Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 2140: Trở về đỉnh phong

“Không thể nào! Minh Tâm Đại Đế đã nói chúng ta chính là Đại Đế, trên đời này không có mấy ai mạnh hơn chúng ta!” Nam Bình lắc đầu phản bác.
“Ngu không ai bằng.” Lục Châu nhìn thẳng vào mặt Nam Bình nói: “Nếu các ngươi thật sự là Đại Đế, Minh Tâm còn có thể yên tâm sử dụng các ngươi?”
Giang Ái Kiếm cũng lên tiếng phụ hoạ: “Các ngươi không chỉ ngu xuẩn mà còn hỏng cả đầu óc. Cảnh giới Đại Đế là dựa vào năng lực lĩnh ngộ quy tắc và tâm cảnh. Cho các ngươi lực lượng cường đại thì các ngươi cũng không đủ sức khống chế nó. Cán Cân Công Chính chỉ có tác dụng “cân bằng” lực lượng, không cân bằng nổi quy tắc và tâm cảnh. Tựa như cho một đứa trẻ trăm cây đao, nó vẫn sẽ bị người trưởng thành cầm một cây đao chém chết, có hiểu không?”
Sắc mặt Nam Bình trắng bệch.
Nam tử mày rậm đang bị trọng thương lắc đầu hô to: “Ta không tin! Ta rõ ràng cảm nhận được lực lượng trong cơ thể mình vô cùng cường đại, ưu việt hơn tất cả mọi người, ta lại có chín đạo quang luân! Đây không thể nào là giả được!”
Lục Châu không thèm nói thêm gì nữa. Điện hồ đẩy nhanh tốc độ rút lực lượng ra khỏi cơ thể bọn hắn.
Nam tử mày rậm cố sức giãy giụa nhưng không thành, hắn không cách nào chịu đựng được cảm giác mất đi lực lượng cường đại, đột nhiên điên cuồng gào lên: “Ta xem ngươi ngăn thế nào!”
Chín người còn lại nghi hoặc nhìn nam tử mày rậm. Bình thường nam tử này là người lý trí bình tĩnh, sao đột nhiên hôm nay lại trở nên táo bạo như vậy?
Chờ khi Nam Bình nhận ra vấn đề thì đã muộn.
Lấy tên nam tử mày rậm làm trung tâm, đan điền khí hải và Thiên Hồn Châu của hắn bộc phát ra quang mang chói mắt chưa từng có, vỡ nát giữa bầu trời.
“Hỏng!” Giang Ái Kiếm giật nảy mình. Đại Đế tự bạo sẽ tạo thành một tràng tai nạn, chỉ sợ Kim Đình Sơn sẽ bị san thành bình địa!
Giải Tấn An cau mày nhắc nhở: “Sử dụng quy tắc không gian.”
Lục Châu cũng đã nghĩ tới điều này, lập tức gọi ra lam pháp thân. Lam pháp thân vươn tay lên không trung, không gian xung quanh như bị xé rách, toàn bộ lực lượng phong bạo đều bị hút vào các khe nứt không gian đen ngòm.
Đám người Nam Bình nhìn toà lam pháp thân, trong lòng tràn ngập rung động và tuyệt vọng.
Giang Ái Kiếm ngẩng đầu tặc lưỡi nói: “Không ngờ quy tắc không gian của Cơ tiền bối lại đạt tới cảnh giới này.”
Quá trình tự bạo diễn ra khoảng một khắc đồng hồ, lát sau bầu trời mới trở nên yên tĩnh.
Khi tầm nhìn được khôi phục, đám người ngẩng đầu nhìn lên. Mười tên Thánh Điện Sĩ chỉ còn lại chín người, ai nấy đều bị nguyên khí phong bạo làm cho trọng thương, tu vi trở về lại như trước. Với vết thương như vậy, việc bọn hắn vẫn lạc chỉ còn là vấn đề thời gian.
Thánh Điện Sĩ cứ thế bị hủy diệt.
Trong Thánh Điện.
Minh Tâm Đại Đế đang khoanh chân lơ lửng giữa không trung đột nhiên mở mắt, khẽ nhíu mày.
“Tu vi khôi phục nhanh như vậy? Xem ra bản đế đã khinh thường ngươi.”
Nói xong, Minh Tâm Đại Đế lại lộ vẻ chờ mong. “Hy vọng ngươi có thể mạnh hơn nữa, hoặc là tạo dựng lại nhật nguyệt, hoặc là thiên địa tiêu vong.”
Minh Tâm Đại Đế lấy trong ngực áo ra một viên hạt châu màu đỏ. Hạt châu nở rộ quang hoa, để lộ một hình ảnh.
Ba người Thượng Chương Đại Đế, Tiểu Diên Nhi và Hải Loa đang ở Thiên Khải Chi Trụ nội hạch, tiến hành lĩnh ngộ đại đạo.
Hắn vung tay lên, quang hoa tiêu tán, Minh Tâm Đại Đế lại nhắm mắt tiến vào trạng thái vong ngã.
Lục Châu thu hồi pháp thân, Giải Tấn An bay tới hỏi: “Trở lại đỉnh phong rồi?”
Lục Châu không biết lúc trước Ma Thần mạnh tới cỡ nào, bèn chắp tay sau lưng đáp: “Có lẽ vậy.”
Giải Tấn An vui vẻ cười nói: “Chúc mừng ngươi.”
Đế Nữ Tang từ xa bay lại, cười hì hì: “Ngươi thật là lợi hại.”
“Đoạn thời gian này đã quen thuộc chưa?” Lục Châu hỏi nàng.
“Ừm, ta rất thích nơi này.” Đế Nữ Tang gật đầu.
Lục Châu hài lòng, quay sang hỏi Giang Ái Kiếm: “Trong khoảng thời gian lão phu bế quan, tình hình ở cửu liên thế nào rồi?”
“Thái Hư có không ít tu hành giả nguyện ý tham dự kế hoạch người phát ngôn, nhưng có lẽ vì có nhiều người kính sợ Cơ tiền bối nên không có bao nhiêu người dám đến kim liên, đều phân bổ tại bát liên còn lại. Rất nhiều tu hành giả đã rời khỏi Thái Hư, ngoại trừ thập điện. Vấn đề bây giờ là đám hung thú trong bí ẩn chi địa không ngừng có ý đồ xâm lấn lãnh địa của nhân loại, thường xuyên xảy ra xung đột.”
Lục Châu gật đầu, chợt nhớ tới Ứng Long, Khâm Nguyên và thiên chi tứ linh bèn nói: “Giang Ái Kiếm, ngươi đến tịnh đế thanh liên một chuyến tìm Khâm Nguyên trở về. Lão phu đi bí ẩn chi địa.”
“Cơ tiền bối cao kiến, hung thú đối thoại với hung thú sẽ dễ xử lý hơn nhiều.”
Giang Ái Kiếm lĩnh mệnh, trong ngày hôm đó liền rời khỏi Ma Thiên Các, đi tới tịnh đế thanh liên.
Những năm gần đây, tịnh đế thanh liên không ngừng phân tranh, tu hành giới không hề thái bình. May nhờ có các đệ tử Trần Phu chèo chống, Hoa Dận đắc đạo thành thánh, trở thành lãnh tụ mới của tịnh đế thanh liên.
Giang Ái Kiếm đến Thu Thủy Sơn, Hoa Dận nghe nói hắn là người Ma Thiên Các phái đến lập tức nhiệt tình nghênh đón.
“Không biết Giang huynh đệ đến nơi này có việc gì? Lục các chủ vẫn khoẻ chứ?”
Giang Ái Kiếm đáp: “Ta phụng mệnh Cơ tiền bối đến mời Khâm Nguyên tộc trở về hiệp trợ Ma Thiên Các. Hiện nay thiên hạ đại loạn, cửu liên cần phải chung tay liên hợp với Thái Hư, đối kháng hung thú.”
Hoa Dận nghi hoặc nói: “Thái Hư luôn luôn cao ngạo, liệu có đồng ý không?”
“Bọn hắn không còn lựa chọn khác.” Giang Ái Kiếm cười híp mắt kể lại đầu đuôi sự tình một lần. “Các ngươi là người phát ngôn ở tịnh đế thanh liên, đám người Thái Hư sẽ không dám càn rỡ. Nếu bọn hắn động thủ với các ngươi, Cơ tiền bối và bốn vị Đại Đế sẽ không tha thứ cho bọn hắn. Tu hành giả Thái Hư nếu muốn sinh tồn thì chỉ có thể lựa chọn đồng ý kế hoạch này.”
Hoa Dận gật đầu đáp: “Chủ ý này rất hay. Có tiền bối làm chỗ dựa, chúng ta không còn sợ gì. Chỉ tiếc tịnh đế thanh liên còn thiếu nhân thủ, nếu không ta đã tự mình tiến cử gia nhập Ma Thiên Các.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận