Vô Thượng Thần Đế

Chương 760: Cửu cấp tam đẳng

- Đó là đương nhiên, Lưu trưởng lão không cần tức giận, chúng ta đương nhiên tin tưởng Khí Cụ môn, sẽ không bị một ít tên ngu ngốc ngớ ngẩn nói vài ba câu che đậy.
- Đúng vậy, đúng vậy.
- Kim gia quá cao ngạo, thật sự coi mình là đại gia tộc hiển hách.
Trong đám người truyền ra từng tiếng châm chọc khiêu khích.
Địa vị Khí Cụ môn bên trong ba ngàn tiểu thế giới, độc nhất vô nhị, không khác Thiên Đan tông chút nào, trào phúng Khí Cụ môn, Huyền Không sơn cũng không dám nói như vậy.
- Vị kế tiếp, Mạnh Vân.
Sắc mặt Lưu Thính Vân dịu xuống, tiếp tục nói.
- Ha ha, rốt cục cũng đến phiên ta, thiên tài luyện đan sư trong thiên địa từ xưa đến nay vô tiền khoáng hậu danh vang ba ngàn tiểu thế giới đoạn tử tuyệt tôn... À, không đúng, đoạn trừ tất cả tưởng niệm của mọi người các ngươi! Ha ha!
Mạnh Vân cười ha ha, tiến lên một bước, cầm trường kiếm trong tay giao cho Lưu Thính Vân.
Thiên tài luyện đan sư?
Nghe được lời Mạnh Vân, đám người không khỏi nhịn không được cười lên.
Mạnh Vân này thật tự tin.
Chỉ là lời nói dạo đầu của hắn chẳng những không làm cho đám người phản cảm, ngược lại làm cho người ta cảm thấy rất khôi hài.
Mục Vân cũng im lặng.
Gia hỏa này có thể luyện chế tuyệt phẩm Thánh khí, hết lần này tới lần khác nghĩ muốn làm luyện đan sư, thật sự là một người kỳ quái.
- Bớt đùa nghịch láu cá, nói không chừng ngươi sẽ đi được càng xa bên trên luyện khí sư một mạch.
- Ta mới không thèm!
Mạnh Vân phản bác:
- Giấc mộng của ta chính là trở thành từ xưa đến nay vô tiền khoáng hậu...
- Dừng lại dừng lại, bắt đầu nghiệm khí!
Lưu Thính Vân sợ mình lại nghe lời buồn nôn sẽ nhịn không được ra tay chụp chết Mạnh Vân, vội vàng nói.
- Nghiệm khí đi!
Mạnh Vân tựa hồ không lo lắng về Thánh khí mình luyện chế, tùy ý nói.
Nghiệm khí bắt đầu, bảy đạo quang mang, dần dần kéo lên.
Một mét!
Ba mét!
Năm mét!
Bảy mét!
Cuối cùng, ánh sáng dừng ở vị trí bảy mét.
- Thất cấp hạ đẳng!
Thấy cảnh này, đám người triệt để sửng sốt.
- Mẹ nó mẹ nó, cái này... Cái này hoàn toàn là bị điên rồi.
- Mẹ nó, có thể luyện chế ra tuyệt phẩm Thánh khí thất cấp hạ đẳng, la hét đi làm luyện đan sư, gia hỏa này xác định không phải đang đùa?
- Không thể nhịn, nếu hắn lại nói muốn làm luyện đan sư, ta cũng nhịn không được ý nghĩ muốn quất hắn.
Nhìn thấy kết quả Mạnh Vân kiểm trắc, mọi người nhất thời cảm thấy một cỗ bất công nồng đậm.
Thượng thiên cho gia hỏa này thiên phú luyện khí cường hãn như thế, gia hỏa này lại muốn đi làm luyện đan sư, đầu óc bị rút gân?
- A! Mới thất cấp hạ đẳng.
Nhìn thấy kết quả, vẻ mặt Mạnh Vân đầy cầu xin, vội vàng đi đến bên người Mục Vân, khổ sở nói:
- Xong đời rồi, xong đời rồi, Mục lão sư, ta có khả năng không thắng được ngươi, không có cách nào làm đồ đệ của ngươi.
Nhìn thấy Mạnh Vân nói như thế, một số người thật nhịn không được.
- Mẹ kiếp, đừng kéo ta, ta muốn lên đi đánh cho hắn một trận, gặp qua trang bức, chưa thấy qua trang bức như vậy.
Bộ dáng của Mạnh Vân giống như mình luyện chế thất cấp hạ đẳng rất mất mặt.
- Các ngươi biết cái gì!
Mạnh Vân khóc khóc chít chít nói:
- Thất cấp hạ đẳng, còn chưa đủ cho Mục lão sư ta nhét kẽ răng, xem như xong, triệt để xong.
Lưu Thính Vân không thể làm gì Mạnh Vân.
Thiên phú luyện khí của kẻ này có thể xưng nhất lưu, người ở đây có thể hơn hắn, số lượng không cao hơn năm ngón tay.
Thế nhưng trong đầu gia hỏa này thế nào lại cứ thích chui theo hướng luyện đan.
- Người tiếp theo, Cổ Phi Dương!
Đến phiên Cổ Phi Dương ra sân, đám người lần nữa gạt bỏ cảm xúc đang hỏng mất, tập trung lên đài.
Cổ Phi Dương một mực được xưng là luyện khí, luyện đan, trận pháp tam tê thiên tài, mà lại bên trong thi đấu luyện đan, chỉ hơi kém Mục Vân một bậc, không biết luyện khí sẽ biểu hiện như thế nào.
Nếu như luyện khí của kẻ này vẫn nghịch thiên, không hề nghi ngờ, đệ nhất toàn tài không phải Cổ Phi Dương hắn thì không ai có thể hơn.
Cổ Phi Dương luyện chế là một thanh Phương Thiên Họa Kích, giao đến trong tay Lưu Thính Vân, Cổ Phi Dương không có nói thêm lời thừa thãi, quay người lui ra.
Lưu Thính Vân nhìn thấy Cổ Phi Dương, cũng chỉ có thể cười khổ.
Gia hỏa này từ khi thành danh đến nay đã lâu, nhưng một mực không biết đến từ nơi đâu.
Mà không chỉ Khí Cụ môn, Thiên Đan tông, Vạn Trận tông đều muốn lôi kéo Cổ Phi Dương, thế nhưng kẻ này một mực né tránh, uyển chuyển từ chối.
Điểm này, ngược lại để Lưu Thính Vân rất không hiểu.
Chỉ là kẻ này biểu hiện phía trên luyện đan, luyện khí cùng trận pháp đúng là có thể xưng tam toàn chi tài.
Tương lai, nhất định là đỉnh thiên bá chủ bên trong ba ngàn tiểu thế giới.
- Nghiệm khí bắt đầu!
Lưu Thính Vân đem Phương Thiên Họa Kích phóng tới bên trên Nghiệm Khí Chân Thạch.
Mấy cột sáng từ từ dâng lên.
Mà bảy đạo quang mang lúc này thoạt nhìn qua không có quá khác biệt, tốc độ lên cao cùng cao độ, nhìn kỹ lại, thế mà hoàn toàn nhất trí.
Mạnh.
Nhìn thấy điểm đây, tam đại trưởng lão Từ Chính Khí cũng không thể không tán thưởng.
Bảy đạo quang mang nhất trí, đại biểu người này luyện chế tuyệt phẩm Thánh khí có thể nói là thuộc tính cùng lực lượng cùng với phương diện từng cái đến trình độ hoàn mỹ.
Mà quang mang kia trọn vẹn lên tới bảy mét, tới gần vị trí tám mét.
- Lợi hại, ông trời của ta, gần đến tám mét.
- Bát cấp, chẳng lẽ muốn đến bát cấp?
- Mẹ nó, đều là quái vật, lão tử luyện khí cả một đời cho tới bây giờ chưa thấy qua bát cấp.
Nhìn thấy Phương Thiên Họa Kích của Cổ Phi Dương biểu hiện, đám người triệt để trợn tròn mắt.
Vẻ mặt Mạnh Vân càng cầu xin, quát:
- Xong đời rồi, xong đời rồi, ngay cả Cổ Phi Dương đều rất nhanh sẽ đến bát cấp, Mục lão sư ngươi khẳng định là cửu cấp, ta tuyệt đối không hơn được ngươi.
Nghe được lời Mạnh Vân, đám người vừa tức giận, vừa buồn cười.
Mạnh Vân này thật chẳng lẽ muốn bái nhập vào môn hạ Mục Vân, mời hắn dạy bảo mình luyện đan?
- Thất cấp thượng đẳng!
Cuối cùng, Lưu Thính Vân tuyên bố thành tích của Cổ Phi Dương.
Thất cấp thượng đẳng, Lưu Thính Vân không thể không thừa nhận, ngay cả hắn cũng luyện chế không ra Thánh khí ưu tú như thế, anh tài xuất hiện lớp lớp, trường giang sóng sau đè sóng trước.
Cổ Phi Dương lại một lần nữa hiện ra thiên phú luyện đan cùng luyện khí của hắn, không gì sánh kịp.
- Thất cấp thượng đẳng, đúng là đủ để ngươi tự ngạo.
Giờ phút này, giọng nói lạnh lùng vang lên, một bóng người đi ra.
Chính là Hoa Vô!
Thời khắc này toàn thân trên dưới Hoa Vô mang theo một tia khí chất ngạo nghễ.
Tựa hồ hắn cũng không để Cổ Phi Dương trong mắt.
Nhưng ai cũng không dám xem thường hắn.
Mọi người đều biết, hắn có năng lực cùng thiên phú như thế.
Hoa Vô cũng là thiên tài khí trận song tu, còn vô cùng lợi hại.
Tranh tài, quả nhiên càng ngày càng náo nhiệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận