, rút khô huyết mạch.
- Mà lại gia hỏa này... Không ngừng hút máu tươi, sẽ được tiến hóa, thậm chí biến thành tiên thú huyết mạch phàm cấp.
- Sư tôn, tiên thú còn có đẳng cấp?
- Đó là đương nhiên.
Mục Vân lần nữa nói:
- Giống như Thôn Thiên Hổ và Ngão Xỉ Thú, đều chỉ là tiên thú bất nhập phẩm cấp, huyết mạch lực lượng đến đời sau liền có thể thoái hóa thành hư tiên thú.
- Mà huyết mạch nếu như đạt được cường hóa, cũng có thể là biến thành tiên thú huyết mạch phàm cấp.
- Tiên thú, cấp thấp nhất chính là Thôn Thiên Hổ, Ngão Xỉ Thú bực này, lại hướng lên chính là tiên thú phàm cấp huyết mạch, địa cấp huyết mạch, thiên cấp huyết mạch...
Nhìn đám người, Mục Vân chậm rãi nói:
- Người người đều muốn vũ hóa thành tiên, lại không biết, Tiên giới, rất kinh khủng và để người cảm giác tuyệt vọng.
- Nơi đó, không phải thế giới của nhân loại, mà là thế giới tiên ăn tiên, ngươi yếu, chính là bị giết, bị giẫm đạp, ngươi mạnh liền có thể chúa tể hết thảy.
Mục Vân vừa dứt lời, nhìn thấy đám người nhìn mình chằm chằm, ha ha cười khổ nói:
- Khụ khụ... Nhất thời cảm khái, nhất thời cảm khái, nói nhảm nhiều, mọi người tiếp tục đi đường đi.
Nghe thấy Mục Vân nói vậy, đám người mới cảm giác được, tựa hồ, bọn hắn tưởng tượng Tiên giới cường đại quá mức thần thánh.
Phía dưới, từng đầu xiềng xích gặm răng, vô tình thu gặt lấy tính mệnh võ giả các đại tiểu thế giới, thấy cảnh này, đám người càng nhịn không được âm thầm líu lưỡi.
Nếu bọn họ ngay từ đầu đi theo những người này, chỉ sợ hiện tại kết quả giống nhau.
Còn tốt, còn tốt có Mục Vân.
Gia hỏa này, rất hay sáng tạo kỳ tích cho người ta nhìn.
- Đáng chết, làm sao bây giờ?
Nhìn thấy phía trước và phía sau xuất hiện từng đầu xúc giác, Tôn Giả các đại tiểu thế giới tức giận không thôi.
Đáng hận nhất là, giờ khắc này, Mục Vân lại đi ở phía trên, thoải mái nhàn nhã đi qua từ đỉnh đầu bọn họ.
Đây mới là điều để bọn hắn cảm thấy tức giận nhất.
- Còn có thể làm sao, Vô đám người Cực tiểu thế giới nghe lệnh, liều lĩnh, vọt tới phía trước nhất, chúng ta cách phía trước bất quá chỉ có mấy trăm mét.
- Tốt!
- Vâng!
Lập tức, nương theo Vô Cực Ngạo Thiên vừa dứt lời, từng võ giả Vô Cực tiểu thế giới bắn vọt tới phía trước.
Các đại tiểu thế giới khác giờ phút này cũng học theo, chạy như bay lao về phía trước.
Lúc này, chờ ở tại chỗ là chết, lui ra phía sau cũng là chết, vậy dứt khoát xông lên phía trước, tiến vào bên trong cung điện phía trước.
Nhưng tốc độ đám người vừa mới đề thăng, phía trước, đếm không hết ngão xỉ thiết liên màu đen trong nháy mắt phóng tới tất cả mọi người.
Tiếng kêu rên, lan tràn...
- Đến phần cuối!
Mục Vân một bước đạp ở phía trên sàn nhà cứng rắn, chân mặt đất màu xám nhìn dưới, chỗ ánh mắt thấy đều là một mảnh sương mù mông lung.
Sương mù mỏng manh, cũng không trở ngại ánh mắt nhìn thấy cảnh vật.
- Mọi người cẩn thận.
Mục Vân mở miệng dặn dò:
- Giờ khắc này, chúng ta không được chủ quan, Thông Thiên Giáo Chủ năm đó thành lập bí tàng, lưu cho người hữu duyên nhận được.
- Nếu như chúng ta không có thực lực cường đại, cũng không phải người hữu duyên, ngược lại xông vào, có thể sẽ trêu ra mối họa lớn.
- Người này năm đó ở tiểu thiên thế giới đã có thể thu phục tiên thú, đủ để nhìn ra thực lực người này rất cường đại.
Trong lúc nói chuyện, Mục Vân đã mang theo đám người tiếp tục tiến lên phía trước.
Tiếng ong ong ong vang lên, ngay khi Mục Vân bọn người vừa mới bước ra, từng tiếng vù vù tại lúc này đột nhiên vang lên.
Trong nháy mắt tiếng ông ông vang lên, đột nhiên, chỗ sương mù thật mỏng phía trước có lần lượt từng thân ảnh chậm rãi bước ra...
Những thân ảnh kia nhìn rất hư ảo mờ mịt, mà toàn bộ thân thể là phiêu phù phía trên không trung.
Những người này giống như chính là hình thành từ bên trong sương mù thật mỏng để người chỉ cảm thấy thân hình khắp nơi đều lộ ra quỷ dị.
- Vụ thi nhân!
Nhìn thấy những gia hỏa gót chân không chạm đất, Mục Vân đột nhiên biến sắc.
- Sư tôn, cái gì là vụ thi nhân?
Bạn cần đăng nhập để bình luận