Vô Thượng Thần Đế

Chương 596: Dẫn bạo Hồn Tâm Châu

Hai tiện nữ nhân, lại dám thừa cơ ra tay với hắn.
- Mục Vân, ước định đương nhiên chắc chắn, nếu ngươi đã trấn áp thu phục thiên hỏa, chúng ta đương nhiên không nhúng tay, nhưng bây giờ xem ra, ngươi tựa hồ còn kém một bước.
Phần Phiêu Tuyết lãnh ngạo nói.
Thiên hỏa dụ hoặc thực sự quá lớn, đối với tu vi hai người các nàng đề thăng, đều có chỗ tốt tuyệt đối.
- Mà ngươi đã dung hợp hai đạo thiên hỏa, đạo thiên hỏa này, không nên thuộc về ngươi đi.
- Cẩu thí!
Mục Vân phẫn nộ quát:
- Không có ta, hai người các ngươi vừa rồi đã bị tên kia trực tiếp diệt đi hồn phách, hiện tại nào có cơ hội tranh đoạt thiên hỏa, tiện nhân.
- Khôi hài, nếu như không phải hai người chúng ta hấp dẫn thiên hỏa công kích, ngươi chỗ nào có thể trấn áp hắn?
Tước Thải Y khẽ nói:
- Hiện tại thiên hỏa đã bị trấn áp, giá trị tồn tại của ngươi không còn, cho nên, ngoan ngoãn chịu chết đi... –
Tước Thải Y vừa dứt lời, trực tiếp xông ra, thẳng hướng Mục Vân.
Mà cùng lúc đó, Phần Phiêu Tuyết cũng từ sau lưng Mục Vân trực tiếp giết đến.
Nhìn thấy hai người biểu lộ xảo trá, âm mưu nụ cười như ý, Mục Vân đột nhiên cười.
- Ngươi cho rằng, đối mặt các ngươi hai người, ta không có chuẩn bị sao?
Chỉ là nhìn hai người, bên trong ánh mắt Mục Vân đột nhiên toát ra một tia khinh thường.
Một cái Hồn Tâm Châu bất ngờ xuất hiện Trong tay.
- Hồn Tâm Châu!
- Thế mà là Hồn Tâm Châu!
Nhìn thấy Hồn Tâm Châu, sắc mặt hai nữ đều biến đổi.
- Cũng tính các ngươi thức thời, thế mà nhận biết Hồn Tâm Châu, chỉ là đã nhận ra Hồn Tâm Châu thì nên rõ ràng, nó sinh ra từ trong người Phệ Hồn Tâm Hỏa.
Mục Vân cười lạnh nói:
- Phệ Hồn Tâm Hỏa, có thể trợ giúp võ giả đề thăng cường độ hồn phách, đối với Vũ Tiên cảnh cự đầu mà nói, đều có lực hấp dẫn mười phần, thế nhưng các ngươi cũng phải biết, cái đồ chơi này bạo tạc, đến cùng nên có uy lực cỡ nào.
- Ngươi dám không?
Nghe thấy Mục Vân nói vậy, Tước Thải Y cười lạnh:
- Dẫn bạo Hồn Tâm Châu, hai người chúng ta có thể sẽ không chết, thế nhưng ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Thật sao?
Nhìn Tước Thải Y, Mục Vân cười nói:
- Nói hình như không dẫn bạo, ta có thể sống vậy.
- Chỉ cần ngươi nguyện ý giao ra thiên hỏa, chúng ta đương nhiên không sẽ giết ngươi.
- Loại lời này, cầm đi lừa gạt tiểu hài tử đi.
Vừa dứt lời, viên Hồn Tâm Châu trong tay Mục Vân trong khoảnh khắc bị ném ra ngoài.
Nhìn thấy Mục Vân ném Hồn Tâm Châu ra ngoài, sắc mặt hai nữ nháy mắt trắng bệch.
Bọn họ nghĩ Mục Vân chỉ vì đe dọa, không nghĩ tới Mục Vân thật dám dẫn bạo Hồn Tâm Châu.
Cái đồ chơi này bạo tạc, cho dù võ giả Vũ Tiên cảnh nhất trọng cũng căn bản không có khả năng trốn thoát.
- Ngươi muốn chết, đi chết mình đi!
Tước Thải Y quát lạnh một tiếng, vội vàng lui lại.
Một bên khác, Phần Phiêu Tuyết cũng không dám khinh thường, trực tiếp lui lại.
Lúc này, do dự một giây đồng hồ, có khả năng nhất định phải chết.
- Hai tiện nữ nhân, muốn chạy?
Nhìn thân hình của hai người, Mục Vân lại xuất ra một Hồn Tâm Châu khác, muốn dẫn bạo.
- Tên điên!
Thấy cảnh này, hai nữ giờ phút này triệt để trợn tròn mắt, Mục Vân này quả thực không muốn sống.
Oanh...
Trong khoảnh khắc, toàn bộ xung quanh hồ, ầm ầm tiếng nổ đùng đoàng trực tiếp bao phủ tất cả mọi thứ.
Tiếng nổ đùng đoàng nháy mắt vỡ bờ toàn bộ xung quanh hồ, loạn thạch trên sơn phong giờ phút này triệt để nổ tung.
Bóng người Tước Thải Y cùng Phần Phiêu Tuyết xông ra từ bên trong đống loạn thạch, chật vật không chịu nổi.
- Đáng ghét!
- Gia hỏa này, chính là người điên!
Hai người hai mặt nhìn nhau, nhìn loạn thạch bạo liệt, thấp giọng mắng.
Tình nguyện không muốn sống, cũng không nguyện ý giao thiên hỏa cho hai người bọn họ, Mục Vân quả thực chính là người điên.
- Làm sao bây giờ?
- Có thể làm sao? Ta không tin hắn thật sẽ chết.
Tước Thải Y khẽ nói:
- Cho dù chết, Thiên hỏa, hắn khẳng định cũng thu không, ta không tin, thiên hỏa sẽ bị nổ chết.
Trong lúc nói chuyện, hai bóng người xông vào trong đống loạn thạch.
- Khụ khụ...
Tro bụi bay lên, hai bóng người ho khan một cái, nhìn hồ nước không có vật gì, nháy trợn tròn mắt mắt.
Hết rồi!
Hết thảy đều hết rồi!
Cửu Trọng Ngọc Thủy cùng Phệ Hồn Tâm Hỏa, vậy mà hoàn toàn biến mất.
Bóng dáng Mục Vân cũng biến mất không thấy gì nữa.
Thế nhưng làm sao có thể.
- Đáng chết!
Nhìn thấy hố sâu to lớn trước người, Tước Thải Y thầm mắng một tiếng.
Nàng biết, tâm cơ Mục Vân rất nặng, căn bản không có khả năng sẽ chết.
- Vân Mộc này, quả nhiên đáng chết, đáng ghét, đáng ghét.
Thân thể Tước Thải Y run rẩy, oán hận nói:
- Nếu như dung hợp thiên hỏa, ta nhất định có thể đột phá đến Vũ Tiên cảnh nhị trọng, tu luyện ra thiên cương khí tức, đáng hận.
- Bây giờ không phải là thời điểm phàn nàn chuyện này, bên trong Thiên Tuyển sơn, thế mà xuất hiện thiên hỏa, xem ra lần này, tranh đoạt tất nhiên sẽ trở nên càng ngày càng có ý tứ.
Phần Phiêu Tuyết mỉm cười, xoay người nói:
- Tước Thải Y, ngươi có nghĩ tới không, nếu như Tinh Tử Hàng vào đây đạt được tuyệt thế trân bảo gì đó, đời này, ngươi đều không đuổi kịp hắn.
- Ngươi yên tâm, đời này ta không đuổi kịp hắn, thế nhưng ngươi cũng đừng nghĩ hơn ta, dù sao, ta chủ tu lôi điện, mà ngươi chủ tu hỏa viêm, thiên hỏa mất đi, ngươi tổn thất còn lớn hơn so với ta.
- Ngươi...
Giữa hai nữ nhất thời tràn ngập tia lửa.
Hợp tác, chỉ là tạm thời, mà bây giờ Mục Vân cùng thiên hỏa đều biến mất, giữa hai người lại không hợp tác nữa.
- Thôi, ta lại không cùng ngươi dây dưa, huyễn hình thú xuất hiện, lần này chỉ sợ Thánh Tước môn ta tổn thất sẽ rất lớn, ta nhất định phải cáo tri những người khác, để phòng bất trắc.
- Gặp lại!
Vừa dứt lời, hai bóng người, một trước một sau, trực tiếp rời đi.
Bên trong đống loạn thạch yên tĩnh, địa phương bị tro bụi vùi lấp, đột nhiên lộ ra một ngón tay.
Mà ngay sau đó, trong lúc tro bụi rung động, một bóng người đột nhiên xuất hiện.
- Khụ khụ...
Toàn thân trên dưới Mục Vân giờ phút này dính đầy bụi bặm, tro bụi bám vào phía trên tiên huyết, sền sệt một mảnh, khiến cho hắn nhìn qua như là một người bùn.
- Mẹ nó!
Thầm mắng một tiếng, Mục Vân ráng chống đỡ đứng dậy, khẽ nói:
- May mắn lão tử cơ trí, Phệ Hồn Tâm Hỏa, ý thức của ngươi thay thế ta chết một lần đi, ngươi yên tâm, ba loại thiên hỏa, ta làm bản nguyên, không bôi nhọ uy danh ngươi.
Vừa rồi trong lúc bạo tạc, nếu không phải hắn kịp thời phản ứng, dùng Phệ Hồn Tâm Hỏa thay thế mình bỏ mình, chỉ sợ Hồn Tâm Châu nổ chết chính là hắn.
Người bên ngoài hấp thu thiên hỏa, dựa vào cường hãn thực lực trấn áp.
Nhưng vạn nhất ngày nào đó, làm không tốt mình là người bị thương nặng, có khả năng thiên hỏa sẽ phản phệ, cưỡng ép chiếm lấy thân thể, trực tiếp bị thiên hỏa thôn phệ ý thức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận