Vô Thượng Thần Đế

Chương 1339: Quyết định thật nhanh

Thấy cảnh này, mọi người Diệu gia nhất thời cảm giác hết sức khó xử.
Lúc trước Huyết Minh bị vây công, Thiên Bảo tiểu thế giới chỉ đứng tại chỗ xem náo nhiệt.
Giờ phút này, bọn hắn bị vây nhốt, chỉ sợ bọn người Huyết Minh cũng sẽ không ra tay.
Mà đổi thành một bên, bọn người Huyết Minh, Ngũ Hành thiên phủ, Đấu Thiên tông đương nhiên cũng nhìn thấy cảnh tượng phía trước.
- Là bọn người Diệu Thiến.
Tiêu Doãn Nhi thấy cảnh này, hơi mở lời.
- Đáng đời!
Huyết Vô Tình nói:
- Trước đó thấy chết không cứu Huyết Minh ta, uổng minh chủ còn tín nhiệm Diệu Thiến, không nghĩ đến người này, chỉ bo bo giữ mình.
- Không sai.
Diệp Thu cũng đứng ra nói:
- Sư tôn ta trước đó như thế nào đối đãi bọn hắn, Diệu Thiến này, thời khắc mấu chốt, mới biết lòng người.
Nghe được người Huyết Minh nghị luận ầm ĩ, Đế Văn cùng Đấu Vân Phong hai người ngậm miệng không nói.
Hiện nay Huyết Minh, có Diệp Thu, Huyền Nguyệt Lăng, Huyết Vô Tình mấy người, trên chỉnh thể thực lực, thật ra chênh lệch cùng bọn hắn cũng không phải rất lớn.
Mà lại ba phương hiện tại có thể nói là minh hữu, giữa lẫn nhau không một kẻ mở, Huyết Minh nếu không nguyện ý cứu, bọn hắn đương nhiên càng mừng rỡ đứng ngoài quan sát.
- Diệu Thiến người này, chúng ta đương nhiên sẽ không đi cứu bọn họ, nhưng... Diệu Tiên Ngữ, trước thế nhưng là đồ nhi của Vân lang, nếu không cứu...
Vừa nghe lời này, đám người ngược lại trầm mặc.
Những người khác của Diệu gia, bọn hắn có thể không cứu, nhưng Diệu Tiên Ngữ chính là đồ đệ của Mục Vân.
Bọn hắn thế biết, minh chủ nhà mình tựa hồ đến bây giờ chỉ thu ba đồ đệ - Tề Minh, Mặc Dương, Diệu Tiên Ngữ.
Mà mặc kệ vô tình hay cố ý, ba người này, hiện tại thiên phú luyện khí của Tề Minh tiếp thu Mục Vân chân truyền, thật sự là Thánh khí sư.
Mà Mặc Dương lĩnh ngộ kiếm pháp cũng không tầm thường, bên trong Huyết Minh, được xưng Vân ảnh, bởi vì kiếm pháp của hắn giống như Mục Vân, quỷ thần khó lường.
Người thứ ba, Diệu Tiên Ngữ, ban đầu ở Bắc Vân thành đang có một tay luyện đan, về sau mọi người mới biết, nàng là thiên kim Diệu gia, Linh Bảo tiểu thế giới.
Bất kể nói thế nào, Mục Vân ban đầu hữu tâm hay vô tình thu ba vị đồ đệ, hiện tại cũng đang hiện ra tư thế quật khởi, mà còn là nhanh chóng quật khởi.
Mà Mục Vân đối xử với ba vị đồ đệ, cũng để cho người ta có thể rõ ràng cảm giác được.
Nhất là mỗi ngày, mặc dù mắng to Tề Minh cùng Mặc Dương hai người, thế nhưng hai gia hỏa này cũng được Mục Vân chỉ bảo rất nhiều, cho nên cảnh giới hai người mới có thể đột nhiên tăng mạnh.
Hiện tại, Diệu gia gặp nạn, bọn hắn không thèm để ý, thế nhưng Diệu Tiên Ngữ, lại là một vấn đề.
- Cứu!
Tiêu Doãn Nhi quyết định thật nhanh.
Ngày đó Huyết Minh nguy cơ, Diệu Tiên Ngữ muốn chi viện, chỉ bị Diệu Thiến ngăn, mà loại chiến đấu kia, Diệu Tiên Ngữ cho dù tham chiến, cũng không có ý nghĩa.
Trước mắt, bọn người Diệu Thiến bị vây nhốt, không cách nào thoát thân, bọn hắn không thể không cứu Diệu Tiên Ngữ.
Bá bá bá...
Lần lượt từng thân ảnh xông ra.
Mục đích của bọn hắn không phải chỗ đối phương, chính là Lam Nhãn Hắc Hồn Lang.
Thời điểm trước đó đi cùng Mục Vân, bọn hắn biết, Lam Nhãn Hắc Hồn Lang sợ lửa, hỏa diễm có thể tạo thành uy hiếp cực lớn đối với bọn hắn.
- Áp dụng hỏa công, chúng ta không có thiên hỏa, nhưng có địa hỏa cùng hỏa diễm phổ thông, luyện đan sư, luyện khí sư ở phía trước mở đường, những con sói lọt lưới, làm phiền các vị trưởng lão Sinh Tử cảnh thất trọng xuất thủ.
- Không có vấn đề.
Lập tức, đám người vọt tới trong bầy sói.
- Bọn hắn thế mà giết tiến đến.
Thấy cảnh này, bọn người Diệu Thiến hai mặt nhìn nhau.
Bọn hắn không nghĩ tới, bọn người Huyết Minh thế mà lại nguyện ý trợ giúp bọn hắn.
- Đừng lo lắng, mau ra tay, giết ra một đường máu.
- Vâng.
Hai phe nhân mã ra sức phấn đấu.
Lam Nhãn Hắc Hồn Lang cùng Bạch Mao Linh Dương biến thành bị trong ngoài giáp công.
Đám người như thế, những Lam Nhãn Hắc Hồn Lang và Bạch Mao Linh Dương cũng càng tụ càng nhiều, ngăn cản bước chân của đám người.
Nhưng Huyết Minh mang theo đám võ giả của hai Đại Thế Giới khác, có thể nói tứ đại tiểu thế giới liên thủ, phía dưới tình huống bực này, cho dù đám hung thú chiếm cứ ưu thế về số lượng, thế nhưng vẫn bị bọn người Huyết Minh mở ra một con đường máu.
- Đa tạ các vị, trượng nghĩa xuất thủ.
- Không cần ngươi tạ.
Tiêu Doãn Nhi như băng sương nói:
- Chúng ta chạy đến chỉ là vì đồ nhi Diệu Tiên Ngữ của Vân lang, sinh tử của các ngươi, không có quan hệ gì với chúng ta.
Tiêu Doãn Nhi nói lời này rất bá đạo, không chút nào cho Diệu Thiến, vị Tôn Giả Sinh Tử cảnh thất trọng đỉnh tiêm mặt mũi.
Chỉ là Huyết Minh hiện tại có bản lĩnh và nội tình không nể mặt hắn.
Lui một vạn bước mà nói, Huyết Minh hiện tại, phía sau còn có phụ thân Mục Vân là Mục Thanh Vũ, vị này là siêu cấp tồn tại cân sức ngang tài cùng Vô Cực Ngạo Thiên.
Hiện tại Huyết Minh, ai dám trêu chọc.
- Sư nương.
Diệu Tiên Ngữ ngược lại chậm rãi đi về đến, có phần ngại ngùng hô.
- Tiểu nha đầu, hiện tại ngược lại trổ mã duyên dáng yêu kiều, hảo, theo chúng ta đi đi, gia gia ngươi bảo hộ không được ngươi, chúng ta bảo hộ.
Tiêu Doãn Nhi kéo Diệu Tiên Ngữ, không nói lời gì, dọc theo đường cũ trở về.
- Diệu tôn, chúng ta bây giờ làm sao đây?
Một vị trưởng lão Diệu gia tiến lên phía trước hỏi ý.
- Có thể làm sao? Đi theo đám bọn hắn, rời khỏi nơi đây.
Sắc mặt Diệu Thiến khó coi, quát.
Hắn với tư cách tộc trưởng một tộc, có uy danh hiển hách bên trong tiểu thiên thế giới, thế nhưng giờ phút này thế mà bị một hậu bối ở răn dạy trước mặt.
Quả thực mất hết mặt mũi.
Nhưng Tiêu Doãn Nhi vốn là thê tử của Mục Vân, nếu chọc nàng, có trời mới biết Mục Vân sẽ làm ra chuyện gì.
Năm đó Mục Vân vẻn vẹn chỉ là Thối Thể cảnh giới đã dám giao thủ cùng cường giả cảnh giới Thông Thần cảnh, trong lúc này, chênh lệch một hai chục tiểu cảnh giới.
Thế nhưng Mục Vân lúc trước hoàn toàn không e ngại.
Hiện tại, Mục Vân đến Sinh Tử cảnh lục trọng, vậy thì càng không cần phải nói.
Ở trong mắt Diệu Thiến, Mục Vân chính là người điên.
Lúc trước sở dĩ không có trợ giúp Mục Vân, cũng bởi vì Mục Vân là tên điên không biết dùng não.
Cái tên điên này, vì bằng hữu, thân nhân, người yêu, hoàn toàn không so đo sinh tử của mình.
Hắn cứ nghĩ, ngũ đại tiểu thế giới liên thủ, Mục Vân hẳn phải chết không nghi ngờ, thế nhưng không nghĩ tới, cuối cùng ngược lại ngũ đại tiểu thế giới mỗi một nơi lấy ra hai trăm ức cực phẩm linh tinh.
Trong lòng Diệu Thiến mặc dù có ảo não, thế nhưng ảo não này hiện tại cũng không thể bù đắp.
Một đám nhân mã sau khi tổn thất không ít nhân thủ, giết ra khỏi trùng vây, cắt đuôi Bạch Mao Linh Dương và Lam Nhãn Hắc Hồn Lang.
- Phía trước có một ngọn núi.
Đám người Huyết Minh tiến lên nhìn thấy phía trước có sơn phong, sắc mặt đều vui mừng.
Bởi vì phía trên ngọn núi kia, chỗ đỉnh núi giống như bị người trảm một kiếm san bằng, chỉ để lại vị trí giữa sườn núi, mà bên trên giữa sườn núi có một tòa đại điện hình tròn, ngạo nghễ đứng sững.
Bạn cần đăng nhập để bình luận