Vô Thượng Thần Đế

Chương 2196: Bị bao vây

Bất quá, Mục Vân biết, tiên thú cường đại, thậm chí thần thú, tăng cường thực lực bản thân, có một biện pháp, đó chính là nuốt.
Không ngừng chém giết, nuốt luôn huyết nhục đối thủ, luyện hóa thành lực lượng mình.
Cho dù con soi phổ thông nhỏ yếu nhất, bắt dê bò ăn, cũng không chỉ vì nhét đầy bao tử, càng là vì để cho mình trở nên càng mạnh.
Á long cùng Thần Long đều rất có tính thôn phệ tồn tại, loại sinh linh mạnh mẽ này rất quan tâm sự cường đại của mình.
Mà Tiểu Thất và Tật Phong hiện tại còn ở giai đoạn trẻ nhỏ, đợi đến bọn hắn lớn lên trưởng thành, một ít chuyện, mình sẽ rõ ràng.
Một phen bận rộn, hai tiểu gia hỏa vui vẻ lao vùn vụt bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ.
Không gian bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ có núi có nước, lại thêm chính hắn dung hợp lực lượng cửu nguyên, đủ loại lực lượng hội tụ, khiến cho trong này tựa hồ bị kích hoạt… Thành một thế giới mới.
Chỉ là thế giới này, tựa hồ nhân loại không cách nào sống sót ở bên trong, cả Tiểu Thất và Tật Phong ở bên trong cũng không thể đợi thời gian quá lâu.
Mục Vân hiện tại càng thêm hiếu kì, Bích Lạc hoàng tuyền tông một bức tranh đến cùng là như thế nào.
Hắn thủy chung nghĩ mãi mà không rõ điểm này.
Hai người lần nữa tiến lên chỗ sâu trong sơn mạch.
- Không được.
Vương Tâm Nhã đột nhiên mở lời:
- Bọn người Tần Hàn tựa hồ gặp nguy hiểm.
- Đi!
Mục Vân trước đó tách ra với đám Tần Hàn, lưu lại một tiếng, chỉ cần bọn hắn dẫn động, Vương Tâm Nhã có thể cảm giác được vị trí của bọn hắn.
Hai thân ảnh mau chóng đuổi theo.
Mà lúc này, trong một sơn cốc, Lạc Nhật sơn mạch.
Trên trăm thân ảnh đang giao thủ.
Trong lúc trên trăm thân ảnh đang đánh nhau, bảy người Tần Hàn cách nhau không xa, chém giết một ít đệ tử Huyết Sát thần giáo.
Lúc đầu tám người, nam tử một mực đi theo bên người Tần Hàn chưa từng mở miệng đã chết rồi.
Hiện tại chỉ còn lại bảy người bọn hắn.
Nhưng đệ tử Huyết Sát thần giáo đối diện lại có vài chục tên.
Mà một bên khác của mấy chục đệ tử Huyết Sát thần giáo, còn có đội ngũ mười mấy người.
Mười mấy người kia cũng là đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, một tên đệ tử trong đó nếu để Mục Vân thấy, tất sẽ không lạ lẫm.
Chính là Đấu Phong bị hắn chém rụng một tay.
Đấu Phong hiện tại mang theo hơn mười người, bây giờ nhìn lại, tình huống cũng không tốt.
Bất quá một đoàn người Đấu Phong còn có mấy thân ảnh không chút phí sức.
Hiện tại, tình huống bảy người Tần Hàn càng thêm không ổn.
- Báo cho Mục Vân chưa?
Tần Hàn mở lời.
- Đã báo, chỉ là Mục Vân ở nơi nào còn không biết, mà ai biết, Mục Vân này có thể tới hay không, lại nói, hắn đến, cũng không có tác dụng gì.
Lữ Chiêm thở hổn hển nói.
- Đúng vậy!
Tần Linh Nhi cũng là sắc mặt buồn khổ nói:
- Ai biết trong sơn cốc này có nhiều đệ tử Huyết Sát thần giáo như vậy, bọn hắn khẳng định phát hiện nơi này có cái gì, chúng ta mắc lừa.
Lúc này, Trần Tiêu cũng khổ sở nói:
- Mới vừa khôi phục thương thế, không nghĩ tới lại gặp được loại chuyện này.
Sắc mặt mấy người đều khó coi, biểu lộ cũng rất uể oải.
Mà giờ khắc này, mười mấy người bị vây quanh lại từ đầu đến cuối không chút hoang mang.
Bất quá bọn hắn đối mặt trên trăm tên đệ tử Huyết Sát thần giáo, mà ba người trong đó đã đến lục phẩm Kim Tiên.
Mười mấy người vẫn còn trụ được, thế nhưng tựa hồ cũng không dễ chịu.
- Đấu Phong, ngươi nói cho chúng ta biết, nơi này có bảo bối, hiện tại thế nào?
Một nữ tử dáng người kiều diễm để người ta trào máu hiện tại tung một cước đạp bay một tên đệ tử Huyết Sát thần giáo, khẽ nói.
- Thanh Thanh tỷ, ta cũng không biết, sẽ phát sinh loại chuyện này.
Đấu Phong hiện tại cụt tay cầm kiếm, càng chật vật.
- Nguyên Thanh Thanh, ngươi thế nhưng là lục phẩm Kim Tiên, lần này có thể phá vây ra ngoài hay không, đều xem ngươi!
Một tên nam tử tóc ngắn mở lời:
- Lại nói, phụ thân ngươi thế nhưng là phong chủ thập bát phong Nguyên Thư, không dạy ngươi một ít kiếm thuật sở trường? Ba lục phẩm Kim Tiên kia nào là đối thủ của ngươi.
- Thịnh Duệ, ta nhìn ngươi là đứng nói chuyện không đau eo?
Nguyên Thanh Thanh vung tóc dài gợn sóng, lạnh lùng nói:
- Phụ thân ngươi là phong chủ nhị thập tam phong Thịnh Hàng thì sao? Ngươi vượt cấp đánh giết cho ta xem một chút.
- Hảo, chớ quấy rầy!
Nhìn hai người muốn nhao nhao, một nam tử tóc dài phất phới, khí tức nội liễm nhăn đầu lông mày nói.
- Cơ Vô Danh, lúc này, ngươi bớt lại giả trang thâm trầm, không có cách nào phá vây ra ngoài, chúng ta đều phải chết.
Nguyên Thanh Thanh hừ một tiếng.
Sắc mặt Đấu Phong hiện tại kém nhất.
Hắn lúc đầu đến đây đụng phải một chỗ địa phương cổ quái, đáng tiếc hắn chỉ là tam phẩm Kim Tiên, không dám xâm nhập.
Lúc này mới tìm thập bát phong Nguyên Thanh Thanh, nhị thập nhị phong Cơ Vô Danh, nhị thập tam phong Thịnh Hàng đến cùng một chỗ.
Thế nhưng ai biết, hắn chỉ đi vài đoạn đường, về tới đây, hiện tại biến thành bộ dáng này.
Những đệ tử Huyết Sát thần giáo này tựa hồ cũng phát hiện.
Chuyện tiếp theo thì tương đối khó bàn.
Hắn nên làm cái gì?
Hắn có thể làm sao?
Đám đệ tử Huyết Sát thần giáo kia càng giống như ở đây chờ chực bọn hắn đến.
- Tần Hàn tiểu tử kia mang theo một đống người, ta nhìn cũng sắp nhịn không được!
Nguyên Thanh Thanh run rẩy bộ ngực, ngạo nghễ nói:
- Hiện tại, ta nghĩ chúng ta nên liên hợp lại mới quyết định.
- Không có khả năng.
Đấu Phong đột nhiên mở miệng.
- Tần Hàn chính là đi cùng Mục Vân, hiện tại mặc dù không biết Mục Vân ở nơi nào, thế nhưng liên hợp cùng bọn hắn, không khác bảo hổ lột da.
- Bảo hổ lột da?
Nguyên Thanh Thanh cười nhạo nói:
- Đấu Phong, ta nhìn ngươi đã bị dọa sợ đi? Mục Vân ban đầu là nhất phẩm Kim Tiên còn là nhị phẩm Kim Tiên, đã chặt ngươi một cánh tay! Ngươi có phải bị hắn dọa sợ rồi hay không?
- Ngươi...
- Ta nói, chớ quấy rầy.
Cơ Vô Danh hiện tại lại lần nữa mở miệng.
- Cơ Vô Danh, ngươi...
- Ngươi không thấy được, lại có đệ tử Huyết Sát thần giáo tới rồi sao?
Cơ Vô Danh hiện tại lên tiếng.
Vừa dứt lời, mấy người đều quay người nhìn lại.
Chỉ thấy phía trên bầu trời có hai thân ảnh bỗng nhiên xuất hiện.
Hai người kia, một nam một nữ, nam nhìn có phần hơi gầy, biểu lộ che lấp, xem xét chính là nhân vật hung ác.
Nữ nhìn thì là phong tình vạn chủng, dáng người nở nang, khắp nơi lộ ra khí tức thành thục.
- Hà sư huynh.
- Văn sư tỷ!
- Ừm!
Nam tử nhẹ gật đầu, nói:
- Chỉ có hai mươi mấy người?
Một tên đệ tử bên trong ba tên đệ tử lục phẩm Kim Tiên đi ra, chắp tay nói:
- Hà sư huynh, chỉ hấp dẫn nhiều như vậy, toàn bộ bị vây khốn, nhưng bọn hắn còn nghĩ đến may mắn, mưu toan phá vây...
- Trần Nghiêm, ngươi làm chuyện như vậy?
Hà sư huynh còn chưa mở miệng, Văn sư tỷ lại cười nhạt một tiếng, lắc eo, đi đến trước người Trần Nghiêm, nói:
- Ngươi xác định ngươi dụng tâm làm việc?
Vừa nghe lời này, sắc mặt Trần Nghiêm kinh biến, phù phù một tiếng, quỳ rạp xuống đất, cúi đầu nói:
- Văn sư tỷ xin bớt giận, sư đệ đã rất dụng tâm, chỉ là bọn gia hỏa này căn bản không nguyện ý dừng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận