Vô Thượng Thần Đế

Chương 3581: Người chiến thắng cuối cùng (1)

- Man Tử, rời khỏi.
Long Nham nhìn thấy một màn này, quyết định nhanh chóng, kéo Thái Man Tử, lui ra ngoài vòng tròn, coi như bỏ quyền.
Không bỏ quyền cũng không được, bởi vì Thái Man Tử đã trúng độc cổ châm, nhất định phải trị liệu.
Mà thủ pháp trị liệu của Long Nham, cũng là kinh người, hắn rút trường kiếm ra, đánh vài cái, cắt xuống da thịt toàn bộ khuôn mặt Thái Man Tử.
Trong chốc lát, Thái Man Tử mặt đầy máu tươi chảy ròng ròng, da thịt đã toàn bộ bị cắt ra, lộ ra bạch cốt sâm sâm, tròng mắt không có da thịt dựa vào, cũng rớt ra theo.
Tuy rằng Thái Thản Cự Viên tộc da thô thịt dày, huyết khí dồi dào, cho dù chặt đứt tay chân, cũng có thể một lần nữa mọc ra, nhưng Long Nham ra tay như thế, cắt cả khuôn mặt Thái Man Tử, thật sự khủng bố.
Thái Man Tử vốn kiêu ngạo không ai bằng, hiện tại nằm trên mặt đất thở dốc, yên lặng vận công thanh lý độc tố còn sót lại trong cơ thể, may mắn trị liệu nhanh, độc tố của độc cổ châm cũng không có lan tràn ra ngoài, nếu không hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Mục Vân nhìn thấy một màn này, âm thầm kinh hãi.
Danh tiếng ‘Phi kiếm tuyệt ngạo’, quả nhiên danh bất hư truyền, Lâm Tuyệt Nguyệt chỉ là bài danh thứ ba, nhưng bản lĩnh dùng độc của nàng, thật sự lợi hại, chỉ một tay đã giày vò Thái Man Tử đến nửa chết.
Đương nhiên, cũng nhờ Mục Vân cùng Dương Đỉnh Thiên kiềm chế, nếu không Lâm Tuyệt Nguyệt không có khả năng thành công.
Ba người không nói một câu, liên thủ đuổi Thái Man Tử ra ngoài.
- Tiền bối, ta đau...
Thái Man Tử gần như muốn khóc.
- Hôm nay để cho ngươi chịu chút khổ sở, đối với ngươi cũng có lợi, xem ngươi sau này còn dám kiêu ngạo, thế gian này có rất nhiều thứ, không phải chỉ dựa vào vũ lực thì có thể giải quyết.
Chuyện đã đến nước này, Long Nham cũng không tiện trách cứ cái gì, đành phải nhẹ giọng an ủi một chút.
Hai người bọn họ đi ra, nhưng hỗn chiến trong vòng tròn vẫn tiếp tục.
Giải quyết xong Thái Man Tử, Mục Vân, Dương Đỉnh Thiên, Lâm Tuyệt Nguyệt ba người, phi thường ăn ý, phối hợp, liên thủ đi đối phó Đoàn Thiên Nhai.
Đoàn Thiên Nhai, đệ nhất dong binh Tam Nguyên giới, cường giả tay cầm Địa Nguyên thư, tuy rằng Địa Nguyên Thư của hắn, chỉ có một trang giấy, nhưng ba người Mục Vân cũng không dám khinh thường, mà liên thủ, muốn đẩy Đoàn Thiên Nhai ra ngoài.
Đoàn Thiên Nhai ngây ngẩn cả người, không nghĩ tới mình sẽ bị nhắm vào, hắn lui ra sau một bước, nói:
- Các ngươi không cần đánh ta, ta bỏ quyền.
Nói xong, hắn đi ra khỏi vòng tròn, không tham dự hỗn chiến nữa.
Nhìn thấy Đoàn Thiên Nhai bỏ quyền, ba người Mục Vân đều ngây ngẩn cả người.
- Tại sao ngươi bỏ cuộc?
Mục Vân nghi hoặc hỏi, nếu thật sự đánh nhau, Đoàn Thiên Nhai tế xuất Địa Nguyên thư, hươu chết vào ai tay, còn rất khó nói.
- Nơi này chỉ là tầng thứ năm mươi, con đường phía sau còn rất dài, ta không muốn lãng phí thể lực.
Đoàn Thiên Nhai lắc đầu, sau đó cười nói:
- Các ngươi rất thông minh, cư nhiên còn biết nhằm vào ta.
Hiện tại Đoàn Thiên Nhai cũng đi ra ngoài, trong vòng tròn, đối thủ cạnh tranh chủ yếu, chỉ còn lại Mục Vân, Dương Đỉnh Thiên, Lâm Tuyệt Nguyệt ba người.
Mà thật không may, người tiếp theo bị nhắm vào chính là Mục Vân.
Dương Đỉnh Thiên và Lâm Tuyệt Nguyệt, đối với Mục Vân cũng không có hảo cảm, cho nên hai người bọn họ liên thủ.
Dương Đỉnh Thiên xông lên phía trước, nắm đấm mãnh liệt đánh ra, hấp dẫn lực chú ý của Mục Vân.
Mà Lâm Tuyệt Nguyệt trốn ở phía sau, chuẩn bị thi triển độc pháp. Luận bản lĩnh dùng độc, toàn bộ Tam Nguyên giới, nàng hoàn toàn xứng đáng đứng hạng nhất.
Sống lưng Mục Vân tràn đầy hàn ý, nhìn Thái Man Tử bên ngoài sân, vì hiểu rõ độc, cả khuôn mặt đều bị gọt đi, hắn cũng không muốn bị độc thủ của Lâm Tuyệt Nguyệt.
Hô...
Dương Đỉnh Thiên tung một quyền giết ra, hung mãnh vô cùng.
Mục Vân dựa vào Lưu Tinh chiến ngoa linh hoạt, né tránh.
Nhưng rất nhanh, hắn phát hiện mình đã không còn chỗ trốn, bởi vì trong vòng tròn, đột nhiên xuất hiện số lượng lớn thi loan.
Những thi loan này, giống như thủy triều mãnh liệt rơi ra, điên cuồng bò ra bốn phía.
- Giải dược đây, cầm nhanh!
Lâm Tuyệt Nguyệt hét to một tiếng, ném ra một viên thuốc.
Đương nhiên, không phải cho Mục Vân, mà cho Dương Đỉnh Thiên.
Dương Đỉnh Thiên cầm viên thuốc, nuốt vào, như vậy cũng không cần sợ kịch độc của Thi Loan, nhiều nhất chính là ghê tởm một chút.
Nhưng Mục Vân thì khác, hắn không có thuốc giải, đối mặt với thi loan như thủy triều, chỉ cảm thấy da đầu tê dại.
Hắn vội vàng vận công hộ thể, đề phòng thi loan cắn cắn, nhưng hắn phân tâm như vậy, đã bị Dương Đỉnh Thiên nhìn thấy cơ hội.
- Thánh quyết! Chiến Hỏa Liệu Thiên.
Một nắm đấm Dương Đỉnh Thiên đập tới, trên quyền phong, chiến hỏa nổ tung, khí tức hỏa diễm ngập trời, làm cho người ta hít thở không thông, nhiệt độ cả gian phòng cũng kịch liệt tăng lên.
- Huyền Thiên Thăng Long Trảm.
Mục Vân cũng chỉ làm kiếm, chỉ điểm giết ra, kiếm Thăng Long khí gào thét mà lên, chém giết xoắn nát toàn bộ chiến hỏa trước mắt, uy lực kiếm khí, sắc bén hung mãnh.
- Là Thánh quyết của Ngọc Thiềm Trai chúng ta.
Lâm Tuyệt Nguyệt nhìn thấy chiêu này của Mục Vân, tức giận đến thất khiếu bốc khói.
Không thể nghi ngờ, bộ Huyền Thiên Thăng Long Trảm này là Mục Vân lấy được từ tay Lý Ngạo Tuyết.
Lâm Tuyệt Nguyệt tức giận, không ngừng thi triển độc pháp, thi loan xuất hiện trên mặt đất càng ngày càng nhiều, cả vòng tròn đã không còn chỗ đặt chân.
Tranh...
Đấm ngón tay va chạm.
Chỉ kiếm của Mục Vân cùng nắm đấm của Dương Đỉnh Thiên va chạm cùng một chỗ, bộc phát ra sóng khí kinh người, thi loan trên mặt đất phần lớn đều bị chấn chết, nhưng thi loan mới, giẫm lên thi thể đồng bạn, điên cuồng hướng Mục Vân vọt tới.
Kết quả va chạm, là Mục Vân lui về phía sau ba bước, khí huyết trong ngực bốc lên một trận, bởi vì hắn muốn phân tâm đề phòng Thi Loan, không có biện pháp dùng hết toàn lực, bị Dương Đỉnh Thiên chiếm tiện nghi.
- Đáng chết, trước hết phải giải quyết xong Lâm Tuyệt Nguyệt này!.
Mục Vân cắn răng, nếu Lâm Tuyệt Nguyệt một mực quấy rầy ở phía sau, hắn không có biện pháp chuyên tâm chiến đấu.
Lâm Tuyệt Nguyệt dùng độc bản lĩnh lợi hại, nhưng thực lực chân chính rất bình thường, nếu như có cơ hội tập kích, tuyệt đối có thể giải quyết xong Lâm Tuyệt Nguyệt.
Mục Vân tính toán nhiều lần, linh quang trong đầu chợt lóe, toàn lực công tới Dương Đỉnh Thiên.
- Tiểu tử, còn dám dùng toàn lực, muốn chết?
Dương Đỉnh Thiên cười lạnh, hiện tại Mục Vân toàn lực công kích hắn, phòng thủ sẽ sơ sẩy, Lâm Tuyệt Nguyệt khẳng định sẽ không bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này.
Quả nhiên, Lâm Tuyệt Nguyệt thấy Mục Vân phòng thủ không đủ, phóng xuất ra hơn mười Ngô Công.
Những con rết này, toàn thân u lam, có độc tố kịch liệt, đủ để cắn chết người, nhưng bồi dưỡng rất phiền toái. Trong tay Lâm Tuyệt Nguyệt, loại rết độc này cũng không có bao nhiêu, cho nên bình thường sẽ không dễ dàng sử dụng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận