Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1817: Thực lực của Ma Thiên Các

Chiêu Nguyệt khom người nói: “Đồ nhi ngu dốt, chỉ mới thập nhị diệp.”
“Tu vi ngươi vốn lạc hậu hơn các đồng môn, sau khi tiến vào bí ẩn chi địa lại có thể theo kịp bước chân mọi người đã là rất nỗ lực, đừng tự coi thường bản thân.”
“Đa tạ sư phụ.” Chiêu Nguyệt vui vẻ nói.
Diệp Thiên Tâm nói: “Đồ nhi vừa mở ra Mệnh Cách thứ mười sáu.”
“Ngươi có Thừa Hoàng tương trợ, lại lĩnh hội được tinh tuý của Điệp Luyến Hoa, chân nhân trở xuống không ai thắng được ngươi.” Lục Châu nói.
“Tạ ơn sư phụ khích lệ.” Diệp Thiên Tâm mỉm cười đáp.
Lão bát Chư Hồng Cộng bước lên một bước, cằm hơi giương cao, tự tin nói: “Đồ nhi thập nhị diệp, nhưng rất nhanh sẽ tấn thăng thập tam diệp!”
Hắn hưng phấn chờ nghe sư phụ khen ngợi, nào ngờ Lục Châu chỉ bình thản nói: “Phải không ngừng cố gắng.”
Thập nhị diệp đã rất mạnh rồi mà sư phụ! Chư Hồng Cộng chỉ biết khóc thầm.
Lục Châu nhìn về phía Tiểu Diên Nhi, trong lòng có chút mong đợi: “Diên Nhi, ngươi thì sao?”
Trước khi tiến vào cổ trận, nàng đã là mười Mệnh Cách. Thiên phú của nàng khiến ai ai cũng phải ao ước và hâm mộ không thôi.
Những người khác cũng nhìn Tiểu Diên Nhi đầy chờ mong. Trong mắt những người khác, thập đại đệ tử Ma Thiên Các đều có thiên phú dị bẩm, ai ai cũng là thiên tài tu hành. Nhưng Tiểu Diên Nhi lại hoàn toàn ở một đẳng cấp khác, thiên phú của nàng mạnh đến khó có thể lý giải.
Tiểu Diên Nhi mỉm cười đáp: “Sư phụ, đồ nhi đã khai mười tám Mệnh Cách!”
Đám người xôn xao một trận. Mấy sư huynh sư tỷ cũng phải quay đầu nhìn nàng bằng vẻ mặt kinh ngạc không thôi.
Lục Châu cũng thế. Vốn cho rằng nàng khai mười lăm mười sáu Mệnh Cách đã là không tệ, không ngờ lại là mười tám Mệnh Cách.
“Rất tốt, phải tiếp tục cố gắng. Chờ sau khi sự tình ở Đại Uyên Hiến kết thúc, ngươi có thể thông qua Mệnh Quan.” Lục Châu nói.
“Vâng.” Tiểu Diên Nhi gật đầu rồi hỏi, “Sư phụ, nhị sư huynh là thập tam diệp, đồ nhi có được xem là đã đuổi kịp huynh ấy không?”
Lục Châu nói: “Mỗi một diệp tương đương với sáu Mệnh Cách, nhưng nhị sư huynh ngươi đã tấn thăng thập tam diệp từ lâu, cho nên ngươi vẫn phải cố gắng hơn nữa.”
Đám người cả kinh.
Nghĩ lại cũng đúng, con đường tu hành của Ngu Thượng Nhung chỉ có khai diệp, mà hắn đã khai thập tam diệp thật lâu rồi, có khi chẳng bao lâu nữa sẽ lại tấn thăng thập tứ diệp.
Tiểu Diên Nhi có hơi không vui. Trước kia nàng cho là trong vòng mười năm sẽ đuổi kịp nhị sư huynh, bây giờ hẳn là đã thành công rồi chứ, nào ngờ vẫn chậm hơn hắn một bước.
Ngu Thượng Nhung khẽ cười, nhẹ nhàng nói: “Cửu sư muội đừng nhụt chí, muội còn chưa được Thiên Khải Chi Trụ tán đồng mà thiên phú đã áp đảo tất cả mọi người. Huống hồ gì thời gian tu hành của ta lâu hơn muội rất nhiều, luận về thiên phú và tương lai, muội đều vượt qua ta.”
Nghe nhắc tới Đại Uyên Hiến, Tiểu Diên Nhi lập tức vui vẻ trở lại: “Đa tạ nhị sư huynh!”
Vu Chính Hải bỗng nhiên không mặn không nhạt nói: “Nhị sư đệ toàn nói nhảm. Thiên phú của cửu sư muội mạnh như vậy, có lẽ sẽ là vị Chí Tôn đầu tiên của Ma Thiên Các.”
Tiểu Diên Nhi cười nói: “Đa tạ đại sư huynh!”
Vu Chính Hải hài lòng gật đầu.
Lục Châu nhìn về phía Hải Loa: “Còn ngươi?”
Hải Loa buồn bã nói: “Đồ nhi chỉ có mười hai Mệnh Cách, vừa mới thông qua Mệnh Quan khai thập nhất diệp. Thật xin lỗi sư phụ, đồ nhi làm vướng chân mọi người.”
Nghe đi, đây là tiếng người sao? Còn để chúng ta sống nữa hay không?
Ngoại trừ thập đại đệ tử, những người khác đều cảm thấy hốt hoảng đến mức không muốn nói chuyện, ai nấy đều ủ rũ như quả cà thối.
Lục Châu nhìn về phía Tần Nại Hà: “Tu vi của ngươi thế nào rồi?”
Là vị chân nhân đầu tiên của Ma Thiên Các, Tần Nại Hà thở dài nói: “Những năm này ta đều dùng để củng cố mười tám Mệnh Cách. Đáng tiếc đã bị Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung vượt mặt rồi.”
Lúc mới gia nhập Ma Thiên Các, Tần Nại Hà hắn còn là tiền bối nha. Bây giờ nhìn lại… hầy.
Lục Châu gật đầu nói: “Ngươi có Lam Thuỷ Tinh tương trợ, không cần gấp gáp làm gì, củng cố cho tốt, sau này khai Mệnh Cách sẽ càng thuận lợi hơn.”
“Đa tạ Các chủ khích lệ.”
Lục Châu lại nhìn về phía bốn vị trưởng lão. “Bốn vị trưởng lão?”
Bốn người cũng xem như là cấp bậc nguyên lão trong Ma Thiên Các, được Lam Thuỷ Tinh hỗ trợ, hẳn là tu vi tịnh tiến không chậm.
Hoa Vô Đạo lúng túng nói: “Hay là thôi đi… so sánh với mười vị tiên sinh, chúng ta thật chẳng là gì.”
Những người khác cũng gật đầu. Thật sự là bọn hắn không có chút xíu hứng thú khoe khoang nào cả.
Minh Thế Nhân cười nói: “Đây chẳng phải là chuyện mất mặt gì, mọi người đừng để ý.”
Hoa Vô Đạo đành thành thật nói: “Tám Mệnh Cách.”
Phan Ly Thiên: “Lão hủ mười Mệnh Cách.”
Lãnh La nói: “Lãnh mỗ mười Mệnh Cách.”
Phan Ly Thiên liếc hắn một cái: “Lão Lãnh, không ngờ ngươi suốt ngày im im lại tiến bộ như vậy.”
Lãnh La hừ một tiếng: “Lão Phan, ngươi sẽ không tưởng bở là ngươi mạnh hơn ta đó chứ?”
Hai lão ngoan đồng lại bắt đầu đấu võ mồm, đám người trẻ tuổi bật cười ha hả. Mấy năm gần đây, Ma Thiên Các vẫn luôn tu hành trong bí ẩn chi địa, nhờ có bốn vị trưởng lão suốt ngày cự cãi khiến mọi người vui vẻ không ít.
“Thôi đi, lão thân mười một Mệnh Cách còn chưa có lên tiếng đây.” Tả Ngọc Thư gõ Bàn Long Trượng xuống đất, kiêu ngạo nói.
“Bội phục.”
Chu Kỷ Phong cười nói: “Bốn vị trưởng lão đều là thiên tài tu hành trong kim liên giới, tu vi có mạnh hơn thế ta cũng sẽ tin. Chẳng giống như ta, hiện tại mới năm Mệnh Cách. Tốt xấu gì ta cũng từng là đại đệ tử Thiên Kiếm Môn cơ mà… hầy!”
Phan Trọng nói: “Vậy cũng phải nhìn xem ngươi so sánh với ai. Nếu so với mười vị tiên sinh thì nghĩ cũng đừng nghĩ.” Nói xong hắn chắp tay với Lục Châu: “Các chủ, ta cũng là năm Mệnh Cách.”
Sau đó đám người lần lượt báo ra tu vi.
Nhan Chân Lạc và Lục Ly đều là mười Mệnh Cách, Thẩm Tất và Lý Tiểu Mặc vốn là Hắc Ngô Vệ của Hắc Tháp, nay đã là tu hành giả tám Mệnh Cách. Chỉ là dọc theo con đường này bọn hắn toàn ôm đùi đại gia, không khỏi cảm thấy hổ thẹn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận