Vô Thượng Thần Đế

Chương 2629: Dung hợp Thương Thiên Chi Nhãn

Hắn tiến lên, một chưởng đánh thẳng vào đầu Mục Vân.
Lần này, tất sẽ giết Mục Vân.
Phanh...
Giờ khắc này, một đạo tiếng rầm rầm mãnh liệt vang lên, thân thể Chu Thương Hải vào hiện tại, lại đột nhiên lùi lại.
Một đạo thân ảnh xuất hiện trước người Mục Vân.
Váy dài màu trắng, thản nhiên thanh nhã, nhan sắc tuyệt mỹ, có chút lãnh ngạo.
- Vẫn là cậy mạnh như vậy?
Nhìn Mục Vân, bóng dáng xinh đẹp kia có chút tức giận nói.
- Không cậy mạnh thì làm sao bây giờ?
Mục Vân cười khổ nói:
- Đao đều gác trên cổ.
Một đạo thân ảnh kia, rõ ràng chính là Minh Nguyệt Tâm.
Minh Nguyệt Tâm đứng tại chỗ, nhìn Mục Vân, đi tới, ngồi xổm xuống, vuốt ve hai má Mục Vân.
- Có đau không?
Trên mặt Minh Nguyệt Tâm xuất hiện vẻ thương tiếc.
Không biết từ khi nào, trong lòng nàng đã sinh ra một cỗ tình cảm khó hiểu đối với nam tử luôn thích cậy mạnh, lại không biết trời cao đất rộng trước mắt.
Minh Nguyệt Tâm vừa dứt lời, trong tay nhất thời xuất hiện một bong bóng màu lam nhạt, bong bóng kia nhẹ nhàng chạm vào trong đầu Mục Vân, đau đớn nhất thời giảm đi.
Mục Vân hiện tại gật đầu.
Ngọc thủ của Minh Nguyệt Tâm cầm chuôi chủy thủ kia, bàn tay dùng sức, phốc xuy một tiếng, rút chủy thủ ra, mà hiện tại, hai tay Mục Vân nắm chặt, móng tay cấm vào trong lòng bàn tay, cắn răng kiên trì, trong miệng chảy ra máu tươi.
Đế cấp tiên khí, cũng không phải vật tầm thường.
Rút một chủy thủ này ra, đau đớn, có thể tưởng tượng được.
Nắm chủy thủ, Minh Nguyệt Tâm nhìn miệng Mục Vân chảy đầy máu, bàn tay càng huyết nhục mơ hồ, trong lòng không khỏi đau đớn thêm vài phần.
- Sao lại nhìn ta như vậy?
Mục Vân cười khổ nói:
- Ta nói ta là cố ý, nàng có tin hay không?
- Tín chàng mới là lạ.
Minh Nguyệt tâm mắng:
- Nói như thế nào, chàng cũng là nam nhân của ta, để cho người khác đánh thành bộ dáng này, thể diện Thủy Thần của ta ở đâu?
Nam nhân của ta.
Mục Vân ngẩn ra, cười khổ một tiếng.
- Chẳng lẽ không nên nói, nàng là nữ nhân của ta sao?
- Lúc này, còn đang đùa giỡn lưu manh?
Minh Nguyệt Tâm chửi một câu.
- Chàng nghỉ ngơi trước, chuyện kế tiếp, giao cho ta!
Minh Nguyệt Tâm lần thứ hai sờ sờ hai má Mục Vân, trong lòng đau đớn, hận không thể dời thương tích này rơi vào trên người mình.
Có lẽ, đây là tình yêu.
Chỉ là tình yêu của nàng đối với Mục Vân, tất cả đều do chính nàng bức ra, buộc Mục Vân...
Minh Nguyệt Tâm giờ khắc này đứng dậy, xoay người nhìn về phía Triệu Kình Thương cùng Chu Thương Hải.
- Chủy thủ của ngươi?
Minh Nguyệt tâm thản nhiên nói:
- Hiện tại trả lại cho ngươi, được chứ?
Triệu Kình Thương hiện tại máu tươi chảy ròng ròng trên bụng, trên dưới cả người, đau đớn một đợt cao hơn một đợt.
Hắn so với Mục Vân, cũng không khá hơn bao nhiêu.
Thấy Minh Nguyệt Tâm xuất hiện, khóe miệng Triệu Kình Thương run rẩy.
Như vậy, cũng không có giết chết Mục Vân.
Ghê tởm.
Khóe miệng Triệu Kình Thương mang theo một tia hối hận.
Mà hiện tại, khí tức toàn thân Minh Nguyệt Tâm lại lần nữa tăng lên, tay cầm chủy thủ, tức giận trong mắt, không cần nói cũng biết.
- Dám động vào nam nhân của Minh Nguyệt ta, ngươi, cũng không nhìn, mình có tư cách này hay không.
- Hừ, thì ra Mục Tiên Vương còn là một tên ăn bám.
Một tên ăn bám?.
Trong lòng mọi người nghiêm nghị.
Cảnh giới Bán Đế, đánh chết ba nhân vật hạ vị Tiên Đế, thực lực như vậy, quả thực là khủng bố.
Nếu còn gọi là một tên ăn bám, vậy trên đời này, không có mấy người không ăn bám.
- Cơm chùa này có thể ăn được hay không, cũng phải xem năng lực, ngươi đến thử xem, có thể ăn cơm chùa hay không?
Mục Vân hiện tại lảo đảo ngồi trên mặt đất, một con ngươi trống rỗng, cười nhạt nói.
- Ngươi......
- Không hổ là Mục Tiên Vương, lời này nói rất dễ dàng.
Mà đúng lúc này, một tiếng cười nhạt lại vang lên.
Trong hư không, lại xuất hiện vài đạo thân ảnh.
Nhìn kỹ lại, cầm đầu một người, rõ ràng là Vũ Huyền Thiên, người nắm quyền chân chính của Vũ Hóa Thiên Cung hiện tại.
Mà ở bên cạnh Vũ Huyền Thiên, còn có mấy người.
Chính là Kiếm Lưu Vân cùng Kiếm Nam Thiên của Kiếm Môn.
Xa xa, từng đạo phá không vang lên, một số người của Vũ Hóa Thiên Cung cùng Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn cũng chạy tới.
Đồng thời, người vây xem đã càng ngày càng nhiều.
Mọi người hiện tại chờ đợi chuyện biến hóa.
Chuyện này, làm không tốt, cả Tiên giới, đều sẽ phát sinh một hồi đại loạn.
Chỉ là hiện tại Tiên Đế của Ma tộc và Linh Các đã chết, những vực giới khác, không biết sẽ đối phó Mục Vân như thế nào.
Nhưng bên cạnh Mục Vân xuất hiện hết Tiên Đế này đến Tiên Đế khác, càng làm cho bọn họ kinh ngạc.
Bất luận là Lục Thanh Phong, Kiếm Phong Tiên, hay là Tần Mộng Dao, cùng với Minh Nguyệt Tâm, bốn người này, mỗi người đều là người nổi bật trong Tiên Đế.
Nếu thật sự đánh xuống, tiên giới này, thật sự sẽ rối loạn.
Nhưng một bộ phận người khác lại hiểu được, chuyện này cùng bọn họ, không có quan hệ gì.
Tiếng âm ầm vang lên, quanh người Minh Nguyệt Tâm, một dòng nước hiện ra, nhìn mọi người.
Ai dám lên, nàng tuyệt đối sẽ giết người đó.
Hiện tại, Chu Thương Hải, Chu Nguyên Thanh, Triệu Kình Thương, cùng với đám người Vũ Huyền Thiên, Kiếm Lưu Vân, Kiếm Nam Thiên, vây quanh Mục Vân, bọn họ biết Minh Nguyệt Tâm rất lợi hại, nhưng bọn họ đều có một mục tiêu chung - chém giết Mục Vân.
Cho nên dù cho Minh Nguyệt Tâm khủng bố một chút, bọn họ cũng sẽ không buông tha.
- Lại là lấy nhiều hiếp ít?
Nhưng hiện tại, phương xa lại xuất hiện từng đạo thân ảnh, đại bộ phận thân ảnh, tại hiện tại, vọt tới.
Nhìn kỹ lại, những người đó cầm đầu, đều đến từ các thế lực.
Gia Cát Văn mang theo thế lực Gia Cát phủ xuất hiện ở đây, Diệp Tĩnh Vân lãnh đạo Diệt Thiên Kiếm Tông, Thiên Phong Khiếu mang theo chư vị cường giả Yêu tộc, cùng với sáu vị Ngục Vương khác của Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông.
Hơn nữa nhìn kỹ, Gia Cát Văn, Thiên Phong Khiếu, Diệp Tĩnh Vân ba người, cư nhiên cũng đều đạt tới cảnh giới Tiên Đế.
Lúc này, thế lực bốn phương cùng chung tay mà đến.
Tứ ngục vương, Ngũ ngục vương, Lục ngục vương, Thất ngục vương cùng với Vương Ngự Phong cùng Vu Thừa Phong sáu người, hiện tại phi nước đến bên cạnh Mục Vân, ầm ầm, quỳ rạp xuống đất.
- Thuộc hạ đáng chết.
Lục đại ngục vương hiện tại cúi đầu, sắc mặt trịnh trọng.
- Đứng lên đi.
Mục Vân cười khổ nói:
- Đã lúc nào rồi, đáng chết cũng không phải là chết bây giờ.
- Vâng.
Tứ Ngục Vương hiện tại đứng dậy, bàn tay vung lên, Thập Bát Quỷ Hoàng Tuyền hiện tại đi tới.
- Quỳ xuống.
Tứ Ngục Vương khẽ quát:
- Tông chủ có lệnh, mười tám người các ngươi, thề chết bảo vệ thiếu chủ, một tấc cũng không rời, hiện tại thiếu chủ bị tàn phá như thế, mười tám người các ngươi, tự sát tạ tôik đi.
- Làm gì?
Mục Vân hiện tại đột nhiên nói:
- Cái này cũng không thể trách bọn họ, dù sao bên trong cự tượng này, không gian quỷ dị, bọn họ tìm không thấy ta, có biện pháp gì?
- Thiếu tông chủ, nhưng mà....
- Được rồi được rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận