Vô Thượng Thần Đế

Chương 2595: Thế mà nuốt chửng

Mắt thấy trường tiễn bắn tới, trong lòng Mục Vân, tựa như thiên địa sụp đổ.
Huyết mạch ngũ đạo lực, triệt để phun trào.
Cả người hắn hiện tại, đứng dậy, kéo Diệp Tuyết Kỳ trước người về phía sau.
Phốc...
Bế long tiễn hiện tại bắn tới.
Ầm ầm một tiếng, bắn thẳng vào đầu Mục Vân, máu tươi, bắn ra đầy mặt Diệp Tuyết Kỳ.
Giờ khắc này, nàng bị Mục Vân ôm vào trong ngực, trong mắt chỉ còn lại hoảng sợ.
Một tiễn kia, bắn xuyên qua ánh mắt Mục Vân.
Toàn bộ thân thể Mục Vân vào hiện tại hoàn toàn cứng ngắc.
- Được rồi.
Triệu Thiên Nguyên hoan hô.
- Một mũi tên này bắn xuyên qua đầu Mục Vân, hồn phách của hắn vặn vẹo, tất phải chết không thể nghi ngờ!
Triệu Thiên Nguyên biết rõ chỗ kinh khủng của Bế Long Cung.
- Vân đệ.
Diệp Tuyết Kỳ hiện tại trơ mắt nhìn thân thể Mục Vân ngã xuống trên người nàng.
Mũi tên kia xuyên thấu vào đầu Mục Vân, bắn xuyên qua mắt trái của Mục Vân.
- Ngốc hay không chứ.
Mục Vân hiện tại cười nhạo nói:
- Chẳng lẽ, còn muốn cho nàng vì ta mà chết?
- Chàng đừng nói nữa, đừng nói nữa...
Diệp Tuyết Kỳ hiện tại hoàn toàn luống cuống.
Một tiễng này, mặc dù không bắn trúng trung tâm đầu não của Mục Vân, nhưng cũng trúng vào trong đầu.
Trong đầu có tiên hồn của võ giả, hồn phách bị hao tổn, võ giả sẽ xong đời.
- Chàng...... Chàng thế nào rồi?
Diệp Tuyết Kỳ nức nở hỏi.
- Yên tâm, chết không được.
Mục Vân cười ha hả, nhưng nụ cười này, phối hợp với mũi tên ở mắt trái của hắn, thật sự làm cho người ta không cách nào thưởng thức.
- Thế nhưng, rõ ràng trong đầu chàng...
- Yên tâm đi.
Mục Vân phun ra một ngụm máu tươi, miễn cưỡng nói:
- Đầu của ta, đừng nói mũi tên này, cho dù Đế cấp tiên khí bắn tới, ta cũng chết không hết!
Đó là sự thật.
Tru Tiên Đồ có thể nói vô cùng cường đại, trước kia ở trong Kiếm Môn, Kiếm Nam Thiên thực lực cường đại như vậy, cũng căn bản không phát hiện trong đầu hắn có Tru Tiên Đồ tồn tại.
Một tiễn này, thoạt nhìn dọa người, chân chính bị thương chỉ là ánh mắt của hắt.
Mục Vân khẽ quát:
- Đả thương ta một con mắt, những người này, thật đúng là... Không cần mạng sống nữa.
Diệp Tuyết Kỳ vội vàng nói:
- Chàng đừng kích động, đừng kích động... Tế đài này quá quỷ dị, chúng bây giờ ta, cũng trốn không thoát, công kích bọn họ, càng không có hiệu quả.
- Quỷ dị?
Mục Vân xoay người, nhìn về phía trước.
Mắt thấy trường tiễn bắn tới, trong lòng Mục Vân, tựa như thiên địa sụp đổ.
Huyết mạch ngũ đạo lực, triệt để phun trào.
Cả người hắn hiện tại, đứng dậy, kéo Diệp Tuyết Kỳ trước người về phía sau.
Phốc...
Bế long tiễn hiện tại bắn tới.
Ầm ầm một tiếng, bắn thẳng vào đầu Mục Vân, máu tươi, bắn ra đầy mặt Diệp Tuyết Kỳ.
Giờ khắc này, nàng bị Mục Vân ôm vào trong ngực, trong mắt chỉ còn lại hoảng sợ.
Một tiễn kia, bắn xuyên qua ánh mắt Mục Vân.
Toàn bộ thân thể Mục Vân vào hiện tại hoàn toàn cứng ngắc.
- Được rồi.
Triệu Thiên Nguyên hoan hô.
- Một mũi tên này bắn xuyên qua đầu Mục Vân, hồn phách của hắn vặn vẹo, tất phải chết không thể nghi ngờ!
Triệu Thiên Nguyên biết rõ chỗ kinh khủng của Bế Long Cung.
- Vân đệ.
Diệp Tuyết Kỳ hiện tại trơ mắt nhìn thân thể Mục Vân ngã xuống trên người nàng.
Mũi tên kia xuyên thấu vào đầu Mục Vân, bắn xuyên qua mắt trái của Mục Vân.
- Ngốc hay không chứ.
Mục Vân hiện tại cười nhạo nói:
- Chẳng lẽ, còn muốn cho nàng vì ta mà chết?
- Chàng đừng nói nữa, đừng nói nữa...
Diệp Tuyết Kỳ hiện tại hoàn toàn luống cuống.
Một tiễng này, mặc dù không bắn trúng trung tâm đầu não của Mục Vân, nhưng cũng trúng vào trong đầu.
Trong đầu có tiên hồn của võ giả, hồn phách bị hao tổn, võ giả sẽ xong đời.
- Chàng...... Chàng thế nào rồi?
Diệp Tuyết Kỳ nức nở hỏi.
- Yên tâm, chết không được.
Mục Vân cười ha hả, nhưng nụ cười này, phối hợp với mũi tên ở mắt trái của hắn, thật sự làm cho người ta không cách nào thưởng thức.
- Thế nhưng, rõ ràng trong đầu chàng...
- Yên tâm đi.
Mục Vân phun ra một ngụm máu tươi, miễn cưỡng nói:
- Đầu của ta, đừng nói mũi tên này, cho dù Đế cấp tiên khí bắn tới, ta cũng chết không hết!
Đó là sự thật.
Tru Tiên Đồ có thể nói vô cùng cường đại, trước kia ở trong Kiếm Môn, Kiếm Nam Thiên thực lực cường đại như vậy, cũng căn bản không phát hiện trong đầu hắn có Tru Tiên Đồ tồn tại.
Một tiễn này, thoạt nhìn dọa người, chân chính bị thương chỉ là ánh mắt của hắt.
Mục Vân khẽ quát:
- Đả thương ta một con mắt, những người này, thật đúng là... Không cần mạng sống nữa.
Diệp Tuyết Kỳ vội vàng nói:
- Chàng đừng kích động, đừng kích động... Tế đài này quá quỷ dị, chúng bây giờ ta, cũng trốn không thoát, công kích bọn họ, càng không có hiệu quả.
- Quỷ dị?
Mục Vân xoay người, nhìn về phía trước.
- Hết thảy quỷ dị đều đến từ huyết đồng này, bây giờ ta sẽ phá nó.
Mục Vân quát.
- Nhưng ngươi căn bản không thể di động, để ta đi đến.
Diệp Tuyết Kỳ đau lòng nhìn Mục Vân, muốn đứng dậy.
- Tiểu tử này, chưa chết.
Mà giờ khắc này, đám người Ô Già Thiên lại nhìn thấy Mục Vân lần nữa đứng dậy, ai nấy đều kinh ngạc không thôi.
Tên này, cư nhiên không chết.
Triệu Thiên Nguyên cũng sửng sốt.
- Không có khả năng.
Triệu Thiên Nguyên quát.
- Được rồi.
Phan Lực Thiên lần nữa nói:
- Ta thấy Bế Long Cung này, cũng chỉ có hư danh, bất quá tên này, nguyên khí đại thương, chúng ta chỉ cần công kích hắn như vậy, hắn phải chết không thể nghi ngờ.
Triệu Thiên Nguyên chỉ cảm thấy Bế Long Cung bị vũ nhục, giờ khắc này, thẹn quá hóa giận.
Thật đáng ghét.
Hành động này của Mục Vân quả thực đánh mặt hắn trước mặt mọi người.
- Ta không tin hắn không chết.
Triệu Thiên Nguyên lần thứ hai giương cung cài tên.
Mà lúc này, Ô Già Thiên, Phan Lực Thiên, Thẩm Nguyên và Hoắc Đô cũng hiểu, Mục Vân, quá khó giết.
Hiện tại đứng để cho bọn họ giết, bọn họ đều giết không chết.
Nếu sau này, còn giết hắn như thế nào?
Trong lòng mấy người giờ khắc này, đều sát khí.
- Bọn họ lại muốn công kích!
Diệp Tuyết Kỳ lo lắng nói.
- Vậy thì phá huyết đồng này!
Mục Vân khẽ quát một tiếng, muốn đứng dậy, nhưng đầu nặng nề, mí mắt nặng nề, hắn ngay cả đứng lên cũng cảm giác rất khổ cực.
Cơ thể của hắn chảy máu.
Hơn nữa máu tươi kia còn bị huyết đồng hấp thu.
- Vẫn tiếp tục hút máu của ta, không phải ngươi chảy máu ra sao? Bây giờ làm thế nào hút máu của ta?
Mục Vân khẽ mắng một tiếng, cả người cố gắng đứng dậy, quát:
- Ngươi hút, lão tử để cho ngươi hút.
Trong phút chốc, máu huyết trong cơ thể hắn lúc này, ngưng kết thành một viên tinh huyết tinh, huyết tinh to như cái đầu, chạy ra khỏi thân thể hắn, hoàn toàn điên cuồng buông ra, giết về phía Huyết Đồng.
Một trận bạo tạc này, có thể nói là thủ đoạn cuối cùng của hắn, nếu lại giết không chết quái vật này, vậy thì hoàn toàn xong đời.
Mục Vân khẽ quát một tiếng, huyết tinh giết ra.
Mắt thấy huyết tinh sắp tiến vào trong Huyết Đồng, nhưng đang lúc này, trong lúc bất chợt, Huyết Đồng, mở ra.
Tựa như mở miệng ra, huyết tinh vọt vào trong mắt, trong nháy mắt... bị nuốt chửng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận