Vô Thượng Thần Đế

Chương 744: Thiên Tình Huyền Xà

Dù Mục Vân cùng Tần Mộng Dao hai người kiến thức rộng rãi, cũng có chút kinh ngạc.
- Thật có lỗi hai vị, đã dọa hai vị, thực sự có lỗi
Phong Tử Dụ vội nói.
- Có người đến?
Cô gái mù nghe được lời Phong Tử Dụ, vội vàng bụm mặt, lảo đảo né tránh vào phía trong tiểu viện.
- Không sao đâu, không sao, bề ngoài chỉ là hướng ngoại, chúng ta là người tập võ, không bởi vì cái này mà sinh lòng gièm pha.
Mục Vân vội nói.
Chỉ là lời tuy như thế, nhưng những đường vân quỷ dị kia quả thật rất khủng bố.
Nhưng Mục Vân lại càng xem càng cảm thấy là lạ ở chỗ nào.
Hắn tựa hồ gặp qua ở đâu đó.
- Ngọc Nhi...
Thấy thiếu nữ vội vàng tránh né, Phong Tử Dụ tiến lên nâng lên muội muội, đồng thời chắp tay để Mục Vân cùng Tần Mộng Dao hai người tiến vào trong tiểu viện.
Toàn bộ tiểu viện, chỉ có mười mét vuông, thậm chí ngay cả một phòng tắm nhỏ cũng không có.
- Hai vị mời ngồi!
Phong Tử Dụ lộ ra rất khách khí, để cho Mục Vân cùng Tần Mộng Dao ngồi xuống, lại kéo muội muội lại.
- Không có chuyện gì Ngọc Nhi, đây chỉ là hai vị hảo bằng hữu của ca ca, không cần sợ!
Phong Tử Dụ nói, một bên nháy mắt cho Mục Vân cùng Tần Mộng Dao.
- Thật sao?
- Đương nhiên là thật!
Mục Vân ha ha cười nói:
- Ca ca ngươi biểu hiện rất lợi hại, cho nên ta lần này tới là thành tâm mời hắn gia nhập vào trong tông môn ta.
- Thật!
Nghe đến lời này, thiếu nữ nắm chặt bàn tay, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng lộ ra mỉm cười.
Nhìn kỹ lại, gương mặt thiếu nữ rất tinh xảo, cũng có thể xưng mỹ mạo, như là nụ hoa chớm nở.
Chỉ là trên mặt bò đầy lục văn khủng bố, lại để phần này mỹ lệ biến thành khủng bố.
Nghe đến lời này, Phong Tử Dụ ngược lại hơi sững sờ.
Hắn tranh tài thất bại, làm sao có thể còn được Thiên Đan tông ưu ái.
- Ngọc Nhi, pha trà cho hai vị khách nhân!
Phong Tử Dụ bình tĩnh, ôn hòa nói:
- Chậm một chút, đừng quên ca ca dạy cho ngươi.
- Vâng!
Thiếu nữ nhẹ gật đầu, lục lọi đi vào phòng.
- Hai vị, đây là muội muội ta, Phong Ngọc Nhi, muội muội ta từ mười sáu tuổi bắt đầu đã nhiễm lên quái bệnh, trên người bắt đầu xuất hiện lục văn, mà lại dần dần, hai mắt bắt đầu mù, bị cho là điềm không may.
Phong Tử Dụ kể chuyện:
- Cuối cùng muội muội bị gia tộc đuổi ra, ta không muốn để một mình nàng cô độc, cho nên cũng rời khỏi nhà, dựa vào luyện đan, ta một bên nghĩ biện pháp chữa bệnh cho muội muội, vừa muốn bái nhập vào bên trong Thiên Đan tông, khẩn cầu năm vị thượng tọa trưởng lão Thiên Đan tông cứu chữa muội muội ta, thế nhưng kết quả, các ngươi cũng nhìn thấy.
Nhiễm quái bệnh?
Nghe đến lời này, Mục Vân ngược sững sờ.
Kia, tựa hồ không phải quái bệnh.
- Quy Nhất, ngươi biết đó là cái gì không? Ta nhớ tựa hồ gặp qua, thế nhưng lại quên đi.
Mục Vân không khỏi cau mày.
- Uổng ngươi là Tiên Vương kiếp trước, nói ra mất mặt.
Quy Nhất châm chọc khiêu khích:
- Đó là cái gì cũng không biết, ngươi còn không biết xấu hổ trở thành đệ nhất Tiên Vương?
- Ngươi có nói hay không?
Nhìn Quy Nhất châm chọc khiêu khích, Mục Vân nhăn đầu lông mày.
- Nói cho ngươi cũng không sao!
Quy Nhất tùy ý nói:
- Trong thiên địa lúc, phía trên Thánh thú, chính là thần thú, tiểu cô nương kia thật ra có cùng đạo lý là Băng Hoàng Thần Phách như bên trong cơ thể thê tử ngươi, chính là Thiên Tình Huyền Xà dị biến.
- Chỉ là khác biệt, bên trong cơ thể thê tử ngươi có lưu Băng Hoàng Thần Phách, nàng thuộc về thức tỉnh thần phách, dần dần vận chuyển thần phách, mà thể chất thê tử ngươi cũng thuộc về âm hàn, cho nên vừa hay khống chế lại.
- Nhưng tiểu cô nương này lại không phải.
- Trong cơ thể nàng không chỉ là có được hồn phách Thiên Tình Huyền Xà, càng có huyết mạch Thiên Tình Huyền Xà.
Huyết mạch!
Nghe đến lời này, Mục Vân sững sờ.
- Cho nên, thân thể của nàng mới có thể phát sinh biến dị như thế.
Quy Nhất ngạo nghễ nói:
- Thê tử ngươi tương lai thần phách đại thành, thậm chí có thể trở thành Băng Hoàng chân chính, trải qua niết bàn, bất tử bất diệt, tiềm lực vô hạn.
- Mà tiểu cô nương này, khác với ngươi thê tử, nhưng cũng mang theo hồn phách thần thú Thiên Tình Huyền Xà, lực lượng hồn phách Thiên Tình Huyền Xà không sánh bằng Băng Hoàng, thế nhưng tiểu cô nương này thắng ở bên trong cơ thể cũng chứa huyết mạch Thiên Tình Huyền Xà, tương lai, khó lường.
- Sao nàng lại biến thành bộ dáng này?
- Rất đơn giản!
Quy Nhất cười nói:
- Huyết mạch lực lượng cùng hồn phách lực lượng không phải nàng có thể khống chế, dĩ nhiên biến thành cái dạng này!
Nghe được Quy Nhất nói lời này, Mục Vân lại đột nhiên hào hứng.
Quy Nhất nói lời này, tựa hồ hắn có biện pháp.
- Tới tới tới, lão hỏa kế, nói một câu, làm sao chữa, nếu như vẻn vẹn là thần phách, ta có khả năng có biện pháp, thế nhưng mang theo huyết mạch, ta không có chiêu nào để ra.
Mục Vân cười nói.
- Đâu có chuyện gì liên quan tới ta?
Quy Nhất đột nhiên nói:
- Tiểu tử ngươi muốn thu phục nhân gia, bây giờ thấy muội muội nhân gia cũng rất lợi hại, đều muốn thu, để ta hỗ trợ, dựa vào cái gì?
- Ngươi cái người này, thế nào một chút tâm đồng tình cũng không có? Ngươi xem người ta đáng thương biết bao, huynh trưởng vì muội muội, trả giá nhiều như vậy, ngươi nhẫn tâm nhìn.
- Đâu có chuyện gì liên quan tới ta.
- Ngươi...
Mục Vân nhất thời cứng họng, không biết nên nói cái gì.
Qua một hồi lâu, Quy Nhất mới mở miệng nói:
- Tốt, tốt, cũng không phải không có biện pháp, ngươi có thể vận dụng Vạn Cổ Huyết Điển, trước chữa khỏi cặp mắt của nàng, mà về phần thân thể nàng biến hóa là bởi vì nàng căn bản không hiểu rõ huyết mạch lực lượng, ngươi nếu truyền Bất Diệt Huyết Điển cho nàng, có lẽ nàng có thể khôi phục, mà lại nói không chừng có thể vận dụng huyết mạch lực lượng Thiên Tình Huyền Xà, thậm chí nhờ vào đó câu thông hồn phách.
- Kết quả sẽ như thế nào?
- Kết quả chính là, nàng khống chế huyết mạch, thức tỉnh hồn phách, một bước lên trời!
- Ta không tin không có nguy hiểm!
- Đương nhiên có nguy hiểm!
Quy Nhất chân thành nói:
- Vạn nhất thời điểm đang thức tỉnh huyết mạch, dẫn động hồn phách thức tỉnh, nàng vô cùng có khả năng bị Thiên Tình Huyền Xà kế thừa thôn phệ linh hồn, nói như vậy, ngươi hiểu chưa?
Thôn phệ linh hồn, vậy thì là sẽ biến thành người khác.
Thí dụ như Bạch Tuyệt hiện tại.
- Đây chẳng phải nói nàng hiện tại không thể tu luyện Bất Diệt Huyết Điển, nếu không sẽ bị thôn phệ?
- Đó cũng không phải!
Nghe đến lời này, Mục Vân trợn trắng mắt, nói:
- Ngươi có thể nói xong trong một câu không?
- Vậy ngươi cũng không đợi ta nói xong liền hỏi ta.
-...
Bạn cần đăng nhập để bình luận