Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1948: Nằm xuống cho ta !

Nghe vậy, Nam Ly thần quân đột nhiên đứng dậy, trừng to mắt mắng: “Nói hươu nói vượn!”
Tình hình chiến đấu bên ngoài vẫn kịch liệt bất phân thắng bại. Mà trong đạo trường cũng căng thẳng không kém.
Lục Châu không hề khó chịu vì bị mắng, hộ sơn thần hoả bị người ta nói là vật hại người, đổi lại là ai cũng sẽ tức giận thôi.
Lục Châu cầm ly rượu lên, vẩy về phía trước. Rượu lơ lửng hoá thành những giọt nước trong suốt long lanh.
Huyền Dặc đế quân và Nam Ly thần quân đều nghi hoặc nhìn hành động của Lục Châu.
Từng đạo nguyên khí màu vàng óng bao quanh giọt nước như trân châu mã não, toả ra quang hoa nhàn nhạt, nguyên khí nồng đậm. Một chút tia nắng rọi vào, giọt nước chậm rãi hoá thành hơi nước bay lên không trung rồi biến mất.
Trong lúc đó, Lục Châu vẫn đứng yên bất động, không làm ra bất kỳ động tác nào khác để chứng tỏ giọt nước bị khí tràng Nam Ly Sơn ảnh hưởng, hoà tan vào thiên địa.
“Sao… sao có thể?”
Thân thể Nam Ly thần quân khẽ run, nhìn vào đường vân trong lòng bàn tay mình. Người khác thử hắn không tin tưởng, hắn muốn tự mình thử nghiệm.
Một đoàn nguyên khí trôi nổi trong lòng bàn tay, nguyên khí màu xanh bị trận pháp giữa thiên địa làm cho xoay tròn, bay lên không trung. Trên bầu trời Nam Ly Sơn đột nhiên loé lên một ánh lửa, hoả quang vòng quanh Nam Ly Sơn trong một khoảnh khắc rồi biến mất.
Mà lúc này đoàn nguyên khí trong tay Nam Ly thần quân đã hoàn toàn biến mất tựa như bị nhấm nuốt.
Nam Ly thần quân và tất cả tu hành giả trong Nam Ly Sơn đều chưa từng để ý tới vấn đề này.
Đây là nơi thích hợp để thanh tu, nguyên khí nồng đậm, tu vi bọn hắn tăng tiến chậm là vì thiên phú kém, không hề có ai nghĩ tới nguyên nhân nằm ở Nam Ly Sơn.
Lục Châu nói: “Loại hiện tượng này khi tiếp xúc với đại địa sẽ càng thêm rõ ràng. Nhưng cũng may Nam Ly Sơn có ưu thế là lơ lửng giữa không trung, nếu không nhờ các vân đài này thì các ngươi đã bị hút khô. Ngươi còn cho rằng hung thú bỏ đi hết là vì sợ lửa thôi sao?”
Nam Ly thần quân nghẹn lời.
Huyền Dặc đế quân cũng đã minh bạch, bèn nói: “Thì ra là thế. Lục các chủ quả là người có kiến thức rộng rãi, bội phục bội phục.”
Ánh mắt Nam Ly thần quân nhìn Lục Châu đầy phức tạp, có chút không cam lòng: “Làm sao ngươi biết được?”
“Huyền Dặc điện có bắc điện tàng thư, trong đó quyển Thái Hư Sơn Hải Chí có nói tới điều này.” Lục Châu đáp.
Huyền Dặc đế quân phụ hoạ: “Khoảng thời gian này ở Huyền Dặc điện Lục các chủ vẫn luôn dành thời gian đọc sách, có thể nói là người rất uyên bác.”
Nam Ly thần quân cau mày nói: “Cho dù lời ngươi nói là thật ta cũng sẽ không đồng ý.”
Lục Châu gật đầu: “Lão phu sẽ không làm khó ngươi. Vậy thì tiếp tục quan chiến đi.”
Lục Châu lại nhìn xuống dưới, quan sát Trương Hợp và Đoan Mộc Sinh.
Nam Ly thần quân rất khó có thể tập trung tinh thần để xem náo nhiệt, hắn thất thần ngồi tại chỗ, trong đầu loạn thành một đoàn.
Bá Vương Thương lượn vòng giữa sân, nguyên khí đầy trời xoay tròn tạo thành âm thanh chói tai.
“Thiên Quyến Hữu Khuyết!”
Đoan Mộc Sinh từ trên không trung lao vọt xuống, không gian ngưng kết. Trương Hợp ngẩng đầu nghênh đón: “Lên!”
Cương khí va chạm, không gian bị xé rách. Trận pháp cường đại thôn phệ lực lượng phát tiết của hai người.
Hai người tách ra, một bay lên, một vọt xuống, vẫn như cũ không phân thắng bại.
Đoan Mộc Sinh cầm chặt Bá Vương Thương nói: “Làm lại!”
Trương Hợp cười đáp: “Thôi, Đoan Mộc huynh không thắng được ta. Thái Hư có quy củ điện thủ chi tranh không dùng mệnh để đấu, chúng ta nên biết điểm dừng. Ta biết ngươi chưa dùng toàn lực, nhưng ta cũng thế.”
Lòng hiếu thắng của Đoan Mộc Sinh rất mạnh, nhưng nghe được câu nói này thì chiến ý cũng giảm đi hơn nửa.
Trương Hợp chắp tay nói: “Đoan Mộc huynh, ngày khác tái chiến.”
Đoan Mộc Sinh nói: “Chúng ta đánh ngang tay… nhưng không có nghĩa là ngươi sẽ không bại.”
“Ồ?”
Phía Quan Vân đài truyền đến một tiếng cười. “Trương điện thủ, nếu thật sự dùng mệnh để đấu, ngươi đã thua hắn từ lâu rồi.”
Trương Hợp nghi hoặc nhìn lên. Chủ nhân của tiếng cười chính là Minh Thế Nhân.
Tiếng cười dừng lại, tiếp tục nói: “Át chủ bài của hắn chính là không sợ chết.”
“Hả?”
Vù !
Trong vân đài bay ra một hư ảnh nhanh như thiểm điện. Hư ảnh vừa xuất hiện ở đấu trường, toàn bộ không gian đều bị dây leo và thụ mộc bao trùm.
“Ta cho ngươi một khắc đồng hồ để nghỉ ngơi, tránh cho người khác nói ta thắng mà không oai.”
Trương Hợp bị kích phát chiến ý, cười nói: “Thú vị… nhưng mà ta không có ý định nghỉ ngơi. Khí thế mà mất thì ta yếu đi ba phần. Tiếp chiêu đi!”
Trương Hợp phóng tới, năm ngón tay như đao cắt chém ngàn vạn thụ mộc thành hai nửa. Thủ đoạn của hắn trở nên cực kỳ bá đạo, cho đến khi toàn bộ thụ mộc đều bị chém đứt, hắn mới phát hiện không thấy thân ảnh Minh Thế Nhân đâu.
Cảm giác dưới chân truyền đến cỗ khí tức mãnh liệt, Trương Hợp đạp không xông lên không trung. Quả nhiên Minh Thế Nhân phá đất bay lên, Ly Biệt Câu trong tay toả ra kim quang xuất hiện trước mặt Trương Hợp.
Phanh phanh phanh…
Trong thời gian cực ngắn, Minh Thế Nhân không biết đã tấn công bao nhiêu lần.
Trương Hợp vừa đánh vừa lui, thủ thế không ngừng biến ảo. Từng đạo cương khí càn quét bốn phương tám hướng, chiếm cứ cả đấu trường.
Mấy hơi thở qua đi, Trương Hợp cười nói: “Nếu chỉ có thế thì e là ngươi phải thất vọng rồi.”
Minh Thế Nhân cười nói: “Chỉ mới bắt đầu thôi, đừng vui vẻ quá sớm.”
Phốc.
Thân ảnh Minh Thế Nhân đột nhiên biến mất trước mặt Trương Hợp. Vô duyên vô cớ biến mất, không để lại một chút không gian ba động nào.
Hai người đều lĩnh ngộ không gian như nhau, nếu Minh Thế Nhân xé rách không gian thì Trương Hợp cũng có thể cảm giác được. Nhưng mà… Minh Thế Nhân chỉ là đột nhiên biến mất.
“Chuyện gì xảy ra?”
Trong lòng Trương Hợp căng thẳng, cảm thấy không ổn.
“Nằm xuống cho ta!” Vạn cân trọng lực từ phía sau đánh tới.
Oanh!
Trương Hợp hoàn toàn không kịp trở tay, cương khí hộ thể bị đánh tan, thân thể lao xuống đất.
Nhưng Trương Hợp dù sao cũng là điện thủ Huyền Dặc điện, hắn nhẫn nhịn không phun ra tiên huyết, lăng không xoay chuyển để giảm bớt cường độ cương khí rồi đáp xuống. Tuy vậy hắn vẫn lảo đảo lui về mấy bước mới có thể ổn định thân hình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận