Vô Thượng Thần Đế

Chương 665: Lục mao quái

Nghe được lời Bạch Tuyệt, Giả Trúc lại lần nữa đắng chát cười một tiếng, người nhẹ nhàng rời đi.
Đến mức này, phía trên toàn bộ quảng trường, chỉ để lại một ít võ giả muốn đục nước béo cò, lập tức trở nên trống trải.
- Cổ Long di chỉ, bảo bối há lại dễ chiếm được như thế.
Lão giả tóc trắng nhìn lối vào dần dần khép kín, đắng chát cười một tiếng, quay người rời đi.
Cùng lúc đó, bọn người Mục Vân tiến vào trong vòng sáng, thiên địa xoay tròn một trận, tất cả mọi người lập tức biến mất trong tầm mắt.
Qua một khắc, lần nữa rơi xuống, bóng dáng Mục Vân nghiễm nhiên xuất hiện ở phía trên đại lục hoàn toàn hoang lương.
Khí tức tĩnh mịch lặng yên tràn ngập.
Mặt đất dưới chân, vô cùng kiên cố, giẫm trên mặt đất, Mục Vân cảm thấy toàn bộ thân thể đều cảm thấy một cỗ khí tức tịch diệt xuất phát từ nội tâm.
Trống rỗng, tịch diệt, cô độc!
Trong lúc mơ hồ, Mục Vân đột nhiên cảm giác, phiến địa vực này tựa hồ cũng không ở bên trong ba ngàn tiểu thế giới, giống như là ở ... Bên trong vô tận hư không.
A...
Trong chốc lát, một tiếng kêu thảm thiết vang lên tại vị trí ngoài Mục Vân ngàn mét.
Không do dự, tốc độ Mục Vân triển khai, chạy tới hướng tiếng kêu thảm phát ra.
- Mẹ nó!
Chỉ là, đi tới nơi đó, nhìn cảnh tượng trước người, Mục Vân lại trợn tròn.
Mặt đất chảy ngang vũng máu, hơn mười bóng người nằm trên mặt đất.
Mà trên mười mấy bộ thi thể, từng quái vật màu lục hơn ba mét đang lột ra da xương những người kia, gặm nuốt lấy thịt tươi những người kia.
Từng con lục mao quái hình thể to lớn đang từng ngụm nuốt lấy nuốt để huyết nhục những võ giả kia, gặm đến cả xương cốt.
Ăn sống!
Cho dù là Mục Vân cũng nhịn không được quay cuồng một hồi trong dạ dày, muốn nôn mửa.
Toàn thân trên dưới những lục mao quái mọc ra lông tơ màu lục, nhìn qua như ác quỷ Địa Ngục.
- Thứ đồ gì?
Nhìn đám lục mao quái, Mục Vân nghẹn họng trân trối.
Cho dù kiến thức rộng rãi, thế nhưng quái vật dạng này, hắn chưa từng thấy qua.
Lỗ lỗ...
Đám lục mao quái đang gặm nuốt những thi thể này, trong hơi thở máu tươi tí tách, trong miệng phát ra âm thanh lỗ lỗ, nghe làm người ta kinh ngạc.
Tốt nhất nên đi nhanh.
Trong lòng hiện ra ý tưởng, Mục Vân muốn quay người rời đi.
Tí tách...
Chỉ là giờ phút này, một tiếng tí tách vang lên, Mục Vân cảm giác được đầu vai của mình giống như nhiễm phải chất lỏng gì, cúi đầu nhìn lại, mùi hôi thối tràn ngập, những chất lỏng kia hiện ra màu lục, mang theo mùi tanh, rất khó ngửi.
- Mẹ kiếp, thứ gì đây!
Sau khi thất kinh hô to, Mục Vân đột nhiên sững sờ.
Sau một khắc, cơ hồ không chút do dự, Tiềm Long Kiếm xuất hiện trong tay, một kiếm ra, Mục Vân trở tay đâm về phía sau.
Khanh!
Một kiếm kia đâm ra, âm thanh vang lên, trường kiếm Mục Vân bị đón đỡ.
Lần này, ngược lại đến phiên Mục Vân triệt để chấn kinh.
Dùng tứ thành kiếm tâm của hắn hiện nay, tăng thêm tịch diệt kiếm tâm lợi hại, một kiếm này, cho dù cường giả cảnh giới lưu ly kim thân cũng không nhất định có thể ngăn cản, thế nhưng này một kiếm hạ xuống, quỷ vật sau lưng thế mà chỉ phát ra một tiếng âm vang.
Rút ra Tiềm Long Kiếm, Mục Vân lập tức lui lại.
Chỉ là vừa lui, lại thối lui đến trước người một đám lục mao quái.
Trong lúc nhất thời, mười mấy tên lục mao quái nhìn Mục Vân, trợn mắt hốc mồm, thậm chí có mấy tên đang cầm xương cốt đều thất thần mà để nó rơi xuống mặt đất.
Rống rống...
Trong chốc lát, mười mấy con lục mao quái vây quanh Mục Vân ở trung ương, động một cái cũng không thể động.
- Cái quỷ gì!
Mục Vân đứng ở trung ương mười mấy con lục mao quái, im lặng nói.
- Các ngươi tiếp tục ăn, ta chỉ đi ngang qua, đi ngang qua thôi.
Cười xấu hổ, Mục Vân quay người, muốn rời đi.
Ầm!
Chỉ là trong khoảnh khắc, một tiếng phanh vang lên, lục mao quái hình thể cao năm mét lúc đầu đứng sau lưng Mục Vân đột nhiên vỗ tay xuống mặt đất, ầm vang rung động.
Trong chốc lát, mặt đất cứng rắn xuất hiện từng khe hở, lốp bốp âm thanh liên tục.
Khe hở bay vút hướng thẳng đến dưới chân Mục Vân.
Nhìn khe hở đánh tới, Mục Vân cơ hồ vô ý thức đằng không bay lên.
Chỉ là sau khi động thân, Mục Vân lại kinh ngạc phát hiện, mình căn bản không có cách bay khỏi mặt đất.
- Đáng chết, lực hấp dẫn thật mạnh, hoàn toàn không cách nào bay lên.
Rơi vào đường cùng, Tiềm Long Kiếm chém ra một kiếm, qua một kiếm, kiếm khí chia hai cỗ, một cỗ xâm nhập vào dưới mặt đất, một cỗ dọc theo mặt đất, trực tiếp lao thẳng đến lục mao quái.
Ầm ầm...
Hai tiếng nổ vang vang lên, trước người lục mao quái thân cao năm mét thế mà chặn ngan một bàn tay chụp được, đón đỡ hai đạo kiếm khí của Mục Vân.
Chỉ là cùng lúc đó, Mục Vân sớm đã triệt để kịp phản ứng, trở lại đâm một kiếm, trực tiếp giết ra.
Đinh...
Trường kiếm trực tiếp giết ra, chỉ là lần này, Mục Vân cũng không phải đánh thẳng tới lục mao quái thân cao năm mét, mà thẳng hướng đến đám lục mao quái con chỉ có cao hai mét ở gần bên người.
Phốc phốc phốc phốc âm thanh vang lên, cổ của hai lục mao quái trong đó lập tức chảy máu, trong miệng phát ra âm thanh ô ô.
Chỉ là dần dần, máu tươi chảy ra chỗ cổ lục mao quái từ màu xanh thẫm ban đầu dần dần biến thành màu huyết hồng.
Nhưng càng làm cho Mục Vân khiếp sợ lại là ở phía sau.
Hai cỗ thi thể, bên ngoài thân chảy máu tươi, thế nhưng dần dần, hai cỗ thi thể, thế mà bắt đầu huyễn hóa thành hình người.
Người!
Những này lục mao quái này đều là người.
Mục Vân lập tức cảm thấy đáy lòng run rẩy.
Người, thế mà là người!
- Thật có lỗi thật có lỗi, ta cũng không biết các ngươi là người biến thành, mà còn mọc ra lông màu lục (lục mao), còn ăn thịt người uống máu người, còn muốn giết ta, không có ý tứ.
Nhìn mười mấy con lục mao quái khí thế hùng hổ vây tới, Mục Vân rung động cười nói.
- Giết hắn!
Một tiếng quát khẽ vang lên, lục mao quái cao năm mét mở miệng nói tiếng người, trực tiếp ra lệnh.
- Mẹ nó, ta thật không phải cố ý.
Mục Vân chửi rủa một tiếng, trực tiếp xuất kiếm, trường kiếm phá vỡ, một lục mao quái cao ba mét lập tức máu tươi chảy xuôi toàn thân, chết oan chết uổng.
Cho tới giờ khắc này, Mục Vân xem như triệt để phát hiện, những lục mao quái này đều là do người biến thành.
Chỉ là tại sao lại biến thành bộ dáng bực này, Mục Vân lại không được biết.
Trong chốc lát mười mấy con lục mao quái lao tới, Mục Vân bộc phát kiếm tâm, nhưng mà lần này, bị mười mấy con lục mao quái vây công, Mục Vân bằng vào kiếm tâm, tả hữu xung đột, thế mà không chút chướng ngại.
Dần dần, Mục Vân tìm tòi, phiến mặt đất này, tràn ngập khí tức hư vô sợ hãi, tịch diệt trống rỗng, mà kiếm tâm của hắn vừa hay là tịch diệt kiếm tâm.
Tịch diệt kiếm tâm, kiếm ra tịch diệt.
Phía trên mặt đất này, uy lực kiếm tâm của hắn càng được tăng lên biên độ lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận