Vô Thượng Thần Đế

Chương 1654: Hướng ta công kích

Thiên Quân Vũ thế mà muốn đưa thân phận cho Mục Vân?
Nghe được lời Thiên Quân Vũ, Mục Vân cũng sững sờ.
Hắn không nghĩ tới, Thiên Quân Vũ thế mà bỏ được.
Tựa hồ Hoàng Tuyền thành hấp dẫn hắn rất rất lớn.
Thiên kiếm sứ này có phân lượng nặng bao nhiêu, các vị tông chủ tại chỗ rất sáng tỏ.
Nhưng Thiên Quân Vũ tự có suy nghĩ của mình.
Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ, biến mất không thấy gì nữa, cái này Hoàng Tuyền thành bên trong chí bảo, hắn cũng nhìn không ít, nhưng là hắn hiểu được, đó căn bản không phải Hoàng Tuyền thành bên trong chỗ trân quý nhất.
Nhưng bằng vào điểm này, không khó coi ra, đồ vật chỉ bày ở ngoài sáng đã hấp dẫn người như thế, bảo bối ẩn tàng trong chỗ sâu, sợ rằng sẽ càng thêm hấp dẫn người.
Đây mới thực sự là thứ để Thiên Quân Vũ động tâm.
Mà về phần hứa hẹn chỗ tốt cho Mục Vân, cho hắn lại như thế nào?
Dù sao hắn dự định bồi dưỡng Mục Vân, tới tham gia so tài của ngũ đại Thanh Đồng cấp thế lực, chút ban thưởng ấy tạm thời cho Mục Vân mới sớm ngon ngọt.
Nếu như Mục Vân có thể lập đại công lao tại thời điểm quyết định cung phụng bao nhiêu cho Tam Cực Thiên Minh trên đỉnh đầu, trợ giúp Thiên Kiếm lâu lấy được hạng thứ nhất, thiên kiếm sứ cho hắn làm, thực đến danh quy.
- Mục Vân, nếu ngươi hoàn thành, sư tôn cho ngươi vị trí Thiên Kiếm Sứ, ngày sau, nếu ai trong tông môn phản kháng mệnh lệnh của ngươi, với thân phận thiên kiếm sứ của ngươi chính là thủ đoạn tốt nhất, ai dám không nghe, chết.
Thiên Quân Vũ nói lời này quả thật như Thánh Chỉ.
vị trí thiên kiếm sứ chính là thượng phương bảo kiếm.
Mục Vân há không rõ điểm này?
Nhưng hiểu thì hiểu, thế nhưng Mục Vân hiện tại vẫn còn có chút do dự.
Nếu hắn giải khai trận pháp, toàn bộ bảo bối bên trong Hoàng Tuyền thành, còn không bị đệ tử các đại thế lực chia cắt...
Nghĩ tới những thứ này lúc đầu hắn có thể lấy đi toàn bộ, bị những đệ tử này chia cắt, trong lòng Mục Vân rất không thoải mái.
Nhưng một bên khác, mấy vị trưởng lão cùng đệ tử Thiên Kiếm lâu lại là nội tâm khó bình tĩnh.
Bọn hắn bức thiết hi vọng Mục Vân đừng đáp ứng, cho dù đáp ứng, cũng đừng phá vỡ trận pháp.
Bọn hắn có thể không cần bảo bối, thế nhưng Mục Vân phá vỡ trận pháp, ngày sau nếu cưỡi lên trên đầu bọn hắn ị, đó mới là buồn nôn.
Gia hỏa này mới đến Thiên Kiếm các bao lâu, đã cưỡi lên trên người bọn hắn, như vậy sao được.
Tần Thiên Vũ giờ khắc này cũng tức giận bất bình.
Trận pháp... Trận pháp.
Cũng bởi vì Mục Vân trở thành một tiên trận sư chó má lại có thể thu hoạch được vinh hạnh đặc biệt như thế.
Nếu hắn có thể trở thành Thiên kiếm sứ bên trong Thiên Kiếm lâu, tăng thêm vị trí đại sư huynh, cùng với ba vị hạch tâm trưởng lão và phó các chủ Trần Tư Nhiên phía sau trợ giúp, còn không phải một bước lật trời? cho dù Phong Nhược Tình cũng muốn thấp hơn hắn một đầu.
Thế nhưng nếu bị Mục Vân cầm tới, vậy bên cạnh hắn lại thêm ra một gia hỏa khiến người ta khó chịu như Mục Vân.
Cái này sao không khiến hắn lại tức giận.
Tần Thiên Vũ giận, trong lòng Phong Nhược Tình cũng không dễ chịu.
Đối với Phong Nhược Tình mà nói, sau lưng của hắn có Hướng phó các chủ Hướng Phần Thiên trợ giúp, cộng thêm Tứ trưởng lão, Ngũ trưởng lão duy trì, nhìn mặt ngoài rất phong quang.
Thế nhưng so với Tần Thiên Vũ thì ít hơn một vị hạch tâm trưởng lão duy trì, bên trong Thiên Kiếm lâu, hắn cũng ít hơn Tần Thiên Vũ rất nhiều tâm phúc, thực lực thì chênh lệch không ít với Tần Thiên Vũ.
Loại tình huống này, hắn tranh đoạt đệ tử đã rất mệt mỏi, nhưng bây giờ lại nhảy ra một Mục Vân, chia cắt khối thịt vốn cũng không lớn.
Hắn không thể chịu đựng.
Giờ khắc này, hai đại đệ tử Thiên Kiếm lâu đều suy nghĩ cho chuyện của mình.
Mục Vân giờ phút này cũng đang suy nghĩ.
Hắn cũng không đang suy nghĩ như thế nào phá giải trận pháp, mà tự hỏi, thế nào phá vỡ trận pháp, còn không cho những đại lão này hoài nghi trước đó mình động tay chân.
- Sư tôn, ta có thể hết sức nếm thử.
Mục Vân mở lời:
- Nhưng ta cần sư tôn trợ giúp.
- Trợ giúp ra sao, ngươi nói.
Thiên Quân Vũ không kịp chờ đợi nói:
- Ra người xuất lực, tất cả đều có thể, dù ngươi không phá nổi trận này, sư tôn cũng không trách ngươi.
- Tạ ơn sư tôn, đệ tử nhất định không nhục sứ mệnh, toàn lực ứng phó.
- Tốt, tốt, tốt!
Thiên Quân Vũ nói ba chữ tốt, không kịp chờ đợi.
Trưởng lão tông chủ ngũ đại tông môn cũng gật đầu.
- Đầu tiên, đệ tử cần Địa Dương Đan, rất nhiều rất nhiều Địa Dương Đan, đến cùng nhiều ít, đệ tử cũng không biết.
- Tiếp theo, đệ tử cần bảy bảy bốn mươi chín thanh tiên kiếm, tiên kiếm phổ thông không được, tốt nhất là địa cấp tiên kiếm, hạ phẩm đến trung phẩm, đệ tử hiện tại có thể chưởng khống.
- Còn nữa, chính là cần sư tôn cùng với các vị tông chủ toàn lực tương trợ ta.
Nghe thấy Mục Vân nói ra ba điều kiện, Thiên Quân Vũ lại cười ha ha một tiếng, không thèm để ý chút nào.
- Ta còn tưởng rằng điều kiện gì, không có vấn đề.
Thiên Quân Vũ cười nói:
- Địa Dương Đan thật sao? Mười vạn khỏa có đủ hay không?
Mười vạn khỏa.
Mười vạn khỏa Địa Dương Đan, một khỏa giá trị một vạn Nhân Dương Đan, đây chính là mười ức Nhân Dương Đan.
Cho dù Tần Thiên Vũ và Phong Nhược Tình cũng rất khó xuất ra trong nhất thời.
- Tiên kiếm, Địa cấp hạ phẩm đến Địa cấp trung phẩm, không có vấn đề, bốn mươi chín chuôi đúng không? Ta chỗ này có trên trăm chuôi, ngươi tự chọn lựa đi.
Thiên Quân Vũ nói, quanh người xuất hiện từng chuôi trường kiếm sắc thái rực rỡ.
Những trường kiếm kia có hình dạng không đồng nhất, nhìn qua thì không phải vật phàm.
Thấy cảnh này, Mục Vân gật đầu nói:
- Đa tạ sư tôn.
- Không cần đa tạ.
Thiên Quân Vũ mở lời:
- Còn một lúc nữa cần ta làm cái gì, ngươi cứ nói là được.
- Vâng!
Mục Vân lần nữa nói:
- Đệ tử còn cần chuẩn bị một phen, còn mời sư tôn cùng với mấy vị tông chủ chờ một lát.
Mục Vân nói, thu hồi Địa Dương Đan, chọn lựa bốn mươi chín thanh tiên kiếm, rời đi.
Hắn ngồi xếp bằng ở trên bệ đá, trầm mặc không nói.
Bảy đạo quang trụ, bốn đạo bên ngoài, cất cao đến ngàn mét, hình thành một tinh thể vuông vức, bao phủ thân ảnh đám người Mục Vân.
Mà ba đạo trong đó thì hình thành một cạnh ba khoan, lơ lửng giữa không trung, nhìn rất kì lạ.
Mục Vân không nói hai lời, thu sạch Địa Dương Đan vào trong túi.
Khoanh chân ngay tại chỗ, tiếng bá bá bá xé gió vang lên.
Từng chuôi tiên kiếm bay lên không.
Giờ khắc này chỗ thập tự nhai tụ tập số lượng lớn đệ tử, mà những đệ tử có thực lực cảnh giới hơi thấp, chỉ có thể đứng xa xa trên một ít lầu các xem cảnh này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận