Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 816

“Đi.” Lục Châu cưỡi Bệ Ngạn bay về phía thành Dự Châu. Có Bệ Ngạn ở đây, hai người muốn chạy trốn cũng không được, đành ngoan ngoãn đi theo Lục Châu vào thành.
Hai người len lén nháy mắt với nhau, đi vào thành cũng được, nhìn xem lão giả này bị Cùng Kỳ đập chết như thế nào!
Vừa vào thành, đám người đã thấy Cùng Kỳ đang chiến đấu với hai cao thủ bát diệp. Cương khí giao thoa bay đầy trời, chưởng ấn lóng lánh kim quang chói mắt.
Lục Châu vuốt râu hỏi: “Cùng Kỳ đã xuất hiện được bao lâu rồi?”
“Bẩm lão tiên sinh, chúng ta cũng chỉ vừa mới tới nên không rõ.”
“Trong thành thương vong nhiều không?”
“Bình chướng vừa mới vỡ vụn, thương vong không nhiều.”
Lục Châu khẽ gật đầu, xem như tới vừa kịp lúc.
Trong lúc bọn họ nói chuyện, hai cường giả bát diệp đã bị cánh Cùng Kỳ quất bay, ngã văng ra sau đập vào một toà kiến trúc. Trên mặt hai tên tu hành giả hồng liên lộ vẻ hưng phấn.
Lúc này, tu hành giả từ bốn phương tám hướng đằng không bay lên, có đến mấy trăm người bao vây lấy Cùng Kỳ.
“Cần gì phải tìm chết như thế?”
“Sao không bỏ chạy đi?”
Hai người cảm thấy khó hiểu trước hành vi của đám tu hành giả.
Lục Châu quay đầu nhìn hai người này. Bệ Ngạn cũng quay lại gầm gừ một tiếng khiến hai người lập tức câm miệng.
Cùng Kỳ càng đánh càng hăng, thấy nhiều tu hành giả bị thương rơi xuống, nó càng lúc càng hưng phấn, lông xù lên nhào về phía mọi người.
Các tu hành giả điên cuồng phóng thích đao cương kiếm cương, Cùng Kỳ vươn móng vuốt quét tới, mấy chục tu hành giả bay ngược ra ngoài.
Tu hành giả trong thành quá mức sợ hãi. Con hung thú này mạnh hơn cự điểu Man Man quá nhiều!
“Chuẩn bị! Lại lần nữa!”
Nghe theo hiệu lệnh, đám tu hành giả tiếp tục công kích. Cùng Kỳ nhìn về phía người vừa mở miệng, há mồm lao tới. Hai vị bát diệp lập tức đằng không bay lên cao, gọi ra pháp thân đánh về phía Cùng Kỳ.
Ầm!
Tiếng va chạm vang lên, Cùng Kỳ rốt cuộc bị đánh bật ra sau mấy mét, nó bị đau gào lên một tiếng, cái đuôi quét tới đập vào hai toà pháp thân. Hai vị bát diệp lại bị đánh bay.
Chênh lệch quá lớn.
Nhìn tới đây, Lục Châu không chờ thêm nữa, trầm giọng mắng: “Nghiệt súc!”
Năm ngón tay toả ra lam quang, một chưởng đánh ra với tốc độ nhanh như tia chớp bắn về phía Cùng Kỳ. Đại Vô Uý Ấn!
Ầm! Cùng Kỳ bay ngược ra sau mười mét.
Các tu hành giả trong thành Dự Châu đều bị chưởng ấn này thu hút sự chú ý, lập tức nhìn sang.
Cùng lúc đó, hai tên tu hành giả hồng liên kinh hãi thốt lên: “Lam sắc chưởng ấn?”
Lục Châu nhíu mày quay đầu lại, dường như đã hiểu ra vấn đề, sau đó nhìn lên thiên không. Lúc này mọi người đều đang đổ dồn mắt nhìn vào lão giả đứng trên lưng Bệ Ngạn.
“Cung nghênh Cơ tiền bối!”
Lục Châu vuốt râu nói: “Thiên Tông Nam Cung Vệ, La Tông Phong Nhất Chỉ.”
“Có vãn bối! Xin Cơ tiền bối phân phó!”
Hai vị bát diệp vừa bị đánh bay chính là hai tông chủ của Thiên Tông và La Tông.
“Trông chừng hai người này. Nếu bọn hắn trốn thoát, lão phu sẽ hỏi tội các ngươi.” Lục Châu nói.
“Vâng!”
Nam Cung Vệ và Phong Nhất Chỉ hạ xuống đứng bên cạnh hai tên tu hành giả hồng liên, hừ một tiếng. Không đánh nổi Cùng Kỳ, chẳng lẽ còn không trông chừng được hai tên mặt mũi lấm la lấm lét này?
Hai tên kia lập tức ra vẻ vô tội. “Hai vị tiền bối, có nhầm không? Chúng ta hẳn phải nên đồng tâm hiệp lực đối phó Cùng Kỳ mới phải!”
“Cơ tiền bối có lệnh, hai người các ngươi câm miệng!” Nam Cung Vệ lạnh lùng nói.
Hai tu hành giả hồng liên lúc này mới cả kinh. Lão giả này chính là… tổ sư gia Ma Thiên Các?
Lúc này, Lục Châu đạp không bay lên cao, chắp tay sau lưng nói: “Những người khác lui ra đi, bảo hộ thành trì là được. Việc còn lại giao cho lão phu.”
“Vâng!” Các tu hành giả đồng thanh đáp.
Ánh mắt Lục Châu rực lửa nhìn chằm chằm vào Cùng Kỳ, trong lòng thầm nghĩ có nên quả quyết sử dụng một tấm thẻ Một Kích Chí Mạng luôn hay không.
Sau khi bị đánh lui, Cùng Kỳ khoá chặt Lục Châu trở thành mục tiêu của nó. Súc sinh này dường như rất hứng thú với đối thủ có lực chiến đấu cao.
Cùng Kỳ không để ý đến người khác, đạp không đánh về phía Lục Châu. Lục Châu lại nhấc tay đánh ra một chưởng!
Chưởng ấn màu vàng kim xen lẫn một chút lam quang đánh tới. Ầm! Cùng Kỳ chỉ khẽ dừng lại, triệt tiêu hết chưởng lực rồi tiếp tục vọt tới.
“Hả?” Lục Châu nhíu mày.
Nam Cung Vệ và Phong Nhất Chỉ đứng bên dưới thấy vậy vội vàng kinh hô: “Tiền bối!”
Mắt thấy Cùng Kỳ đã vọt đến trước mặt, Lục Châu vận dụng thần thông Pháp Diệt Tẫn Trí. Lam liên nở rộ! Khoảng cách càng gần, thương tổn càng lớn.
Liên diệp màu xanh lam xuất hiện đầy trời, bao phủ cả thiên không thành Dự Châu. Mọi người không khỏi tán thưởng:
“Không hổ là vị cửu diệp đệ nhất đương thời!”
“Đẹp quá! Thành Dự Châu được cứu rồi!”
Nhưng tên tu hành giả hồng liên đứng bên cạnh Nam Cung Vệ không quên dội một gáo nước lạnh, miệng khẽ lẩm bẩm: “Bây giờ vui mừng là quá sớm, Cùng Kỳ không đơn giản như thế đâu.”
Đúng thật là như vậy.
Cùng Kỳ bị liên diệp đánh bay cũng chỉ kêu thảm một tiếng, rơi xuống dưới vài mét rồi điều chỉnh lại tư thái, ánh mắt nhìn chằm chằm Lục Châu càng lúc càng hung ác.
Lục Châu khẽ nhíu mày. Chiêu thần thông Thiên thư vừa rồi hắn dùng một phần tư lực lượng phi phàm lại chỉ có thể khiến Cùng Kỳ bị thương nhẹ.
Thôi vậy. Lục Châu lật tay, một tấm thẻ Một Kích Chí Mạng xuất hiện. Bỗng nhiên bên tai Lục Châu vang lên tiếng nhắc nhở của Hệ thống:
[Ting ! Cùng Kỳ bị thương nhẹ, có thể hàng phục mục tiêu trở thành toạ kỵ.].
“Có thể hàng phục nó thành toạ kỵ?”
Chuyện này…
Lục Châu đưa mắt nhìn tấm thẻ Một Kích Chí Mạng trong lòng bàn tay. Đây là đang làm khó lão phu? Con hung thú này xấu muốn chết!
Lam liên nở rộ rất đẹp, chiêu thức cũng cực kỳ hoa lệ, có phần nghiền ép. Thế nhưng… lực lượng phi phàm không đủ dùng!
Cùng Kỳ bị uy lực của thần thông Thiên thư làm cho e sợ, bèn trở nên vô cùng cẩn thận. Đầu nó cúi thấp, khe khẽ lay động, có thể thấy trí tuệ không thấp.
Lục Châu vẫn đang nghĩ làm sao hàng phục con hung thú này. Bệ Ngạn kỳ thực rất cường đại, chẳng qua thân thể nó không lớn, đấu với Cùng Kỳ e là không đủ nhét kẽ răng đối phương.
Toạ kỵ của lão phu đã đủ nhiều, còn cần thêm Cùng Kỳ làm gì? Hay là cứ giết nó luôn cho rồi? Lục Châu lật tay, thẻ Một Kích Chí Mạng lúc nào cũng có thể bị bóp nát.
Hiện tại Lục Châu còn gần ba phần tư lực lượng phi phàm. Cũng tốt… trước tiên cứ hàng phục thử, nếu không được thì giết vậy.
Thu hồi thẻ Một Kích Chí Mạng, Lục Châu vuốt râu nói: “Nghiệt súc, ngươi có biết ngươi vừa mới dạo một vòng quanh Quỷ Môn Quan?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận