Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1026

“Hải Loa, sư tỷ ngươi đâu?” Lục Châu đi tới trước mặt nàng, tay chắp sau lưng hỏi.
“Sư tỷ còn đang ngủ ạ. Đồ nhi nghe có tiếng động lớn nên chạy ra xem.” Hải Loa đáp.
Nha đầu Diên Nhi này… quá lười rồi!
“Ngươi biết rõ về lực lượng Mệnh Cách?” Lục Châu nghi hoặc hỏi.
“Hình, hình như là có thấy qua…” Hải Loa đáp với vẻ ngây thơ mờ mịt.
Nếu thật là như vậy, thân thế Hải Loa đúng là phức tạp. Hai ngàn năm qua trong hồng liên giới không có một người nào khai Mệnh Cách, Hải Loa làm sao có thể từng nhìn thấy cảnh này?
Lục Châu vuốt râu gật đầu: “Lui xuống đi, nhớ chăm chỉ tu luyện.”
“Vâng.”
Lục Châu xoay người định về phòng, lúc này mới nhớ ra thiên điện đã bị pháp thân và toà kim liên phá vỡ. Hắn đành đi về phía chính điện, cũng may chính điện đã được đệ tử Vân Sơn chuẩn bị gọn gàng sạch sẽ.
Thấy Lục Châu đi tới, đám đệ tử Vân Sơn lập tức khom người hành lễ: “Tông chủ có nói mời Lục tiền bối vào chính điện nghỉ ngơi.”
“Tốt lắm. Lui xuống đi.”
“Vâng.”
Lục Châu vào chính điện, gọi ra pháp thân cỡ nhỏ. Lúc này dù là pháp thân cỡ nhỏ cũng cao lớn hơn trước mấy phần, Lục Châu bèn áp súc nó lại trở về độ cao ban đầu.
Trên toà kim liên, trong khu vực Mệnh Cung, đồ án của Mệnh Cách vẫn hiện ra rất rõ ràng. Chỉ cần Lục Châu động ý niệm, đồ án sẽ lập loè quang mang.
Nếu nói trước đó pháp thân có màu vàng kim thì bây giờ lại biến thành màu vàng đồng nặng nề.
“Khai một Mệnh Cách, pháp thân cao lên năm trượng… Lục Ly khai năm Mệnh Cách, chẳng lẽ pháp thân cao bốn mươi lăm trượng?”
Nhưng lúc đó pháp thân Thiên Giới Bà Sa đã khai năm Mệnh Cách của Lục Ly chắc chắn cao hơn con số đó. Có lẽ sau khi ngưng tụ pháp thân Thiên Giới Bà Sa thì pháp thân sẽ lại cao lên không ít.
Lục Châu lại mở giao diện Hệ thống ra, điểm vào pháp thân Thiên Giới Bà Sa đã mua lần trước.
[Xin hỏi ký chủ có sử dụng không?].
Điều kiện khai một Mệnh Cách đã hoàn thành, Thiên Giới Bà Sa đã có thể sử dụng. Lục Châu không khỏi sinh lòng cảm khái, tốc độ tu hành kiểu này đúng là bật hack, Lục Châu mới bước vào thập diệp chưa lâu.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, để tích luỹ được 500.000 điểm công đức hoàn toàn không dễ chút nào. Chỉ riêng một Dư Trần Thù đã khiến Lục Châu nhức đầu không thôi. Nếu Dư Trần Thù không dẫn theo hơn ngàn tu hành giả tới để hấp thu năng lượng thì Lục Châu đã không tích luỹ đủ con số này.
Ngoài ra sự xuất hiện của Lục Ly cũng là một bất ngờ, nếu đổi lại là một tên hắc liên khác tâm ngoan thủ lạt thì Lục Châu sẽ phải tốn không ít điểm công đức để đánh giết hắn. Đến cảnh giới Thiên Giới Bà Sa, không một tu hành giả nào là không có thủ đoạn bảo mệnh. Điều này cũng có nghĩa là thẻ Một Kích Chí Mạng đã giảm giá trị sử dụng rất nhiều.
“Sử dụng.”
Thẻ Thiên Giới Bà Sa lập tức biến mất.
Từng điểm tinh quang xuất hiện quanh người Lục Châu tựa như đom đóm. Trên bầu trời Vân Sơn, phong vân biến sắc, nguyên khí càn quét, cuồng phong tàn phá bừa bãi.
Mọi người nghi hoặc ngẩng đầu nhìn trời.
“Cái thời tiết quỷ quái gì thế?” Lý Vân Tranh nghi hoặc nói.
“Bệ hạ trở về phòng nghỉ ngơi đi.”
“Không đúng, Nhiếp tông chủ, ngươi nhìn kìa!”
Lý Vân Tranh đã thấy trên không trung toà chính điện trên ngọn sơn phong thứ ba đang hội tụ đại lượng nguyên khí và năng lượng tạo thành mây đen ngập đầu.
Ngay sau đó, những nguyên khí và năng lượng kia như một chiếc phễu từ từ hội tụ lại rồi rót thẳng xuống chính điện.
“Đây là…” Nhiếp Thanh Vân nhíu chặt mày. “Không phải là Lục tiền bối cảm thấy nơi này không thoải mái nên muốn dỡ sạch nhà cửa ở Vân Sơn đó chứ?”
Lý Vân Tranh nói: “Hay là đưa chỗ ở của ta tặng cho sư công?”
“Chuyện này… chuyện này có thích hợp không?”
“Có cái gì mà không thích hợp, cái danh vua của một nước này cũng chỉ là hư danh mà thôi. Ngươi cứ an bài như vậy đi. Nhìn xem, chính điện sắp bị phá hỏng nữa rồi. Tính tình sư công táo bạo hơn ta nghĩ đó!” Lý Vân Tranh nói.
“Bệ hạ hiểu rõ đại nghĩa, thật khiến người kính nể.”
Nhiếp Thanh Vân vừa nghĩ tới cảnh tượng Lục Châu chơi trò mèo vờn chuột với Diệp Chân, bỗng nhiên không rét mà run. Đó đâu chỉ là tính tình táo bạo, rõ ràng là một lời không hợp, vung tay chụp chết!
Người ta là cường giả khai Mệnh Cách đó… không thể trêu vào nha!
Nhìn nguyên khí đang cuồn cuộn dung nhập vào pháp thân, Lục Châu rốt cuộc cũng yên lòng.
“Xem ra kim liên chỉ trói buộc tu hành giả bát diệp tấn thăng lên cửu diệp…”
Tấn thăng thập diệp không cần thọ mệnh, khai Mệnh Cách và ngưng tụ pháp thân Thiên Giới Bà Sa cũng không cần.
Nhìn pháp thân đang không ngừng biến lớn, Lục Châu lần này đã khôn ra, mỗi khi pháp thân lớn lên một chút Lục Châu sẽ lại áp súc nó nhỏ xuống.
Kể từ đó, pháp thân từ đầu tới cuối đều duy trì hình thái ban đầu trong khi vẫn tiếp tục hấp thu năng lượng.
“Lần này có thu hút hung thú cường đại đến không nhỉ?” Lục Châu đột nhiên sinh ra ý nghĩ này.
Khi hắn tấn thăng thập diệp, Mệnh Cách thú đã xuất hiện, theo lý mà nói thì Thiên Giới Bà Sa càng phải màu mỡ ngon lành hơn mới đúng.
Mặc kệ, trước cứ lo ngưng tụ Thiên Giới Bà Sa cái đã. Nếu có thể bước vào Huyền Thiên cảnh thì khi đến Thiên Vũ Viện cứu Tư Không Bắc Thần sẽ an toàn hơn nhiều.
Nguyên khí trên bầu trời càng lúc càng nồng đậm, cứ thế duy trì suốt nửa canh giờ.
Trên một ngọn cây đại thụ cao chọc trời gần Vân Sơn.
“Nhị sư đệ, ta thật không ngờ kỹ năng chạy trốn của đệ lại cao minh như thế.” Vu Chính Hải nói.
“Như nhau thôi. Về phương diện này đại sư huynh càng hơn xa ta, ta cam bái hạ phong.” Ngu Thượng Nhung điểm mũi chân, không ngừng lướt đi trên từng ngọn cây.
“Tin đồn trong dịch trạm ở kinh đô… đệ có tin không?” Vu Chính Hải lách mình đuổi theo.
“Đương nhiên là tin.” Ngu Thượng Nhung lạnh nhạt mỉm cười, “Sư phụ làm việc luôn như vậy. Cho dù Dư Trần Thù có bày thiên la địa võng ở Thiên Luân sơn mạch thì cũng chỉ là tự tìm đường chết.”
“Tu vi Dư Trần Thù rất khó lường, lại có Thiên Vũ Viện làm chỗ dựa. Cho dù hắn không ở đó chúng ta cũng không thể đến gần Thiên Vũ Viện, có thể thấy người này rất không đơn giản.” Vu Chính Hải nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận