Vô Thượng Thần Đế

Chương 4139: Chẳng lẽ ta biến trở thành thiên tài rồi? (2)

Mà về phần so đấu cái gì, Phong Trần Tử không nói.
Dù sao, lần này bọn họ mượn vỏ bọc đón Mục Vân rời đi.
Cho nên, cũng không thèm để ý thắng thua.
Hai tháng, lần nữa trôi qua.
Mà lần này, Mục Vân tu hành Bát Hoang Ấn, đã đến cảnh giới ấn thứ tư.
Tốc độ như vậy khá nhanh, làm cho Mục Vân cũng cảm thấy không bình thường.
Khi nào, thiên tư của hắn ta xuất chúng như vậy?
Ngày hôm đó, một số người dừng lại nghỉ ngơi.
Mục Vân nhìn về phía Phong Trần Tử, hỏi:
- Tu hành Bát Hoang ấn, ngươi mất bao lâu?.
Phong Trần Tử cười cười nói:
- Ta lúc trước hao phí mười năm, tu luyện mà thành.
- Mười năm...
Mục Vân cả kinh, lâu như vậy?
Phong Trần Tử cho rằng lời nói của mình đả kích Mục Vân, nói:
- Tốc độ của ta, xem như tương đối nhanh, bốn năm trước, ta tu luyện thành đệ tứ ấn.
- Tám năm sau, tu luyện đệ thất ấn, kẹt ở một ấn cuối cùng, thời gian hai năm.
- Bên trong Lưỡng Nghi các, rất nhiều đệ tử, hao phí ba năm mươi năm mới đạt tới đệ tam ấn.
- Cho nên, ngươi mới vào Quân vị, cũng không cần gấp gáp.
Sắc mặt Mục Vân hiện tại đầy cổ quái.
Bốn năm bốn ấn?
Hắn chỉ cần ba tháng đã ngưng tụ tứ ấn.
Hắn kinh ngạc không phải tốc độ nhanh của Phong Trần Tử, mà là chậm...
Mục Vân hiện giờ, không có sinh tử bí các, trợ giúp mình tu hành.
Mà ba tháng thì thực sự…
- Chẳng lẽ ta biến thành thiên tài?
Mục Vân đắc chí.
Quy Nhất hiện tại mở lời:
- Chư thần đồ quyển cùng Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ kết hợp, ngưng tụ mà thành Thương Hoàng Thần Y, cũng không chỉ nhìn đẹp mà thôi.
- Mặc áo này, lực lĩnh ngộ của ngươi sẽ tăng lên trên phạm vi lớn.
- Hơn nữa ngươi đến Quân vị, thị giác không giống.
- Hơn nữa Luân Hồi chi môn, mắt trái của ngươi, cùng bản thân ngươi kết hợp càng thêm chặt chẽ.
- Những phương diện này, có thể nói, đều tăng cường lĩnh ngộ của ngươi thật lớn.
Quy Nhất nói dứt lời, làm cho trong lòng Mục Vân thoáng rõ ràng.
- Ngươi có ý là... Ta thiên tài…?
- Không không không không, ta trở nên... Thiên tài hơn.
Mục Vân hăng hái không thôi.
Một bên, mấy người Phong Trần Tử, Từ Uyên, nhìn thấy Mục Vân nhất hồi kinh ngạc, lúc thì cổ quái, bộ dáng trầm thấp một hồi, cũng rất mới lạ.
Mục Vân... Thật kỳ lạ.
Thời gian tiếp theo, Mục Vân trở nên siêng năng hơn.
Bất cứ lúc nào, đều đang tu luyện Bát Hoang Ấn.
Trước mắt, hắn chỉ có một môn Cổ Thần Quyết này trong tay, tự nhiên tính toán tôi luyện thật tốt.
Hạ quyết tâm, Mục Vân càng thêm nghiên cứu.
Phối hợp với nguyên thạch tu hành, dần dần, đối với cảnh giới Nhân Quân, Mục Vân cũng càng ngày càng quen thuộc.
Ở trong Vô Giản cổ sơn, ước chừng nửa năm.
Cả ngày, mọi người hoặc xâm nhập, hoặc tiến ra bên ngoài.
Mà trong lúc đó, cũng hái không ít thiên địa thần quả.
Vô Giản Cổ Sơn, được xưng một trong mười tuyệt địa, nhưng không thể không nói, tuyệt địa khủng bố, nhưng sinh ra càng nhiều thiên tài địa bảo.
Nếu không, tứ đại tông môn, cũng không có khả năng đưa đệ tử đến chỗ này thí luyện.
Mà Mục Vân cũng nắm được không ít tin tức.
Xích Dương thánh quốc, chính là thế lực tứ đẳng trên đông hoang đại địa, uy danh hiển hách quốc chủ, Thánh quốc, lại càng là một vị Đế Quân hàng thật giá thật.
Mà Lưỡng Nghi Các, Thương Long Tông, Vô Lượng Tông, Cửu Tinh Tông, chính là bốn tông môn ngũ đẳng cường đại nhất ở trong địa vực mà Xích Dương Thánh Quốc quản lý.
Tứ đại tông môn, quanh năm qua, tranh đấu lẫn nhau, chiến đấu lớn nhỏ, mỗi trăm năm đều phải phát sinh mấy chục trận.
Trong đại thiên thế giới này, võ giả Quân vị, thọ nguyên đỉnh cao có thể đạt tới ngàn vạn năm.
Mỗi lần đột phá, vạn năm đều hiếm có.
Mọi người thích dùng trăm năm để ghi chép.
Dù sao, gọi là trăm năm, đối với Quân vị, cơ hồ trong nháy mắt, tương đương với thời gian một ngày của người bình thường.
Chẳng qua, tứ đại tông môn, tuy rằng chém giết lẫn nhau rất nhiều, nhưng mặt mũi dù sao cũng phải cho.
Thí luyện lần này, nói là thí luyện, thật ra, cũng là một loại sinh tử tôi luyện đối với đệ tử trong tông môn.
Mâu thuẫn giữa tứ đại tông môn, cũng không phải một sớm một chiều.
Gặp mặt nhau, đó là kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt.
Chém giết, không tránh khỏi.
- Nửa năm thời gian, đã tới cảnh giới lục ấn.
Mục Vân thở ra một hơi, trong lòng thỏa mãn.
Nếu đổi lại người thường, ba năm mươi năm cũng tu luyện không được.
Nhưng hắn, nửa năm th tu thành.
Tốc độ này, quá nhanh.
Bất quá nói ra... Thật tuyệt vời.
Không có sinh tử bí các, mà bản thân hắn lại đạt được biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Chư thần đồ quyển cùng Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ mang đến cho hắn kinh hỉ, quá lớn.
Nhưng trước mắt, hắn lại gặp phải một phiền toái khác.
Không còn nguyên thạch.
Võ giả bình thường tu hành, dựa vào Nguyên Thạch.
Mà hắn, dựa vào nguyên thạch cùng thôn phệ.
Nhưng nửa năm nay, Phong Trần Tử vì bảo vệ hắn, tránh tất cả mọi người, gặp phải cổ thần thú cường đại, lại càng tránh đi.
Gặp phải người yếu ớt một chút, căn bản không có cơ hội hắn ra tay.
Không có nguyên thạch.
Cũng không có có gì để cắn nuốt.
Làm thế nào để hắn ta thăng cấp?
Điều này làm cho Mục Vân cảm thấy rất đau đầu.
Ngày hôm đó, đội ngũ lần nữa dừng chân nghỉ ngơi.
Phong Trần Tử cười nói:
- Mục đại nhân, qua nửa năm nữa, thí luyện chấm dứt, chúng ta có thể trở về Lưỡng Nghi các, đến lúc đó, chỉ cần gặp các chủ, ngươi sẽ không cần lo lắng.
Mục Vân cười cười, không nói nhiều.
Vị các chủ Lưỡng Nghi Các này, chưa từng gặp mặt, gọi hắn là thần tử, rốt cuộc muốn làm gì, hắn cũng không biết.
Đối với việc này, hắn thật sự không thể hưng phấn nổi.
Mấy người ngồi xuống, nói chuyện phiếm.
- Phong Trần Tử, ta nói sao tìm ngươi hơn nửa năm, một chút tin tức cũng không có, thì ra, ngươi đã tìm được thần tử.
Một tiếng cười đột nhiên vang lên.
Bá bá bá......
Hơn mười tiếng phá không vang lên.
Nhất thời, hơn mười người bao vây xung quanh.
- Liễu Vô Yên.
Nhìn thấy thanh niên cầm đầu, sắc mặt Phong Trần Tử khẽ biến.
Tên này, làm sao có thể lần theo dấu vết bọn họ?
- Đừng quá giật mình.
Liễu Vô Yên cười nhạo nói:
- Vu Sướng đã bị ta giết, chuyến đi này của ta, chính là vì thần tử này.
- Liễu Vô Yên, ngươi đừng làm bậy.
Phong Trần Tử quát:
- Ngươi nếu cố ý làm loạn, cẩn thận các chủ trừng trị.
- Được rồi, ngươi đừng làm ta sợ.
Liễu Vô Yên căn bản không thèm để ý.
- Chỉ dựa vào lời nói của một vị hộ pháp chó má gì đó của Thiên Cơ Các, liền cho rằng, thần tử này có thể giúp Lưỡng Nghi Các ta, thành tựu bá chủ? Đùa ta đấy à.
- Nếu Thiên Cơ Các thật sự có bản lĩnh, sao không để cho mình thống nhất đại thiên thế giới? Ngược lại bị Cửu Đại Thiên Đế áp chế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận