Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1384

Khác với trước đây, Một Kích Chí Mạng bản cường hoá sẽ tung ra ngũ chưởng liên hoàn lấy đi năm Mệnh Cách của một mục tiêu.
Nhưng lần này, năm đạo chưởng ấn dàn thành hàng ngang!
“Đây là chiêu thức gì?”
Ba đạo Hạo Nhiên Thiên Cương bên trái bay về phía Phiền Nhược Tri.
Hai đạo chưởng ấn bên phải bay về phía Mục Nhĩ Thiếp.
Phanh phanh phanh phanh phanh!
Hai người như bị sét đánh, lục phủ ngũ tạng bị chấn nát, máu tươi văng tung toé.
Trong mắt hai người tràn ngập vẻ không thể tin nổi.
Cho dù địch nhiều ta ít, vẫn có thể lấy đầu tướng địch trong vạn quân!
Trong khoảnh khắc Thiên Giới Bà Sa của đối phương xuất hiện rồi thu vào, Lục Châu dùng lực lượng Đế Giang xuất hiện trước mặt Phiền Nhược Tri, tung ra một chưởng.
Lam quang chợt hiện, Nghiệp Hoả thiêu đốt liên toạ.
Liên toạ vặn vẹo biến hình, xuất hiện một lỗ hổng lớn. Nguyên khí phong bạo tàn phá bừa bãi.
Lục Châu lùi về sau, hiệp một kết thúc.
Lục Châu vốn định thừa dịp này dùng thế sét đánh không kịp bưng tai bộc phát Thái Huyền chi lực, phối hợp với Một Kích Chí Mạng để giết Phiền Nhược Tri. Đáng tiếc còn kém một chút.
Muốn trực tiếp miểu sát mười một Mệnh Cách quả thật rất khó. Chưởng vừa rồi không thể hủy đi liên toạ, chỉ đánh giết một Mệnh Cách. Phiền Nhược Tri tổng cộng mất đi bốn Mệnh Cách.
Mục Nhĩ Thiếp đương nhiên cũng giảm đi hai Mệnh Cách.
Phiền Nhược Tri sợ hãi đến mức linh hồn cũng run rẩy, Mục Nhĩ Thiếp cũng chẳng khá hơn chút nào.
Lục Châu đứng trên cao nhìn xuống, nhàn nhạt nói: “Ai dám cản lão phu?”
Không một người nào dám loạn động.
Vì sao hắn lại mạnh như vậy? Lam Hi Hoà và Ninh Vạn Khoảnh đều không cách nào lý giải được.
Từ trong vạn quân lấy đi thủ cấp địch, phải lớn mật cỡ nào? Tuỳ tiện đi vào thôi cũng bị đánh thành tổ ong.
Cho dù là cao thủ mười ba Mệnh Cách như Lam Hi Hoà cũng không dám tuỳ tiện tiến vào khu vực hạch tâm trong quân địch. Những chiêu thức đánh lan sẽ vô cùng hao tổn nguyên khí, mà hung thú và tử sĩ lại nhiều như vậy, làm sao ứng phó?
Mục Nhĩ Thiếp tức giận đến điên cuồng: “Giết hắn cho trẫm!”
Quân lệnh như núi, đám hắc liên tu hành giả lúc này mới gọi ra pháp thân.
“Dù ngươi là mười bốn Mệnh Cách, hiện tại cũng phải chết cho trẫm !”
Mục Nhĩ Thiếp nghiến răng nghiến lợi nói.
Sóng âm quỷ dị mang theo tử khí của đàn Ly Lực phát tán ra bốn phía, tựa như ẩn chứa một loại ma lực nào đó khiến đám người hắc liên không tự chủ được gật đầu.
Hả?
Nghe được câu này, Lam Hi Hoà cau mày nhìn ngọn núi thi thể Ly Lực bên dưới và thi thể nhân loại tản mát đầy đất. Máu tươi của Ly Lực và nhân loại đang hoà lẫn vào nhau…
Hắc Hoàng rốt cuộc đang làm cái gì? Vì sao hắn có lực lượng ứng phó với mười bốn Mệnh Cách?
Hắc bạch hai giới không có một người nào bước vào cảnh giới mười bốn Mệnh Cách, bởi vì không có Mệnh Cách Chi Tâm thích hợp. Mười hai Mệnh Cách đã là cực hạn trong cực hạn, Lam Hi Hoà nhờ năm đó thực hiện kế hoạch Thái Hư mới có được viên Mệnh Cách thứ mười ba.
Đây cũng là lý do vì sao tất cả mọi người đều xem Lục Châu là mười hai Mệnh Cách, hoặc cùng lắm là mười ba Mệnh Cách.
Đắm hắc bào tu hành giả sắc mặt chết lặng, từ từ tiến lại gần Lục Châu như đang đi chịu chết.
Phiền Nhược Tri chỉ còn lại bảy Mệnh Cách đứng phía dưới, nghiêm nghị hô hiệu lệnh: “Xông lên!”
Toàn bộ hung thú và hắc liên tu hành giả đồng loạt nhào tới, bao phủ lấy thân ảnh Lục Châu.
“Hỏng.” Lam Hi Hoà nhíu mày bước lên không trung, Nhật Nguyệt Tinh Luân xoay vòng quanh người nàng.
Đúng lúc này Lục Ngô cũng di động.
Nó há mồm, phun ra một làn sương mù mịt. Phàm là hung thú bị sương mù chạm vào đều được cường hoá, lông dựng thẳng, nanh vuốt dài ra, hai mắt đỏ bừng.
Nhật Nguyệt Tinh Luân đánh về phía Lục Ngô, quang mang nở rộ ngăn trở sương mù.
Sau đó nàng quay đầu nhìn về phía Lục Châu đã bị vô số hung thú và hắc bào tu hành giả bao phủ, khẽ lắc đầu.
Đột nhiên, một tiếng vang bạo liệt càn quét tứ phương.
Oanh!
Kim sắc cương quang bắn ra tứ phía. Hung thú và hắc liên tu hành giả trong phạm vi ngàn mét đều bị sức mạnh thần bí đánh bay.
Phanh phanh phanh…
Kim quang chói mắt tràn ngập không gian, đám tu hành giả đứng ngoài ngàn mét không thể không nhắm mắt lại, gọi ra cương khí hộ thể.
Một toà Phật Tổ kim thân cao ba mươi trượng xuất hiện.
Khi đám người ngỡ là kim quang bắn ra đã kết thúc thì... Oanh!
Toà Phật Tổ kim thân thứ hai xuất hiện. Đám tu hành giả và hung thú gần đó lại bị cương khí tẩy lễ, miệng phun tiên huyết.
Lam Hi Hoà nhướng mày, cấp tốc trở về hồng liễn. Nhật Nguyệt Tinh Luân chắn ở phía trước tạo thành một tầng bình chướng bao bọc toàn bộ hồng liễn, ngăn trở dư ba.
Mục Nhĩ Thiếp chập tay lại, Minh Vương Giới phát ra quang mang, sắc mặt hắn cực kỳ khó coi.
Chỉ có Lục Ngô vẫn bình yên vô sự, đứng cách đó mấy ngàn mét, miệng phun sương mù tiếp tục kích thích đám hung thú.
“Còn chưa xong đâu…” Trong vầng kim quang, Lục Châu cất tiếng nói.
Ông !
Toà Phật Tổ kim thân thứ ba, thứ tư và thứ năm đồng loạt xuất hiện.
Phanh phanh phanh…
Hắc liên tu hành giả xung quanh bị chấn nát như bánh thịt, đàn hung thú cũng chịu chung số phận.
[Ting ! đánh giết một mục tiêu, thu hoạch được 1.000 điểm công đức, địa giới thưởng thêm 500 điểm.].
[Ting ! đánh giết một mục tiêu, thu hoạch được 3.000 điểm công đức.].
Cho dù là Lam Hi Hoà cũng bị lực lượng này chấn bay ra thật xa.
Trong phạm vi mấy ngàn mét, nhân loại và hung thú tử thương vô số.
Rốt cuộc, khi năm đạo cương khí trùng thiên kết thúc, chiến trường mới trở lại yên tĩnh.
Dư uy tán đi, Lam Hi Hoà ngẩng đầu nhìn lên.
Mục Nhĩ Thiếp, Phiền Nhược Tri và đám hắc liên tu hành giả đứng xa mấy ngàn mét cũng nhao nhao ngước mắt nhìn.
Nơi đó có năm toà Phật Tổ kim thân đang lồng vào nhau.
Toà Phật Tổ kim thân ngoài cùng cao trăm trượng, toà thứ hai nằm bên trong cao tám mươi trượng, toà thứ ba cao sáu mươi trượng, toà thứ tư cao bốn mươi trượng và toà thứ năm ở trong cùng cao hai mươi trượng.
Năm tầng Phật Tổ kim thân sừng sững giữa thiên địa, ngạo thị chúng sinh.
Mà người đứng ở tâm điểm, cũng chính là bên trong toà Phật Tổ kim thân thứ năm, chính là Lục các chủ mà bọn hắn liều chết cũng muốn giết được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận