Vô Thượng Thần Đế

Chương 3059: Hắc Kỳ Lân (1)

Bóng dáng Mục Vân tiêu tán, cuối cùng xuất hiện dưới núi rừng.
- Dừng tay.
Một tiếng hét nhẹ, đột nhiên vang lên.
Giờ phút này Đỗ Thành cùng lục đại tông môn võ giả, đều điên cuồng khai thác Bổ Thiên Thạch.
Mục Vân gào thét nói:
- Nếu các ngươi không muốn chết, hiện tại lập tức dừng tay!
- Mục Vân.
- Mục Vân.
Nhìn thấy Mục Vân, Tư Đồ Minh Hạo cùng Tử Trùng Tiêu lập tức hai mắt lửa giận thiêu đốt.
- Dừng tay.
Mục Vân không để ý tới hai người, nói:
- Trong này phong ấn chính là một con ma đầu, Hổ Ma Mạn Đà La, thất phách Thần Hoàng cảnh, các ngươi không muốn chết, lập tức dừng tay!
- Đừng nghe hắn.
Đỗ Thành giờ phút này lại hừ nói:
- Ta đã dò xét được, ma đầu bị phong ấn phía dưới này, khí tức yếu ớt, tùy thời có thể tan thành mây khói, căn bản không sao, Mục Vân, ngươi lại nói bậy, cẩn thận mạng của ngươi!
Tư Đồ Minh Hạo cùng Tử Trùng Tiêu hai người giờ phút này nhìn Mục Vân, cũng là sát khí đằng đằng.
- Hừ, Mục Vân, ngươi tự cầu phúc đi.
Tư Đồ Minh Hạo quát:
- Ta hiện tại không có thời gian để ý tới ngươi, chờ ta khai thác xong Bổ Thiên Thạch, chính là tử kỳ của ngươi!
So với hiện tại chém giết Mục Vân, thu thập bổ thiên thạch, mới là quan trọng nhất.
Mọi người lập tức bắt đầu bận rộn.
Trong mắt Mục Vân giờ phút này tràn đầy lạnh lùng.
- Không biết sống chết.
Giờ phút này, hắn khoanh chân ngồi xuống đất, lập tức tâm thần thông tri đám người Trác Viễn Hàng, không nên đi tới.
Sau đó cả người, cùng phù văn lần nữa phù hợp, toàn thân cao thấp, sát khí tung hoành.
Từ từ, những phù văn kia bao trùm toàn bộ thân ảnh của hắn, thân thể hắn biến mất trên mặt đất.
Nhưng đám người Đỗ Thành, Tư Đồ Minh Hạo giờ phút này toàn tâm toàn ý đều dừng lại ở bổ thiên thạch trước mặt, làm sao chú ý tới hắn.
Sau một khắc, thân ảnh Mục Vân xuất hiện trong một không gian hắc ám.
Không gian hắc ám kia, bốn phía chín chỗ tựa như ngọn đuốc núi cao trăm thước, thiêu đốt ngọn lửa hừng hực.
- Thiên Hỏa.
Mục Vân vẻ mặt ngẩn ra.
Chín chỗ đuốc này, cư nhiên là một loại thiên hỏa ngưng tụ.
- Diệt Ma Viêm Hỏa.
Diệt Ma Viêm Hỏa, cũng là một loại thiên hỏa, hơn nữa đối với ma khí, có được chấn nhiếp cường đại.
Nhìn thấy Diệt Ma Viêm Hỏa, Mục Vân càng cẩn thận.
Ngày xưa mình lại dùng Diệt Ma Viêm Hỏa trấn áp con Hổ Ma này, có thể tưởng tượng, con Hổ Ma này cường đại ra sao.
Mà giờ phút này, có thể thấy, bên trong chín ngọn đuốc, hào quang bắn ra bốn phía, nhìn kỹ, rõ ràng là một tòa đài cao.
Mà giờ phút này, trên đài cao, một đạo hư ảnh, nằm ở trên mặt đất, khí tức tùy thời có thể tiêu tán.
Một đạo khí tức kia, toàn thân cao thấp, làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
Mà hư ảnh bốn phía, chín đạo thiết xích, nối liền chín chỗ đuốc, trên xích sắt hiện lên từng đạo phù văn, cùng phù văn mang theo trên người thể Mục Vân, không khác nhau chút nào.
Hô...
Trong lúc bất chợt, một tiếng thở ra nặng nề, hư ảnh kia với phương viên ba trượng, lúc này giật giật.
Một đôi mắt đen như mực, lắc lư mở ra.
Âm thanh ào ào vang lên, xích sắt giờ phút này phát ra âm thanh giòn tai.
Tại giờ phút này, hư ảnh kia, từ từ đứng dậy.
Thân cao ba thước, thân dài chín thước, toàn thân cao thấp, lông màu đen, từng sợi tựa như kim thép, lóe ra ánh sáng.
Một đôi mắt, giống như tinh mang trong bầu trời đêm đen kịt, móng vuốt cực lớn, sắc bén như cưa, sau lưng, một đôi cánh chim mở ra, dài chừng chín thước, cánh chim giãn ra, uy phong lẫm lẫm.
Đây chính là bản thể của Hổ Ma.
Mục Vân giờ phút này đứng trước người Hổ Ma, trái tim đập thình thịch không ngừng.
- Ngươi quả nhiên là ngụy trang.
Mục Vân mở miệng nói.
- Ngươi là ai?
Hổ Ma giờ phút này đứng dậy, hai mắt như đuốc, nhìn chằm chằm Mục Vân.
- Trên người ngươi, có một cỗ khí tức làm ta rất chán ghét.
Hổ Ma lần nữa nói:
- Rất chán ghét, hận không thể giết người!
Hổ Ma giờ phút này nhe răng trợn mắt, muốn xông về phía Mục Vân.
Nhưng xích sắt kia lại trói buộc hắn lại.
Nhưng Mục Vân rất rõ ràng thấy, giờ khắc này, chỗ xích sắt, có một khoảng cách, phù văn bắt đầu yếu đi, thậm chí có mấy đạo phù văn, bắt đầu tiêu tán.
- Mạn Đà La, ngươi bị phong ấn ở đây thời gian vạn năm, vẫn là bộ dáng như vậy sao?
Mục Vân lại mở miệng.
Giờ phút này, đám người Đỗ Thành ở bên ngoài, phá vỡ Bổ Thiên Thạch, đó là mấu chốt của trận pháp phong ấn.
Nếu thu thập xong Bổ Thiên thạch, Mạn Đà La này sẽ trực tiếp phá phong ấn mà ra.
Đến lúc đó, tất cả mọi người xong đời.
Thế nhưng những người này lại không rõ điểm này, giờ phút này còn ở bên ngoài hưng trí bừng bừng.
- Ngươi là... Mục tộc Thái tử Mục Vân!
Mạn Đà La giờ phút này cũng là lông tóc trên người dựng thẳng lên, trực tiếp nhào về phía Mục Vân.
Thế nhưng, xích sắt vẫn còn trói buộc nó.
- Không, ngươi không phải hắn ta!
Mạn Đà La đột nhiên cười ha ha nói:
- Ta có thể cảm giác được, hắn đã chết, hắn đã chết, ngươi không có khả năng là hắn, chỉ là lục nguyên Thần Quân, ngươi làm sao có thể là hắn?
Trong nháy mắt này, sắc mặt Mạn Đà La biến hóa mấy lần, tựa như điên cuồng.
- Ta chính là hắn!
Mục Vân giờ phút này vô cùng tỉnh táo, nói:
- Năm đó, ngươi bị ta phong ấn ở nơi này, nhưng đã từng nghĩ tới, ta sẽ trở về?
- Ngươi cảm ứng được ta đã chết, nhưng mà không phải như thế, ta chết mà sống lại, lấy một diện mạo mới, xuất hiện ở trước mặt mọi người, trước mặt những người giết ta, trước mặt những người bị ta phong ấn.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Mạn Đà La hoàn toàn khó coi, nhìn Mục Vân, cơ hồ giống như điên.
- Ngươi không chết.
- Ngươi sao không đi chết đi.
- A...
Mạn Đà La triệt để phát cuồng, toàn thân, bộ lông như muốn nổ tung ra.
- Ta nói rồi, ta sẽ thu phục ngươi!
Mục Vân giờ phút này lại nói:
- Ngươi vốn là một con thần thú mãnh hổ, bị người dùng phương pháp tế luyện luyện chế, về sau may mắn đào thoát, giết người vô số, thành tựu Hổ Ma, có thể nói, thân thể ngươi trải qua thay đổi, không phải thần thú, cũng không phải ma loại, ngươi chính là tồn tại độc nhất vô nhị giữa trời đất!
- Nếu ngươi quy thuận theo ta, ta tất có thể mang ngươi phi nước đại sơn hà, tiếu ngạo cửu thiên!
- Ha ha...
Nghe được lời này, Mạn Đà La lại đột nhiên cười ha ha.
- Mục Vân ơi Mục Vân, ngươi không khỏi quá để ý đến mình chứ?
Mạn Đà La cười to nói:
- Năm đó ngươi thực lực cùng thiên phú cỡ nào, ta có thể không biết? Nhưng lúc đó ta, không muốn đầu nhập vào ngươi, ngươi nói muốn ta trung tín quỳ phục, nhưng ta lại không!
- Mà bây giờ, bất quá chỉ là cảnh giới lục nguyên Thần Quân, ngươi nói để cho ta quy thuận ngươi? Chẳng lẽ là nằm mơ chứ? Ha ha...
- Đây là sự lựa chọn tôi cho ngươi!
Mục Vân giờ phút này lại nói:
- Nếu ngươi lựa chọn một con đường chết, ta sẽ trực tiếp chấn sát ngươi, hấp thu toàn bộ tinh huyết cùng lực lượng của ngươi, dùng làm tài liệu quý giá để ta đột phá!
Bạn cần đăng nhập để bình luận