Vô Thượng Thần Đế

Chương 3671: Vạn Thú Cốc (2)

Lãnh Kiếm Tâm đứng lên, trong hai mắt tràn đầy ý chí chiến đấu ngang nhiên, nàng một kiếm trong tay, khí thế bàng bạc, tựa hồ cao thủ thiên hạ, nàng đều không để ở trong mắt.
Sắc mặt Chu Phi Tuyền trầm xuống, nói:
- Nhị muội, không cần hồ nháo, lần trước ngươi ám sát Dương U Thiên thất bại, thiếu chút nữa gây ra đại họa.
Lãnh Kiếm Tâm nói.
- Hừ, tên kia chỉ biết dùng trận pháp hại người, nếu như thật sự đánh nhau, ta một kiếm đã có thể giết chết hắn, Thạch Quân Thiên này sẽ không biết bày trận pháp, rất dễ giết, sư tỷ, ‘Ngươi’ để cho ta đi đi.
Mục Vân ở bên nghe, nhìn bộ dáng Lãnh Kiếm Tâm đầy sát ý, trong lòng âm thầm cười khổ, nữ nhân này thoạt nhìn quả thực là một sát thủ, không biết nàng có phải có người chỉ điểm hay không, cả ngày muốn ám sát đánh lén.
Chu Phi Tuyền nói:
- Thạch Quân Thiên là cao thủ Đại Thánh, ngươi không phải đối thủ của hắn.
Lãnh Kiếm Tâm:
- Ta nghe nói thánh đạo của hắn, là trộm được, không phải chính bản thân tìm hiểu, cho nên khí tức thánh đạo rất bạc nhược, ta nhất định có thể giết chết hắn.
Có rất nhiều biện pháp Tề Thiên Chứng Đạo, Thạch Quân Thiên là thiên hạ đệ nhất thần trộm đại đạo, nghe nói thánh đạo của hắn, chính là trộm được, không phải dựa vào bản thân tìm hiểu.
- Nhị muội, ngươi đừng nói bậy nữa, ở trên núi làm tốt phòng bị, chúng ta kiên trì, chờ chưởng môn trở về.
Sắc mặt Chu Phi Tuyền mang theo hàn ý, ám sát Thạch Quân Thiên, việc này tuyệt đối không thể, sát ý của Lãnh Kiếm Tâm quá nồng đậm, chỉ sợ nàng ở chỗ này bài ra sát tâm, Thạch Quân Thiên cũng đã bắt được sát khí, từ đó chuẩn bị sẵn sàng trước, chờ đợi nàng tự chui vào lưới.
- Mục Vân, ngươi đi theo ta.
Chu Phi Tuyền vẫy vẫy tay, dẫn Mục Vân đi ra ngoài, đi vào trong rừng cây phía sau núi.
Trong rừng cây có chút u tĩnh, chỉ có Mục Vân cùng Chu Phi Tuyền hai người.
- Ta đã cho ngươi thuốc, lời ngươi nói không đáng tin, là để lừa dối ta?
Sắc mặt Chu Phi Tuyền mang theo một tia tức giận.
Nếu như nàng có hai cái mạng, nàng sẽ không có lo lắng, có thể phòng thủ đối phó Thạch Quân Thiên, nhưng hiện tại, nàng chỉ có một cái mạng, thật sự không dám mạo hiểm, nếu như nàng gặp chuyện không may, toàn bộ Ngọc Thiềm Trai sẽ không còn.
Mục Vân cười khổ một chút, nói:
- Chu cô nương, ngươi chờ ta thêm một tháng nữa, một tháng sau, ta có thể lại sử dụng Thiên Nguyên Kính.
- Ai, muốn chống đỡ một tháng thời gian, chỉ sợ không dễ dàng như vậy, trừ phi có thể phóng thích ra Thánh thú thủ sơn Thôn Tuyết Cổ Thiềm, nếu không rất khó ngăn cản thế công của Thạch Quân Thiên.
Chu Phi Tuyền thở dài nói.
- Vậy Chu cô nương còn không mau thả Thánh thú ra đi?
Mục Vân nghi hoặc nói.
- Thôn Tuyết Cổ Thiềm, cùng Kim Hỏa Toan Nghê, Độc Huyết Phi Mang, Ác Ma Cổ Viên vân vân, cũng xưng là thượng cổ thập đại Thánh thú, Thôn Tuyết Cổ Thiềm này là thần thú thủ hộ của Ngọc Thiềm Trai chúng ta, nhưng trường kỳ ở trong trạng thái ngủ đông, chỉ có lấy một loại linh vật gọi là Ly Hỏa Tinh Thảo mới có thể đánh thức nó dậy.
- Ly Hỏa Tinh Thảo...
- Ừm, Ly Hỏa Tinh Thảo này là tài liệu nuôi dưỡng Thánh thú phi thường tốt, đáng tiếc chỉ có bên trong Vạn Thú cốc mới có sinh trưởng, mà Vạn Thú cốc không hoan nghênh người ngoài, ta muốn mượn một gốc Ly Hỏa Tinh Thảo cũng không được.
- Vạn Thú cốc ở đâu?
- Vạn Thú cốc ở gần Ngọc Thiềm Trai ta không xa, thật ra Vạn Thú cốc cũng là một thế lực lớn của nhân tộc, bất quá bọn họ không tranh giành với thế gian, rất ít khi lộ diện, cho nên rất nhiều người đều không biết, nhưng thật ra, đệ tử Vạn Thú cốc, tinh thông bí pháp nuôi yêu thú, dưới trướng có rất nhiều yêu thú cường đại, thực lực không thể khinh thường.
- Chu cô nương, vậy ta đi Vạn Thú cốc một chuyến, giúp ngươi đòi một gốc Ly Hỏa Tinh thảo đi.
Mục Vân cười khổ một chút, Chu Phi Tuyền nói nhiều như vậy, nhất định là muốn hắn xuất phát đi Vạn Thú cốc, đòi một gốc Ly Hỏa Tinh Thảo, lấy ra đánh thức Thôn Tuyết Cổ Thiềm.
Chu Phi Tuyền vui vẻ nói.
- Vậy thật tốt quá, làm phiền Mục công tử rồi.
Mục Vân gật gật đầu, linh khí Thiên Nguyên Kính của hắn mất đi, không cách nào thực hiện lời hứa, hiện tại cũng đành phải thay Chu Phi Tuyền đi một chuyến, nhưng nghe ngữ khí của Chu Phi Tuyền, Vạn Thú cốc tựa hồ cũng không dễ nói chuyện như vậy.
Mục Vân hỏi rõ Vạn Thú cốc ở đâu, xuất phát, hắn biết thân pháp Thuấn Sát Quỷ Kiếm, cho dù Cửu Đỉnh thương hành ở dưới chân núi vây khốn, thậm chí ngay cả trên trời cũng có người tuần tra, hắn cũng có thể thoát khốn mà ra, ai cũng không ngăn được hắn.
Vạn Thú cốc này ở phụ cận Ngọc Thiềm Trai, Mục Vân cưỡi Kim Hỏa Toan Nghê, không đến một ngày, đã đi tới lãnh địa Vạn Thú cốc.
Nơi này là một sơn cốc có chút u tĩnh, sơn cốc nằm sâu trong núi, phi thường hẻo lánh, nếu như không phải Chu Phi Tuyền chỉ điểm, Mục Vân tuyệt đối không tìm được đường xá.
Vạn Thú cốc này đường cong thông u, linh hoa dị thảo rất nhiều, Mục Vân cưỡi Kim Hỏa Toan Nghê đi vào, Kim Hỏa Toan Nghê cũng lộ ra thần sắc có chút vui mừng, ở trong sơn cốc bước nhanh chạy như bay. Mục Vân âm thầm kinh dị, phải biết rằng, Kim Hỏa Toan Nghê đã bị hắn luyện chế thành khôi lỗi, mất đi trí tuệ linh tính, nhưng hiện tại, dưới linh khí Vạn Thú cốc nuôi dưỡng, Kim Hỏa Toan Nghê cũng trở nên hoạt động, hoàn cảnh sơn cốc này quả thật rất thích hợp Yêu thú ở lại.
Mục Vân dọc theo đường núi đi về phía trước, đụng phải một cây cầu xích sắt, ở đầu cầu sừng sững một tấm bia đá, trên đó viết hai hàng chữ lớn màu đỏ tươi:
Vạn Thú cốc trọng địa, người tự tiện vào chết!
- Người tự tiện vào chết? Khẩu khí thật lớn, ta ngược lại muốn đi vào xem một chút.
Mục Vân cưỡi Kim Hỏa Toan Nghê, vượt qua cầu xích sắt, tiến vào sâu trong Vạn Thú cốc.
Hắn vừa đi vào, đã nhìn thấy có một thiếu nữ, làm việc ở trên cánh đồng dược điền.
Thiếu nữ kia mặc quần áo da thú, trong thanh lệ hiện ra một tia dã tính khác biệt, mặt mày thanh tú, nhìn thấy Mục Vân xuất hiện, nàng kinh hô lên.
- Ôi chao, ngươi là người từ bên ngoài, phải không? Ngươi nhanh đi ra ngoài, không nên chạy vào, đây không phải là nơi ngươi có thể đến.
Trong giọng nói thiếu nữ có chút lo lắng, tựa hồ cũng không có ghê tởm, ngược lại lo lắng cho sự an toàn của Mục Vân.
Mục Vân ngẩn người, vốn tưởng rằng sẽ gặp phải ác ngôn ác ngữ, không thể tưởng tượng được thiếu nữ này hiền lành như vậy.
- Cô nương, vì sao ta không thể vào?
Mục Vân hỏi.
Thiếu nữ đáp:
- Nơi này là Vạn Thú cốc, rất nhiều yêu thú ở lại, những yêu thú này ngửi được hơi thở của người ngoài, sẽ xé nát ngươi, lão tổ gia gia đều ở cửa cầu dựng một tấm bia đá, bảo các ngươi không được xông vào, các ngươi một đám vẫn là tiến vào để chết đi, than ôi.
Thần sắc Mục Vân khẽ động, xem ra người trong Vạn Thú cốc cũng không có ác ý, ngược lại, còn có chút thiện lương, chỉ là trong sơn cốc đông đảo yêu thú, nếu người ngoài tự tiện xông vào, chọc giận yêu thú, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận