Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 518

Nam Cung Vệ và Phong Nhất Chỉ cùng cấp, ai dám nói bọn hắn không có tư tâm?
Cho nên để Ma Thiên Các đứng ra chủ trì đại cục mới là chuyện ổn thoả nhất. Dù sao đó cũng là cường giả đệ nhất đương thời, có cửu diệp làm chỗ dựa, tam tông còn sợ gì người khác.
Huống chi, Cơ lão tiền bối chỉ chứng thực phương pháp trảm kim liên mà thôi, còn quá trình cực khổ và nguy hiểm như thế nào chẳng ai biết được. Nếu được cửu diệp chỉ điểm thì con đường này sẽ bằng phẳng hơn rất nhiều.
Hai vị Tông chủ và các đệ tử đều nhìn về phía Lục Châu đầy chờ mong.
Lục Châu lướt mắt nhìn thoáng qua đám người, khẽ lắc đầu.
“Sinh tử có mệnh, phú quý do trời. Ma Thiên Các không phải chốn làm từ thiện.”
Nam Cung Vệ thất vọng nói: “Nhưng mà tổ sư gia…”
“Còn có can đảm nhắc tới Vân Thiên La?” Lục Châu liếc mắt nhìn bọn hắn, không cần phải nói hết.
Cùng là tổ sư gia, Lục Châu rất hiểu cảm giác của Vân Thiên La. Vân Vô Cực khi sư diệt tổ, nếu Nam Cung Vệ và Phong Nhất Chỉ quan tâm đến tổ sư gia thì đã không xảy ra chuyện như vậy.
Tựa như khi thập đại môn phái vây công Kim Đình Sơn, nếu Vu Chính Hải hoặc Ngu Thượng Nhung chịu xuất hiện thì thập đại môn phái nào có can đảm khiêu khích Ma Thiên Các?
Việc đã đến nước này, nghĩ nhiều vô ích. Lục Châu xoay người đi về phía Xuyên Vân phi liễn.
Tiểu Diên Nhi, Minh Thế Nhân và Lãnh La đều theo sau. Hoa Vô Đạo cúi người bái lạy Thiên Đức thánh địa ba lần.
“Hoa trưởng lão, có thể ở trước mặt Cơ lão tiền bối nói tốt mấy câu không?” Nam Cung Vệ khẩn cầu.
Thần sắc Hoa Vô Đạo vẫn chưa hết bần thần, hắn còn đang đắm chìm trong nỗi buồn tổ sư gia qua đời, không có tâm tư đâu để ý mấy chuyện này.
Nghe thấy lời cầu khẩn của Nam Cung Vệ, Hoa Vô Đạo lắc đầu nói: “Tự gây nghiệt, không thể sống.”
Nói xong, Hoa Vô Đạo đứng dậy rời khỏi Thiên Đức thánh địa. Trước đây hắn còn có chút tình cảm với tam tông, nay chẳng còn sót lại chút nào.
Tả Ngọc Thư không nghĩ ngợi nữa, cũng xoay người quay về phi liễn.
“Lão tiền bối, lão tiền bối… để vãn bối cầm lái phi liễn cho ngài!” Nhị trưởng lão Lộ Bình lập tức chạy tới.
Thấy bộ dạng nịnh nọt của hắn, Đan Vân Tranh có hơi tức giận muốn răn dạy một câu, Phong Nhất Chỉ chợt trầm giọng nói: “Ngậm miệng lại.”
Ánh mắt Phong Nhất Chỉ trầm xuống khiến Đan Vân Tranh sợ hãi không dám nói gì nữa.
Đám người ngẩng đầu nhìn về phía Xuyên Vân phi liễn, thấy nó chậm rãi bay lên cao rồi xuyên qua từng tầng bình chướng, biến mất trong đám mây mù.
“Đan Vân Tranh, ngươi chán sống rồi phải không?” Phong Nhất Chỉ quay đầu hỏi.
“A?”
“Lộ Bình muốn nịnh nọt thì để yên cho hắn nịnh nọt. Đắc tội cửu diệp, ngươi gánh nổi không?”
“Nhưng mà… Ma Thiên Các dường như đâu thèm ngó ngàng đến chúng ta!” Đan Vân Tranh ấp úng nói.
“Đó là chuyện của bọn họ!” Phong Nhất Chỉ quát lớn.
Nam Cung Vệ gật đầu. “Nói đúng hơn thì hiện tại Ma Thiên Các chẳng thèm ngó ngàng tới ai cả. Chúng ta không cần phải tự đề cao bản thân. Mà chuyện này cũng không quan trọng… Truyền lệnh ta.”
“Có đệ tử.”
“Thông báo cho toàn thể tam tông, tất cả mọi người đều phải thống nhất nói với ngoại giới rằng Ma Thiên Các đích thân tới Thiên Đức thánh địa chỉ điểm tam tông tu hành.”
Tên đệ tử kia sững sờ một lúc mới ngẩng đầu hỏi: “Chỉ thế thôi ạ?”
“Thế thôi là đủ.” Phong Nhất Chỉ cũng gật đầu nói.
Hai người đưa mắt nhìn nhau cười một tiếng. Các trưởng lão đứng xung quanh rất nhanh đã hiểu được dụng ý của hai Tông chủ.
Bọn họ chỉ cần truyền ra ngoại giới tin tức đó là đủ, chứng minh quan hệ giữa Ma Thiên Các và tam tông không hề cạn. Những chuyện còn lại cứ để ngoại giới tự đoán.
Càng thiếu thốn thông tin, người ta càng khó nhìn thấu.
Kể từ đó, còn ai dám khinh thường tam tông?
Trên Xuyên Vân phi liễn.
Lộ Bình cầm lái bay ra khỏi tầng bình chướng ngoài cùng, xe nhẹ đường quen không chút xóc nảy.
Minh Thế Nhân khích lệ nói: “Cầm lái không tệ. Có hứng thú gia nhập Ma Thiên Các không?”
Lộ Bình nghe vậy lập tức kích động hỏi: “Thật sao? Thật sự có thể gia nhập?”
Lúc này ai mà chẳng muốn gia nhập Ma Thiên Các kia chứ?
“Đương nhiên là không.” Minh Thế Nhân đáp.
Nếu là trước đây hắn còn suy nghĩ xem có nên thuyết phục sư phụ thu nhận người này không, nhưng hiện tại Ma Thiên Các chỉ thu người mạnh.
Thấy cảnh này, Tả Ngọc Thư nhíu mày. Ngay cả tu hành giả Nguyên Thần cảnh cũng không lọt vào mắt Ma Thiên Các?
Bà ta quay đầu nhìn về phía Lục Châu, phát hiện Lục Châu vẫn đang trầm tư, ánh mắt lơ đãng nhìn ra cảnh vật bên ngoài.
“Lạc…”
Rốt cuộc là ai? Thân phận của người này là gì? Giấu giếm bí mật gì? Có thể khiến một người bình thường như Vân Thiên La một bước lên trời, sao lại không có ai biết?
Vân Thiên La không biết. Lãnh La không biết. Hoa Vô Đạo cũng không biết.
Tả Ngọc Thư nghe được hắn thì thầm từ “Lạc”, bèn nói: “Cơ huynh đang nghĩ tới nhân vật thần bí kia?”
“Người nắm giữ bí mật cửu diệp, thậm chí là thập diệp… chẳng lẽ ngươi không quan tâm?”
“Đáng tiếc lão thân chưa từng nghe nói tới người này.”
Lãnh La chợt nói: “Nếu lời Vân Thiên La nói là thật thì tu vi người này nhất định rất rất cao.”
Minh Thế Nhân cũng lên tiếng. “Đúng vậy, hơn nữa người ta tuỳ tiện chỉ điểm công pháp đã có thể khiến đối phương trở thành tổ sư gia tam tông, cảm giác so với sư phụ càng…”
Minh Thế Nhân vừa nói được một nửa đã lập tức ngậm miệng. Hắn định nói người ta so với sư phụ càng lợi hại hơn, nhưng nghĩ lại sư phụ phải chiếu cố đến chín tên đệ tử, mà người thần bí chỉ chiếu cố một mình Vân Thiên La, đúng là không thể so được.
Tả Ngọc Thư bỗng nhiên quay người, đặt quải trượng trong tay xuống rồi quỳ gối khấu đầu với Lục Châu.
“Lão thân lúc trước vô tình mạo phạm Ma Thiên Các, xin nhận lỗi với Cơ huynh. Huynh trưởng muốn xử trí thế nào lão thân cũng không oán hận lấy một câu.”
Bà ta dùng từ “huynh trưởng”, ngoài miệng thì lời lẽ cứng nhắc nhưng lại rất biết tìm đường lui cho mình.
Lục Châu nhìn sang Tả Ngọc Thư, thản nhiên nói: “Lão phu có thể bỏ qua chuyện cũ.”
Tả Ngọc Thư nghe vậy mừng rỡ, vừa định bái tạ thì Lục Châu lại nói tiếp: “Nhưng mà… có một điều kiện.”
“Huynh trưởng có điều kiện gì xin cứ nói. Đừng nói là một điều kiện, cho dù huynh có mười điều kiện lão thân cũng đồng ý.”
“Nghe xong hãy nói.”
Lục Châu tỏ ra rất ôn hoà, trông như một ông lão nhà bên hoà ái hiền lành.
“Điều kiện của lão phu rất đơn giản: gia nhập vào Ma Thiên Các… Đừng vội đồng ý, nghĩ cho rõ ràng cẩn thận rồi hãy trả lời lão phu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận