Vô Thượng Thần Đế

Chương 2044: Thu Phục Thiên Hỏa

Tử Linh Lân Thạch, dùng để luyện chế một ít Tiên khí hàng đầu ẩn chứa hỏa thuộc tính.
Mà uy lực còn rất cường đại.
Mục Vân không nghĩ tới, thế mà đụng phải Tử Linh Lân Thạch tại nơi này.
Nhìn toàn bộ sơn động dài rộng ước chừng ngàn mét, Mục Vân chỉ cảm thấy, chuyến này không tệ, phát hiện một tòa bảo tàng, kiếm bộn.
Không nói hai lời, Mục Vân bắt đầu động thủ.
Bốn loại thiên hỏa nở rộ, hóa thành bốn đạo trảo lớn bàng bạc, chộp tới đám Tử Linh Lân Thạch.
- Tiểu nhi lớn mật, làm càn.
Nhưng Mục Vân vừa mới bắt đầu hành động, một hét to tiếng đột nhiên vang lên.
Trong nháy mắt tiếng hét to vang lên, một cái bóng mờ vút không mà tới.
Hư ảnh giống như một đám lửa, thân có tứ chi, đầu tròn dẹp, nhìn kỹ lại, càng giống như một oa oa béo bị người bóp thành.
Mục Vân ngẩn ngơ.
- Nhân loại ti tiện, ai bảo ngươi tiến vào nơi này? Muốn chết.
Hỏa đoàn béo oa oa mở miệng, vỗ ra một chưởng.
Phịch một tiếng nổ vang truyền ra, một chưởng kia hóa thành một hỏa đoàn, mang theo ngọn lửa màu tím lao tới.
Thấy cảnh này, Mục Vân còn có thể không rõ.
Gia hỏa này hẳn là bản thể Dị Nguyên Lân Hỏa.
Khẽ quát một tiếng, Mục Vân tiến lên, lực lượng toàn thân cao thấp tràn ra.
Bốn loại thiên hỏa trong khoảnh khắc lao nhanh.
Hắn hiện tại, không còn là Tiên nhân đều không phải trước kia.
Bốn đạo thiên hỏa trong người, đối mặt thiên hỏa, hắn nắm giữ sức đánh một trận.
So đấu cũng không phải đọ sức thực lực, mà là so đấu tính năng thiên hỏa.
Bàn tay Mục Vân vung lên, Tử Liên Yêu Hỏa, Dị Nguyên Hàn Hỏa, phệ hồn quỷ hỏa, Vạn Kiếp Quỷ Hỏa, giương nanh múa vuốt, giết ra.
Thấy cảnh này, Dị Nguyên Lân Hỏa ngốc trệ.
- Xú tiểu tử, trên người ngươi thế mà có bốn loại thiên hỏa, đợi lão phu nuốt ngươi, nhất định có thể huyễn hóa thành hình thái người hoàn chỉnh, ngươi chịu chết đi.
Dị Nguyên Lân Hỏa rít lên một tiếng, lao thẳng tới Mục Vân.
Tốc độ cực nhanh, chỉ để lại một cái bóng tím.
Mục Vân cũng nghiêm túc, bốn đạo thiên hỏa, dây dưa, giết ra.
Dị Nguyên Lân Hỏa đã huyễn hóa ra hình người, mặc dù chỉ là hình người đơn giản nhất, thế nhưng đã diễn hóa tứ chi.
Muốn đối phó hắn, cần tốn hao một phen tay chân.
Nhưng, nếu như có thể hắn dẫn vào bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ, có lẽ tương đối dễ dàng hơn rất nhiều.
Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ, không giống Tru Tiên Đồ.
Khí linh Tru Tiên Đồ chính là Quy Nhất, không phải hắn.
Mà Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ thì khác.
Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ thực sự thuộc về hắn, không có khí linh, bên trong hội tụ thiên địa sơn hà, toàn bộ là bị hắn chưởng khống, lại thêm dung nhập cửu nguyên vào bên trong. Nơi này hiển nhiên là thành một cái thiên địa mới, thiên địa thuộc về một mình hắn.
Cho nên, dẫn Dị Nguyên Lân Hỏa tiến vào Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ, thu thập nó sẽ trở nên đơn giản hơn rất nhiều.
Hạ quyết tâm, Mục Vân cẩn thận quan sát Dị Nguyên Lân Hỏa công kích.
Dị Nguyên Lân Hỏa quỷ dị chỗ ngay mang theo thiên hỏa cực nóng, nhưng lại ẩn chứa khí tức băng lãnh nhất định.
Trong lúc dây dưa, Mục Vân dùng bốn loại thiên hỏa, áp chế gắt gao Dị Nguyên Lân Hỏa.
Thế nhưng, Dị Nguyên Lân Hỏa vẫn không chịu từ bỏ chống lại.
- Thiên hàng!
Đột nhiên, quát khẽ một tiếng, trong lúc vô hình, một cỗ áp lực cường hoành truyền ra.
Bịch một tiếng nổ vang, thân ảnh Dị Nguyên Lân Hỏa đột nhiên bị đè xuống.
- Tiểu tử, ngươi làm thứ quỷ gì?
- Còn có đây này.
Mục Vân hừ một tiếng, bàn tay vung lên.
- Địa băng!
Tiếng tạch tạch tạch vang lên, toàn bộ đại địa lúc nà, bắt đầu sụp đổ.
- Sơn xuất!
- Hải khiếu!
Khoảnh khắc, thi triển ra bốn loại thủ đoạn.
Không chỉ như thế, dị thủy, lôi nguyên, điện nguyên, đều bị Mục Vân thi triển, toàn bộ sơn động giống như tận thế giáng lâm.
Mục Vân hừ một tiếng, tiến lên.
Mà giờ khắc này, Dị Nguyên Lân Hỏa đã không có bản lĩnh ngăn cản, nửa nằm trên mặt đất, ô hô ai tai.
- Người có tự mình hiểu lấy, thiên hỏa, cũng nên như thế.
Mục Vân vừa dứt lời, Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ chậm rãi nổi lên từ bên trong não hải.
Lực lượng cuồng bạo triệt để xé rách Dị Nguyên Lân Hỏa, kéo vào đến bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ.
Đồ quyển khép kín, Mục Vân nhìn bốn phía, có thể thu sạch Tử Linh Lân Thạch vào trong túi.
Hạ quyết tâm, bàn tay Mục Vân vung lên, Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ rầm rầm thi triển ra, thu hết tất cả Tử Linh Lân Thạch có thể thu thập.
Làm xong hết thảy, Mục Vân tiến vào bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ.
- Xú tiểu tử, thả ra ta, thả ra ta.
Dị Nguyên Lân Hỏa điên cuồng kêu to, nhìn ánh mắt Mục Vân,tràn ngập oán độc.
Thấy cảnh này, Mục Vân cười lạnh nói:
- Thả ra ngươi? Không có khả năng.
- Ngươi bây giờ, có hai lựa chọn, thứ nhất, thần phục ta, trở thành khí linh của Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ, thứ hai... Chết!
- Ha ha... Ha ha...
Nghe đến lời này, Dị Nguyên Lân Hỏa điên cuồng cười to.
- Ngươi muốn bảo ta thần phục ngươi? Nằm mơ đi!
Dị Nguyên Lân Hỏa điên cuồng gầm thét.
- Ta chính là thiên hỏa, thiên địa sinh ra, thiên địa này là cha mẹ ruột của ta, ngươi muốn diệt ta? Nằm mơ đi.
- Ta biết ngươi dựa vào là cái gì.
Mục Vân cười nói:
- Ngươi đã là bắt đầu sinh nở, lưu lại hỏa chủng, ta đoán không lầm, hỏa chủng kia hẳn là ở bên trong một toà hỏa sơn khác, ngươi yên tâm, bây giờ ta sẽ đi lấy hỏa chủng kia, để ngươi biết, cái gì là tuyệt vọng.
- Ngươi dám, ngươi dám.
Nghe đến lời này, Dị Nguyên Lân Hỏa đột nhiên điên cuồng gầm hét.
- Ngươi chết không yên lành, chết không yên lành.
- Yên tâm, cho dù chết không yên lành, cũng là ngươi chết trước.
Mục Vân cười nói:
- Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ này, ta còn một mực không biết, đến cùng là Tiên khí phẩm giai gì, vừa hay, không phải ngươi có bản lĩnh rất lớn? Mặc sức giày vò trong này đi.
- Ngươi trở về, trở về...
Nhìn thấy Mục Vân rời đi, Dị Nguyên Lân Hỏa điên cuồng la to
Chỉ là Mục Vân căn bản không để ý tới hắn.
Hiện tại Dị Nguyên Lân Hỏa đã là trở thành cá trong chậu, sớm tối thu thập, không ngại.
Hắn hiện tại muốn đi vào bên trong một ngọn núi khác, tìm đường ra.
Trước mắt xem ra, đây hết thảy đều là do sư huynh Lục Thanh Phong hắn cấu tạo, trấn áp Lâm Văn Hiên.
Nếu hắn phá hết thảy hư đây, chắc chắn để Lâm Văn Hiên phẫn nộ.
Hiện tại, chỉ cần có thể tìm đến đường đi ra ngoài, hết thảy còn có hi vọng.
Mục Vân hạ quyết tâm, bắt đầu hành động.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, bên trong đại điện.
Hai con ngươi đóng chặt của Lâm Văn Hiên mở ra.
Chỉ là, bên trong hai con ngươi mở ra kia trống rỗng không có một vật, ẩn chứa khí tức điên cuồng, lại làm cả đại điện lạnh lẽo.
- Tốt, hay cho tiểu tử ngươi, quả nhiên không có khiến ta thất vọng.
Lâm Văn Hiên âm u cười nói:
- Thiên hỏa đã bị thu phục, tiếp theo, chỉ cần chặt đứt phong ấn đáng chết do Lục Thanh Phong lưu lại, Lâm Văn Hiên ta có thể gặp lại thiên địa.
Bên trong hai tròng mắt trống rỗng của Lâm Văn Hiên ẩn chứa khí tức làm người ta sợ hãi.
- Lục Thanh Phong, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, người thua thiệt Lâm Văn Hiên ta, hết thảy, đều phải đòitrở về.
Lâm Văn Hiên liên tục cười lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận