Vô Thượng Thần Đế

Chương 1652: Thiên kiếm sứ (1)

Các đệ tử Thiên Kiếm lâu cùng với ngũ đại Phàm Thiết cấp thế lực, dần dần phát hiện địa phương không hợp lý.
Ngay từ đầu, bọn hắn rõ ràng phát hiện một ít bên trong đan dược các, Khí các có rất nhiều tiên đan, Tiên khí, thế nhưng thời gian trôi qua, bọn hắn lại phát hiện... Không thấy.
Cái này rất kỳ quái.
Vật liệu lúc đầu ở bên trong chẳng lẽ đã mọc cánh bay rồi?
Từng đệ tử đều nghi hoặc.
Nhưng nghi hoặc thì nghi hoặc, thế nhưng đông đảo đệ tử vẫn cảm giác khó tin.
Tin tức này đương nhiên chậm rãi hấp dẫn thượng tầng chú ý.
Cho dù thượng tầng, bọn hắn cũng không thu hoạch được gì bên trong Hoàng Tuyền thành mấy ngày nay, thế nhưng bảo bối biến mất.
Hoặc là... Bên trong Hoàng Tuyền thành, xuất hiện dị biến, bảo bối của mình không thấy.
Hoặc có người động tay chân, lấy hết bảo bối.
Nếu như là loại thứ nhất vậy thì khủng bố.
Nhưng nếu là loại thứ hai, vậy thì thật đáng giận.
Nếu như là loại thứ hai, vậy chứng minh, đã là có người tìm được biện pháp giải quyết, thế nhưng bọn hắn lại không biết biện pháp này.
Hiểu rõ điểm này, đám người đương nhiên tức giận không thôi.
Một ngày này, Thiên Quân Vũ cùng nhóm đầu lĩnh ngũ đại Phàm Thiết cấp thế lực ngồi bên trong một gian khách sạn.
Thiên Quân Vũ biết tin tức này cũng rất tức giận.
Nhưng không biết nên nói thế nào.
Đổi lại là hắn, biết biện pháp giải quyết, đoán chừng cũng sẽ không rộng rãi báo cáo, ngược lại tự mình cắm đầu phát tài.
Nhưng bây giờ không phải hắn biết, mà là người khác biết.
Cái này rất thật đáng giận.
Càng nghĩ càng tức giận, Thiên Quân Vũ tiện tay cầm lấy chén trà trên bàn, muốn uống một chén trà.
Nhưng nghĩ đến cấm chế nơi này, lại bất đắc dĩ buông xuống chén nước.
- Các vị, nói một chút biện pháp đi.
Thiên Quân Vũ mở lời.
Năm vị tông chủ giờ khắc này im lặng không nói.
Cái nhìn? Nói thế nào?
Trong lòng bọn họ cũng ngột ngạt.
Thông Chung trước tiên mở lời:
- Ta nhìn việc này không có đơn giản như vậy, vài chỗ, môn hạ đệ tử rõ ràng dẫn đầu phát hiện, không có dị thường, thế nhưng qua mấy ngày nay liền xuất hiện khác thường, khẳng định có người động tay chân.
- Ta nhìn chưa hẳn.
Lâu Bái Thiên mở lời:
- Mấy ngày nay, chúng ta cũng một mực dò xét, thế nhưng toàn bộ nhìn Hoàng Tuyền thành thực sự quỷ dị khó lường, có mấy địa phương, chúng ta cũng không có cách nào tiến vào, có lẽ bên trong Hoàng Tuyền thành có biến hóa quỷ dị.
- Chuyện chưa rõ ràng, thế nào kết luận đều vô dụng.
Phủ chủ Tinh Nguyệt kiếm phủ Tinh Mãn Thiên mở lời:
- Hoặc là Hoàng Tuyền thành tự mình phát sinh biến hóa, hoặc có người tìm được biện pháp phá giải, thế nhưng tự mình âm thầm phát tài.
- Ta thấy chuyện này không có đơn giản như bề ngoài.
Trên mặt Tẩy Thanh Y cũng không có ý cười, bình tĩnh nói:
- Nếu chính Hoàng Tuyền thành biến hóa còn tốt, nhưng nếu như có người âm thầm động tay chân, bị ta biết...
Diệp Cô Tuyết nhíu mày.
Chẳng biết tại sao, nàng luôn cảm giác chuyện này thoát không ra quan hệ với Mục Vân.
Từ từ, Thông Chung đột nhiên mở lời:
- Thiên lâu chủ, Mục Vân kia không phải hiểu rất rõ trận pháp à?
- Sao không để hắn nhìn, địa phương mà những bảo bối kia biết mất có phải có vấn đề gì?
Đúng!
Mục Vân.
Thiên Quân Vũ cũng kịp phản ứng.
- Đi, nhanh tìm đến Mục Vân, để hắn nhìn, đến cùng là chuyện thế nào.
Thiên Quân Vũ vừa dứt lời, có người xuất động.
Mục Vân hiện tại đang ở trong một tửu lâu, bên cạnh có đám người Chiến Thiên Linh đang đứng.
- Chuyện này đã bị truyền ra, chúng ta mặc dù rất cẩn thận từng li từng tí, mỗi bị người phát hiện, thế nhưng vật liệu không thấy, một ít người vẫn có thể phát hiện.
Mục Vân đứng ở giữa mấy người, chậm rãi nói:
- Nhưng mọi người nền hiểu rõ, nếu như việc này truyền đi, chúng ta ai cũng chạy không thoát, cho nên đánh chết không thể thừa nhận, mấy ngày nay thu tay lại, trước không làm.
Giờ khắc này, Mục Vân giống như đầu lĩnh cường đạo, hạ đạt mệnh lệnh.
Phong thanh quá gấp, trước thu tay lại.
- Hiểu rõ!
Lâm Chi Tu cười hắc hắc nói:
- Mấy ngày gần đây, chúng ta không sai biệt lắm lấy đi phần mười bảo bối trong toàn bộ Hoàng Tuyền thành một, đầy đủ tu luyện trăm năm.
- Không sai, hiện tại nên thu tay lại.
Chiến Thiên Linh cũng đồng ý:
- Nếu lại tiếp tục, chỉ sợ cũng dễ dàng bị người phát hiện.
- Ừm!
Mục Vân nhìn mấy người nói:
- Mấy ngày nay, mọi người cứ tản ra, tự mỗi người tu luyện đi.
Trong lòng Mục Vân cũng rất bất đắc dĩ.
Hắn lúc trước lần đầu tiên tới Hoàng Tuyền thành, quá mức đột nhiên, không có phát hiện những hòn đá bố trí Thất Tử Tuyệt Sát Trận, bằng không, toàn bộ Hoàng Tuyền thành đã sớm bị hắn cướp sạch trống không.
Khoản cự phú này quả thực khó có thể tưởng tượng.
Bất quá bây giờ cũng coi như hung hăng kiếm một vố.
Hung hăng kiếm một vô, hái hoa được rồi.
Đáng tiếc hiện tại không thể tiếp tục.
Đám người tản ra, Mục Vân ngồi ngay ngắn ở trong cửa hàng, hơi trầm ngâm.
Bá bá bá...
Ngay lúc này, từng tiếng xé gió vang lên, trong tửu lâu có từng thân ảnh lần lượt xuất hiện.
Một người cầm đầu chính là Tần Thiên Vũ.
- Rốt cuộc tìm được ngươi.
Nhìn thấy Mục Vân, sắc mặt Tần Thiên Vũ bất thiện nói:
- Mục sư đệ, lâu chủ tìm ngươi.
- Tìm ta?
Mục Vân hơi sững sờ, nhưng trong lòng tựa như gương sáng.
Lâu chủ giờ khắc này hắn, tám thành là bởi vì chuyện bảo bối bên trong Hoàng Tuyền thành gần đây mất đi.
Như vậy vừa đến, quả thật phiền phức.
Những trận pháp kia, nếu hắn tìm không thấy sơ hở, sẽ bị người nghi vấn.
Nhưng nếu hắn hiện tại tìm ra sơ hở, càng sẽ bị người nghi vấn.
Cứ như vậy, như thế nào cho phải?
Trong lòng Mục Vân không ngừng suy nghĩ.
- Đa tạ Tần sư huynh thông tri.
Mục Vân chắp tay, rời đi.
- Tần sư huynh, Mục Vân này càng ngày càng phách lối.
Nhìn thấy Mục Vân rời đi, một tên đệ tử bên người Tần Thiên Vũ nhịn không được nói.
- Phách lối?
Tần Thiên Vũ nheo mắt lại nói:
- Hắn càng phách lối càng tốt, trêu chọc Thiên Kiếm lâu không ai thích hắn, cho dù lâu chủ thích hắn lại như thế nào? Mà trên người hắn mang theo hai thân phận tọa hạ đệ tử Nhất Diệp kiếm phái cùng quan môn đệ tử Thiên Kiếm lâu.
- Hai thân phận, vô luận cái nào đều khiến cho hắn không thể sống tốt bên trong hai đại tông môn.
- Tần sư huynh diệu kế.
Đệ tử kia nịnh nọt nói:
- Tại Thiên Kiếm lâu, thân phận tọa hạ đệ tử Nhất Diệp kiếm phái khiến người ta cảm thấy ăn cây táo rào cây sung, tại Nhất Diệp kiếm phái, càng như vậy, tiểu tử này phách lối không được quá lâu.
- Vấn đề chủ yếu hiện tại của chúng ta chính là nghĩ xem ai đang vụng trộm lấy đi bảo bối.
Tần Thiên Vũ nhăn đầu lông mày nói:
- Để ta biết là ai, nhất định sẽ lột da hắn.
Nhìn thấy bộ dáng Tần Thiên Vũ âm trầm, ký danh đệ tử đều rụt cổ một cái.
Bị Tần Thiên Vũ nhớ thương, khó thoát khỏi cái chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận