Vô Thượng Thần Đế

Chương 3313: Quân vị (1)

Nhưng mặc dù vậy, trên vai hắn kháng nhiều hơn nữa, thủy chung, vướng bận con trai hắn.
Cho dù thần giới liên hợp, vậy thì như thế nào?
Mục Vân biết, mình đã bao nhiêu lần hóa hiểm thành an, đều phụ thân yên lặng trả giá.
- Phụ thân...
- Ừ?
- Khó cho ngài.
Mục Vân nhếch miệng cười nói:
- Ngài yên tâm, kế tiếp, hai cha con chúng ta, cùng nhau tìm nương, một nhà chúng ta, cuối cùng sẽ đoàn tụ, còn có... Con đường mà ngoại công chưa đi hết, ta sẽ đi.
Nghe được lời này, Mục Thanh Vũ ngẩn ra.
- Tiểu tử thúi...
Cười mắng một câu, Mục Thanh Vũ vỗ vỗ bả vai Mục Vân.
Hai cha con, nhìn nhau không nói gì, nhưng sương mù trong mắt lại từ từ xuất hiện.
- Cung nghênh Thái Tử điện hạ trở về.
Giờ khắc này, mọi người Mục tộc ở đây đều quỳ xuống.
- Cung nghênh Thái Tử điện hạ trở về.
- Cung nghênh Thái Tử điện hạ trở về.
- ......
So với tâm tình mọi người Mục tộc lúc này vui vẻ, Vương tộc cùng Huyết tộc rời đi, hiện tại tâm tình lại nặng nề đến đáy cốc.
- Huyết tộc trưởng!
Dương Thần Phong và Chu Khiếu Thiên mang theo mọi người trong hai tộc, đuổi kịp bước chân của Huyết Thông Thiên.
- Huyết tộc trưởng, vì sao phải rút lui.
Dương Thần Phong và Chu Khiếu Thiên thật sự khó hiểu.
Chỉ cần Huyết Thống Thiên cùng Vương Thanh Lâm ngăn cản Mục Thanh Vũ, giằng co, bọn họ nhất định sẽ thắng.
Hiện tại thả Mục Vân, đợi đến khi Mục Vân trưởng thành, bên trong Mục tộc chính là hai Mục Thanh Vũ.
Thậm chí, Mục Vân trưởng thành, sẽ vượt qua Mục Thanh Vũ.
Huyết Thông Thiên hiện tại dừng chân ở trên một ngọn núi, nhìn về phía trước, im lặng không nói.
Từ từ, Huyết Thông Thiên hai mắt mở ra, tơ máu dày đặc.
- Huyết Kiêu, ngươi đã nhìn ra chưa?
Huyết Thông Thiên mở lời.
- Nhìn ra rồi, phụ thân.
Huyết Kiêu hiện tại, thu hồi toàn bộ ngạo khí của mình, trong giọng nói, mặc dù không cam lòng, nhưng càng nhiều, lại là khiếp sợ, khó tin.
- Đúng vậy...
Huyết Thông Thiên cười khổ nói:
- Bao nhiêu năm rồi, ta đều quên mất, từ khi Huyết tộc chúng ta thành lập đến bây giờ, bao nhiêu năm rồi, chưa từng có người thứ hai, đến... Quân vị.
Quân vị.
Vừa nghe lời này, sắc mặt Dương Thần Phong và Chu Khiếu Thiên hoàn toàn thay đổi.
Lời này của Huyết Thông Thiên có ý gì.
Quân vị, năm đó, chỉ có Diệp Tiêu Dao tiếng tăm lừng lẫy, đạt tới cấp độ hư vô mờ ảo kia.
Ngoài ra, trăm vạn năm qua, trong các đại cổ tộc, chưa từng có người, đến cảnh giới này.
Bao nhiêu Tổ Thần đứng đầu, đều triệt để tọa hóa, cũng không thể…
- Chẳng lẽ...
Sắc mặt Dương Thần Phong và Chu Khiếu Thiên, nhất thời trắng bệch.
Cùng lúc đó, đại quân Vương tộc từ từ rút đi.
- Cha, vì sao phải rút lui?
Vương Tử Hào hừ nói:
- Mục tộc kia, không có khả năng ngăn cản mấy đại cổ tộc chúng ta liên hợp, hôm nay là cơ hội tốt nhất để chém giết Mục Vân.
- Còn có tiện nữ nhân kia, Tần Mộng Dao, một thân tu vi, cư nhiên so với ta còn mạnh hơn, nữ nhân này, lấy đâu ra.
Vương Tử Hào hiện tại, hoàn toàn nổi giận.
- Tử Hào.
Vương Thanh Lâm hiện tại lại đột nhiên vỗ vỗ bả vai Vương Tử Hào, trịnh trọng nói:
- Khi nào ngươi mới có thể giống như Huyết Kiêu, làm cho ta yên tâm, vị trí tộc trưởng này, ta mới có thể truyền cho ngươi.
- Phụ thân...
Nghe được lời này, vẻ mặt Vương Tử Hào ngạc nhiên.
- Ngươi có biết, truyền thuyết thần giới không?
- Truyền thuyết?
- Đúng, trăm vạn năm trước, các đại cổ tộc vừa mới đứng vững gót chân, lúc tám đại cổ tộc song song.
- Khi đó, từ trong tiểu thế giới, một vị kỳ tài ngút trời, từng bước đi ra, trải qua hoạn nạn, tầng tầng lớp lớp, xuyên qua đại thế giới, đi tới thần giới, hắn đứng ở đỉnh thần giới, lúc ấy bát đại cổ tộc, đối với một người như vậy, đều cười nhạt.
- Nhưng người này, lại hung hăng đánh vào mặt bát đại cổ tộc.
- Người này, lấy sức một mình, đánh với tám đại cổ tộc trưởng, thậm chí cuối cùng, ngay cả một ít lão tổ tông sắp tọa hóa cũng bị khiếp sợ xuất thế.
- Nhưng mà người này, liên tiếp kịch chiến, cuối cùng, lấy lực lượng một mình, đánh bại quần hùng, ngạo thị thần giới.
- Người này tên... Diệp Tiêu Dao.
Diệp Tiêu Dao...
Ba chữ này xuất hiện, làm cho tâm thần Vương Tử Hào dâng trào.
- Về sau, người này lại biến mất, lần thứ hai nghe được tin tức của hắn, chính là danh hiệu Đệ Nhất Thần Đế, cùng với Thương Lan Vạn Giới, Vạn Giới rực rỡ muôn màu...
Vương Thanh Lâm thần hướng nói:
- Về sau, chúng ta mới biết được, cái gọi là thần giới, bất quá là nhân loại chúng ta, ngồi giếng xem trời.
- Ở bên ngoài nhân giới mênh mông này, còn có rất nhiều giới vực cường đại như Long giới Phượng giới, Hồn giới vân vân...
- Nhân loại vô tri, đúc ra buồn cười của mình.
- Mà từ lúc đó, chúng ta biết, thần, bất quá là nhân loại tự xưng xưng hô buồn cười cho mình mà thôi, ở vạn tộc, nhân tộc, là ở tầng dưới chót.
Nghe được lời này, sắc mặt Vương Tử Hào trắng bệch.
Loại cảm giác này, giống như người từ trên cao mây bị đá xuống đáy cốc.
Nó giống như một người đi bộ giữa những ngọn núi. Nhìn thấy ngọn núi trước mắt, thẳng tắp cao ngất, nguy nga tráng lệ, mình vất vả tâm cơ leo lên đỉnh núi.
Nhưng phóng mắt nhìn lại, phía trước lại là một ngọn núi cao lớn gấp trăm lần so với ngọn núi dưới chân mình.
Cái loại cảm giác thất bại này, cảm giác nhỏ bé... Thật bực bội!
- Từ đó trở đi, bát đại cổ tộc đều biết một bí mật, bí mật này, ta tạm thời không thể nói cho ngươi.
- Nhưng ta có thể nói cho ngươi chính là, thần cảnh, chỉ là xưng hô buồn cười của nhân loại chúng ta, mà ở trên thần cảnh, chính là... Quân vị.
Quân vị.
Sắc mặt Vương Tử Hào trắng bệch.
Còn có cảnh giới càng cường hoành hơn thần cảnh, càng thêm không thể tưởng tượng nổi.
- Từ khi Diệp Tiêu Dao rời đi, cho đến bây giờ, thời gian trăm vạn năm, trong thời gian trăm vạn năm này, tám đại cổ tộc, liên tiếp có hai đại thần tộc mới tấn thăng Dương tộc cùng Chu tộc, không có một người nào. Đến Quân vị.
- Nhưng hôm nay...
Nghe được lời này, Vương Thanh Lâm hiện tại hoàn toàn bối rối.
Hắn đã biết những gì cha hắn sẽ nói.
Mục Thanh Vũ... Đã đến cảnh giới Quân vị trong truyền thuyết kia.
Hắn đã có thể đột phá được bước đó.
- Cha, đã như vậy, vậy càng không thể bỏ qua cho Mục Vân.
- Hài tử, đừng si tâm vọng tưởng.
Vương Thanh Lâm lại nói:
- Không gian thần giới, không cho phép cao thủ cấp bậc chí tôn Quân vị tồn tại.
- Trận chiến hôm nay của Mục Thanh Vũ vẫn chưa thi triển toàn lực, nhưng lại có thể bình thủ giữa ta và Huyết Thông Thiên.
- Nếu hắn thi triển toàn lực, hai người chúng ta liên thủ, đừng nói hai người, cho dù tộc trưởng cửu tộc liên thủ, cũng là tất bại không thể nghi ngờ.
- Nói như vậy, Cửu tộc chẳng phải... Nguy hiểm.
- Cái này cũng không phải.
Vương Thanh Lâm lại nói:
- Tuy nói Mục Thanh Vũ có thể đột phá thần cảnh, nhưng nơi này là nhân giới, uy áp Quân vị của hắn, quá cường đại, nếu thi triển ra thực lực Quân vị, toàn bộ thần giới, sẽ sụp đổ, nhân tộc, sẽ triệt để diệt sạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận