Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 2066: Chủ mưu sau màn

Thất Sinh tiến lên một bước, kể lại đầu đuôi sự việc một lần. Từ việc điện thủ chi tranh kết thúc, Chư Hồng Cộng lâm trận bỏ chạy, ba vị Đại Đế ở lại Thái Hư hàn huyên quên trời quên đất. Thất Sinh bái phỏng Hi Hòa điện, trùng hợp biết Trấn Thiên Xử bị người ta lấy đi, vừa hay hắn cũng nghiên cứu Ma Thần họa quyển nên đoán được việc này có liên quan đến Vô Thần Luận Giáo Hội, bèn tìm Chư Hồng Cộng để sắp xếp bẫy rập, buộc Yến Quy Trần lộ diện. Hai người đã ước định sau khi hoàn thành kế hoạch này sẽ mang Chư Hồng Cộng đi tìm Tư Vô Nhai.
Vì để đảm bảo an toàn cho Chư Hồng Cộng, Thất Sinh mượn Nhật Nguyệt Đồng Tâm Ngọc của Thượng Chương Đại Đế. Tiểu Diên Nhi và Hải Loa cũng vì chuyện thất sư huynh mà đồng ý cho mượn.
“Ngươi không kinh ngạc khi thấy bản tọa xuất hiện?” Lục Châu hỏi.
Thất Sinh cười đáp: “Cơ lão tiền bối, ngài thấy ta giống đồ ngốc sao? Huống chi hắn còn đang ở đây.”
Lục Châu gật đầu nói: “Ngươi xác định hắn vẫn còn sống?”
Nhiều lần hoài nghi rồi nhiều lần xác nhận, Lục Châu không ngừng đến gần với đáp án. Mỗi khi có được đáp án lại càng khiến hắn thất vọng sâu hơn.
Vì thất vọng quá nhiều nên không còn dám ôm hy vọng. Nhưng nữ nhi của Khâm Nguyên phục sinh khiến Lục Châu hiểu được trên đời này chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Thất Sinh vươn tay lấy mặt nạ xuống, lộ ra gương mặt cười cợt vốn có của Giang Ái Kiếm, nhưng lại dùng ngữ khí vô cùng nghiêm túc nói: “Ta còn có thể sống lại, sao hắn lại không thể chứ?!”
Nói tới đây, Giang Ái Kiếm bồi thêm một câu: “Con người ta không thích thiếu nợ người khác, hơn nữa… hắn phải sống. Ta còn muốn được trở về làm chính mình, mỗi ngày đều phải giả vờ làm người khác thật là mệt mỏi…”
Biệt uyển lâm vào yên tĩnh. Ánh mắt Lục Châu không có tiêu cự, chẳng biết đang suy nghĩ điều gì.
Đám người không dám mở miệng quấy rầy Ma Thần đại nhân nên đều đứng yên lặng ở một bên.
Có người lo lắng sợ hãi, có người ngậm chặt miệng lại, có người hưng phấn dị thường, có người lòng sinh nghi hoặc.
“Cơ lão tiền bối?” Rốt cuộc Giang Ái Kiếm khẽ gọi.
Ánh mắt Lục Châu khôi phục lại bình thường, trên mặt không có biến hóa, chỉ lạnh nhạt nói một chữ: “Được.”
Giang Ái Kiếm câm nín.
“Ngươi hiểu rõ về Vô Thần Luận Giáo Hội?” Lục Châu hỏi.
“Ta không chỉ hiểu về giáo hội mà còn biết bốn vị chưởng giáo, thậm chí biết rõ Yến chưởng giáo vẫn luôn truy xét Ma Thần họa quyển.” Giang Ái Kiếm cười nói, “Những việc này đều là do hắn nói với ta. Khi hắn nói cho ta biết ý nghĩa của mười tự phù kia, ta đã rất kinh ngạc đó.”
Hai người đối thoại khiến đám người nghe mà chẳng hiểu ra sao, kể cả Chư Hồng Cộng.
Lục Châu quay đầu nhìn về phía Yến Quy Trần: “Lại đây.”
Toàn thân Yến Quy Trần run lên, trực tiếp nhào tới quỳ rạp xuống đất. “Ma… Ma Thần đại nhân!”
“Trong mắt ngươi còn có bản tọa?”
“Ma Thần đại nhân tôn quý… Ta, ta, ta vẫn luôn là tín đồ trung thành của ngài mà!”
“Ngươi lĩnh hội họa quyển của bản tọa, ngấp nghé Trấn Thiên Xử thập điện, còn bắt đồ đệ của bản tọa. Đây gọi là tín đồ trung thành?” Lục Châu hỏi.
Yến Quy Trần nói năng lộn xộn: “Hiểu lầm, đều là hiểu lầm. Ta không biết tên mập này… à không, vị thanh niên tài tuấn này là đồ nhi của ngài mà!”
Chư Hồng Cộng lườm hắn, đắc ý nói: “Ngươi muốn chết!”
Yến Quy Trần khóc không ra nước mắt, không ngừng xua tay với Chư Hồng Cộng.
Lục Châu quay đầu quát lớn: “Ngậm miệng!”
Nghiệt đồ này còn dám đắc ý! Ba ngày không đánh là lật tung nóc nhà rồi.
Chư Hồng Cộng lập tức quỳ phịch xuống, miệng phát ra âm thanh ưm ưm… Sư phụ bảo ta ngậm miệng, ta tuyệt đối không há miệng ra nói nửa chữ.
Giang Ái Kiếm cạn lời.
Lục Châu lại hỏi: “Trong tay ngươi có bao nhiêu Trấn Thiên Xử?”
Yến Quy Trần thành thật trả lời: “Bẩm Ma Thần đại nhân, hiện tại ta chẳng có lấy một cái! Trong đó năm cái đều nằm trong tay hắn.”
Hắn chỉ tay về phía Giang Ái Kiếm rồi nói tiếp: “Điện thủ Thất Sinh vẫn luôn lặng lẽ sưu tập Trấn Thiên Xử trong bóng tối. Nghe nói Trấn Thiên Xử ở Đại Uyên Hiến đã rơi vào tay chủ nhân Ma Thiên Các, chỉ cần Ma Thần đại nhân nguyện ý, ta sẽ lập tức xử tử người này, giành lại Trấn Thiên Xử dâng lên cho ngài.”
“Bản tọa chính là chủ nhân Ma Thiên Các đây.” Lục Châu thản nhiên nói.
Đầu óc Yến Quy Trần ngừng hoạt động. Cái này… còn chơi con mẹ gì nữa? Ta out game được không?
Toàn thân Yến Quy Trần co quắp ngã ngồi ra sau, biểu tình ngưng kết như pho tượng. Nói thật thì Vô Thần Luận Giáo Hội rất ít quan tâm tới chuyện của thập điện, ngay cả điện thủ chi tranh bọn hắn còn chẳng buồn đến xem, làm sao biết được chủ nhân Ma Thiên Các đã tiến vào Thái Hư.
Chu chưởng giáo quỳ một gối xuống nói: “Người không biết không có tội, cầu Ma Thần đại nhân khai ân.”
Lục Châu không để ý tới Chu chưởng giáo mà tiếp tục hỏi: “Lời đồn thập tinh hoán nhật là do ngươi bày ra?”
Yến Quy Trần lập tức xua tay đáp: “Không phải ta… Tuy ta rất muốn có được mười bộ kinh điển nhưng cũng không ti tiện tới mức đó, cầu Ma Thần đại nhân minh giám!”
“Vậy là ai?”
“Thánh Điện!” Yến Quy Trần nói.
Lục Châu nhíu mày.
Giang Ái Kiếm cũng có chút kinh ngạc: “Trước kia Thánh Điện vì muốn giữ cân bằng mà phái ra rất nhiều Thánh Điện Sĩ đi trợ giúp thập điện, ngươi nói Thánh Điện mới là kẻ đứng sau chuyện này?”
Yến Quy Trần nói: “Cân bằng? Điện thủ Thất Sinh, Ô tổ là do ngài dẫn người tới đánh giết phải không? Thượng Chương là vị Đại Đế duy nhất trong thập diện, chỉ cần một ngày hắn còn tồn tại, thập điện sẽ không có cân bằng!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận