Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1258

Lục Châu xoay người lại.
Đám thành viên Hắc Tháp vội vã lui về sau. “Lục các chủ xin nghe ta giải thích!”
Hư ảnh Lục Châu loé lên, bay về phía đám người phái cấp tiến.
“Chờ nộ hoả của lão phu lắng lại sẽ nghe ngươi giải thích.”
Ầm!
Thần thông Pháp Diệt Tẫn Trí!
Mấy chục tên Hắc Ngô Vệ bay ngược ra sau phun máu, toàn bộ đều mất đi một Mệnh Cách.
Hư ảnh lại loé lên, quát lớn: “Xuống!”
Âm công như kinh lôi càn quét về phía mấy chục tên thành viên Hắc Tháp khác, pháp thân bọn hắn lại loé lên rồi biến mất.
Cho dù là đám người Vu Chính Hải, Thẩm Tất và Triệu Hồng Phất đứng đằng xa nhìn cũng phải che tai lại, trong mắt đong đầy sợ hãi.
Chỉ có Lam Hi Hoà là nhíu mày, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
Hạ Tranh Vanh điên cuồng lấp loé, không ngừng né tránh đòn công kích trên phạm vi lớn của lam liên, bộ dạng chật vật không còn chút phong phạm nào của Tháp chủ.
Phanh phanh phanh!
Hắc liên rơi xuống như mưa, nện xuống phế tích bên dưới.
Lục Châu xoay người né tránh rồi xuất hiện trước mặt Hạ Tranh Vanh. “Hiện tại đến phiên ngươi!”
Sắc mặt Hạ Tranh Vanh cực kỳ khó coi, trước đó vì muốn ngăn trở dư uy của lam liên, hắn đã chật vật đến mức này.
Bây giờ Hạ Tranh Vanh không thể không sử dụng đòn sát thủ. Đan điền khí hải bộc phát lực lượng, ba ngàn sáu trăm đạo văn rung động không ngừng, hai tay hắn chập lại đón đỡ!
Lục Châu liên tục xuất chưởng, mỗi một chưởng đều đánh vào hai cánh tay Hạ Tranh Vanh. Một giây mười chưởng!
Hạ Tranh Vanh hét thảm.
Khôi giáp trên người hắn vỡ tan tành, tóc đen tản mát, thất khiếu chảy máu.
Giây thứ hai lại là mười chưởng.
Hai tay hắn phát ra tiếng kêu răng rắc… pháp thân Thiên Giới Bà Sa xuất hiện rồi biến mất. Hạ Tranh Vanh đã hao tổn một Mệnh Cách.
Trong lòng Lục Châu không khỏi kinh ngạc. Không ngờ dựa vào lực lượng của ba ngàn sáu trăm đạo văn, Hạ Tranh Vanh lại có thể ngăn cản mười lần Thái Huyền chi lực cực hạn!
Nếu không có Thẻ Thái Huyền, Lục Châu hoàn toàn không có cách nào thắng được hắn. Cho dù dùng Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong cũng chưa chắc thắng nổi.
Lúc trước khi thể nghiệm Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong, Lục Châu hiểu rất rõ mười hai Mệnh Cách mạnh cỡ nào… Lục Châu cảm thấy Hạ Tranh Vanh thể hiện ra lực lượng đã vượt quá mười hai Mệnh Cách.
“Thì ra lão phu đã xem nhẹ ngươi.” Lục Châu thản nhiên nói.
“A!”
Hai khuỷu tay Hạ Tranh Vanh như cương thiết bộc phát ra lực lượng đủ để chém nát cả sơn mạch… Ầm!
Lục Châu gọi ra Vị Danh Thuẫn, Thái Huyền chi lực bao bọc lấy Vị Danh Thuẫn, ngăn cản tất cả lực lượng tấn công của Hạ Tranh Vanh.
Lục Châu bay ngược ra sau, hai tay rung động. Trong lòng càng thêm kinh ngạc.
Nhưng bây giờ không phải lúc để nương tay, thừa dịp Hạ Tranh Vanh còn đang kinh ngạc nhìn mình, hư ảnh Lục Châu loé lên xuất hiện ở trước mặt hắn, một giây tung ra mười chưởng liên hoàn!
Phanh phanh phanh!
Hạ Tranh Vanh đau đớn lăng không bay ngược mấy vòng, lại mất đi một Mệnh Cách.
Oanh!
Toàn thân hắn nện vào phế tích, tro bụi tung bay mịt mù.
[Ting ! thời gian sử dụng Thẻ Thái Huyền đã kết thúc.].
Lục Châu lăng không giữa trời, không tiếp tục xuất thủ, ngạo nghễ nhìn bốn phía.
Bảy toà chủ tháp đều không may mắn thoát khỏi. Khắp nơi đều là khung cảnh hoang tàn.
Đám thành viên Hắc Tháp bị đánh rơi xuống đất lấy tay che ngực, sợ hãi nhìn Lục Châu đứng giữa hư không, trong lòng run rẩy không thôi.
Hơn một nửa thành viên Hắc Tháp đều bị mất đi một Mệnh Cách, có mấy tên xui xẻo mất luôn cả hai Mệnh Cách.
Chỉ có đám người ngay từ đầu đã trốn ở phía xa mới tránh thoát được một kiếp.
Có người cảm thấy may mắn vì đã không tham dự, có người tiếc hận vì Hắc Tháp bị đại lão dùng lực lượng một người đánh bại.
Về sau sự kiện này được hắc liên giới gọi là “Hắc Tháp tập thể hạ thấp”, trở thành đầu đề của mọi câu chuyện.
Soạt!
Từ mảnh phế tích của Thiên Cơ Tháp cách đó ngàn mét bỗng có một bóng người xông ra.
Người kia toàn thân đầy bụi đất, ho khan kịch liệt, đầu óc choáng váng bay loạn khắp nơi tựa như bị lạc đường.
Khi hắn bay đến gần Thiên Quyền Tháp, Lục Châu mới nghi hoặc gọi: “Nhan Chân Lạc?”
Suýt chút nữa Lục Châu đã không nhận ra hắn.
Nhan Chân Lạc nhìn quanh, thấy xung quanh toàn là công trình kiến trúc đổ nát, hắn ngây ngốc nhìn, tưởng như mình đang nằm mơ.
Nhan Chân Lạc dùng sắc lắc mạnh đầu, ù tai khiến hắn không nghe được tiếng gọi của Lục Châu.
Nhan Chân Lạc vốn bị cầm tù bên dưới Thiên Cơ Tháp, vừa rồi âm công liên tiếp truyền tới khiến hắn bị đả kích không nhẹ.
“Lục… Lục huynh?” Đầu Nhan Chân Lạc kêu ông ông, “Xảy ra chuyện gì thế?”
Trong đống phế tích cách đó trăm mét.
Oanh!
Hạ Tranh Vanh tung chưởng đánh bay đống tạp vật chôn trên người mình.
Lục Châu nhíu mày nhìn hắn.
Ba ngàn sáu trăm đạo văn trên không trung đã khôi phục trở lại. Trận pháp này quả thực vô cùng thần kỳ.
Cũng chính vì vậy mọi người càng thán phục sự cường đại của Lục Châu, mỗi lần bộc phát Thái Huyền chi lực đều phá vỡ đạo văn một lần, ai còn dám chất vấn thực lực của Lục Châu?
Hạ Tranh Vanh chật vật đứng dậy, khắp người đều là tro bụi, giữa ngực có vết máu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận