Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1843: Pháp thân di động

Đoan Mộc Sinh nhìn sang. “Bát sư đệ?”
Chư Hồng Cộng cũng kinh ngạc chỉ tay vào mặt mình: “Ta hả?”
Mẹ nó ta có trêu chọc ai đâu a?! Ta chỉ muốn đứng xem kịch vui thôi mà, ta không thích luận bàn, đau lắm nha!
Vân Đồng Tiếu nói: “Mời.”
Chư Hồng Cộng ấm ức: “Việc này… không thích hợp lắm thì phải.”
“Luận bàn thôi mà, đâu có đánh nhau đến ngươi sống ta chết.” Vân Đồng Tiếu cười nói.
“Tu vi ta yếu như vậy, thua sẽ rất mất mặt.” Chư Hồng Cộng mếu máo nói.
Trong lòng Vân Đồng Tiếu không khỏi thở phào, quả nhiên lựa chọn của ta là sáng suốt! Hắn lập tức không cho đối phương cơ hội từ chối: “Không sao, nếu ta may mắn thắng được huynh đệ thì ta sẽ chọn lại người khác, huynh đệ thấy có được không?”
Ý là, thắng người yếu thì không tính là thắng.
Đoan Mộc Sinh căn bản chẳng thèm để ý mấy chuyện này, lập tức thúc giục: “Lão bát, đây là cơ hội tốt để đệ rèn luyện một chút, đừng có bỏ qua.”
“Nha… được rồi.” Chư Hồng Cộng bất đắc dĩ đi ra.
Đám đệ tử Thu Thủy Sơn thấp giọng bật cười. Nhìn dáng vẻ đi đường và biểu tình chán nản của người kia là biết ngay hắn kém cỏi nhất Ma Thiên Các.
Chư Hồng Cộng đi ra giữa sân, đeo Lệ Ngân Quyền Sáo vào.
Vân Đồng Tiếu tán thưởng: “Vũ khí thật đặc thù, không có bao nhiêu người dám sử dụng quyền sáo làm vũ khí.”
“Hắc hắc, ta chỉ dựa vào nắm đấm thôi!” Chư Hồng Cộng đạp đất bay lên, nhào về phía Vân Đồng Tiếu.
Vân Đồng Tiếu cực kỳ cẩn thận, vừa thấy đối phương nhảy tới hư ảnh đã loé lên, không gian chấn động.
Vu Chính Hải nói: “Đạo lực lượng?”
Không ngờ người này vừa ra tay đã sử dụng đạo lực lượng. Chân nhân cùng giai có thể dùng đạo lực lượng triệt tiêu lẫn nhau, nhưng lão bát vẫn chưa đạt tới cảnh giới chân nhân.
Vân Đồng Tiếu xuất hiện sau lưng Chư Hồng Cộng, đánh ra một chưởng.
Chư Hồng Cộng kinh hô một tiếng, bổ nhào về phía trước, miễn cưỡng ổn định thân hình rồi lùi ra xa mấy bước.
“Hay thật đấy, lại còn đạo lực lượng!” Chư Hồng Cộng ấm ức nói.
Vân Đồng Tiếu kỳ quái hỏi: “Huynh đệ bao nhiêu Mệnh Cách rồi?”
Chư Hồng Cộng vốn không muốn đánh, nhưng ăn một chưởng xong lập tức giận lên, trong lòng sinh ra một cỗ ngạo khí không muốn chịu thua, nhanh nhẹn đánh tới.
“Ta không có Mệnh Cách.”
Vù vù vù! Quyền cương bạo phát.
Mỗi một quyền cương đều mang theo lực lượng cường đại. Vân Đồng Tiếu chỉ cho rằng đối phương nói đùa, lực lượng mạnh như vậy sao có thể không có Mệnh Cách?
Hắn không tiếp tục thi triển đạo lực lượng và đánh ra mấy chưởng ấn, va chạm với quyền cương. Tu vi đối phương không cao, dùng lực lượng chân nhân để nghiền ép thì thắng cũng không vinh.
Oanh!
Chư Hồng Cộng bị đánh bay ra ngoài. Tiểu Diên Nhi và Hải Loa đồng thời đưa tay lên che mắt, quan sát cuộc chiến qua kẽ tay.
Quá thảm.
Chư Hồng Cộng rơi xuống đất, kêu thảm mấy tiếng khiến đám người cười vang.
Vân Đồng Tiếu khẽ nhíu mày, đây thật sự là người kém cỏi nhất sao? Hắn len lén nhìn sang sư phụ, thấy biểu tình của Trần Phu không có gì là vui vẻ.
Chậc…
Thôi kệ, đại cục quan trọng hơn. Mặt mũi và tôn nghiêm của Thu Thủy Sơn không thể mất sạch, cùng lắm thắng xong trận này hắn lại khiêu chiến người khác là được.
Vân Đồng Tiếu sải bước vọt về phía Chư Hồng Cộng: “Huynh đệ, ta sẽ không bị ngươi lừa đâu!”
Lời này có ý là Chư Hồng Cộng đang giả vờ. Dù Vân Đồng Tiếu không nghĩ như vậy nhưng vẫn phải nói thế.
Một chưởng đánh tới, thân hình mập mạp của Chư Hồng Cộng lại bắn lên không trung, song quyền giao thoa đón đỡ. Ầm!
Chư Hồng Cộng ngửa mặt bay ra ngoài, kêu eng éc: “Ui da!”
Đám người Ma Thiên Các không còn gì để nói. Bị đánh bay thì thôi đi, nhưng đừng kêu la có được không? Thật là mất mặt.
Chư Hồng Cộng xoay chuyển thân thể đáp xuống đất, thấy Vân Đồng Tiếu lướt tới, lập tức thi triển Cửu Kiếp Lôi Cương. “Chỉ Qua.”
Ầm!
Vân Đồng Tiếu dùng một tay đón đỡ, nói: “Chưa đủ.”
“Thiên Tượng.” Quyền cương như rồng bay phượng múa.
Trần Phu ngẩng đầu, kinh ngạc nói: “Vì sao lại như thế?”
Lục Châu thản nhiên nói: “Cứ xem tiếp đi.”
Chưởng ấn của Vân Đồng Tiếu biến lớn ngăn trở Thiên Tượng, khẽ lắc đầu: “Còn chưa đủ.”
Chư Hồng Cộng lại nói: “Sa La.”
Đây là một chiêu cuối cùng trong Cửu Kiếp Lôi Cương, cũng là chiêu có uy lực lớn nhất.
Song quyền va chạm phát ra âm thanh như kinh lôi, chín đạo thiểm điện quấn quanh song quyền Chư Hồng Cộng, không ngừng bắn về phía trước.
Vân Đồng Tiếu biết chắc người này không phải chân nhân nên rất nhàn nhã vừa đánh vừa lui, không chút khó khăn cản lại mọi thế công của Chư Hồng Cộng.
Vân Đồng Tiếu cười nói: “Vẫn không đủ.”
“Không đủ?” Chư Hồng Cộng nghi hoặc.
“Ngươi đã dùng toàn lực, mà ta còn chưa phát lực đâu.” Vân Đồng Tiếu nói, “Cẩn thận chưởng này của ta.”
Hắn chập tay lại rồi giang ra, trước thân xuất hiện một chưởng ấn khổng lồ, nhưng còn chưa kịp đánh ra đã phát hiện hai cánh tay không cách nào nhúc nhích.
Vân Đồng Tiếu nhíu mày: “Hả?”
Ông !
Vân Đồng Tiếu cảm nhận được sau lưng mình có một loại lực lượng đang bành trướng! Hai đạo kim quang lóng lánh như cương ấn đang kẹp chặt hai cánh tay hắn.
Mà lúc này quyền cương của Chư Hồng Cộng đã đánh tới: “Luân Hồi.”
Phanh phanh phanh…
Quyền cương đánh tan chưởng ấn, thế như chẻ tre ập vào ngực Vân Đồng Tiếu.
“Tích Hoa.”
Chư Hồng Cộng nhảy vọt lên rồi nhào xuống, vô số quyền cương đánh liên miên vào cương khí hộ thể của Vân Đồng Tiếu. Vân Đồng Tiếu chỉ cảm thấy khí huyết cuồn cuộn, toàn thân không thể động đậy!
Đám đệ tử Thu Thủy Sơn trợn mắt nhìn kim nhân đứng sau lưng Vân Đồng Tiếu, giam giữ hắn tại chỗ. Đây là… chiêu thức gì? Tại sao lại là Bách Kiếp Động Minh?!
Tất cả mọi người đều ngây ngốc.
“Lôi Đình.”
Oanh! Chư Hồng Cộng bất chấp tất cả, đem toàn bộ sở học đánh hết vào lồng ngực Vân Đồng Tiếu.
Rốt cuộc cương khí hộ thể cũng nứt ra.
“Chỉ Qua!”
Bắt đầu bằng Chỉ Qua, kết thúc cũng bằng Chỉ Qua!
Vân Đồng Tiếu bị đau, lập tức thi triển đạo lực lượng. Không gian bị ngưng trệ, động tác của Chư Hồng Cộng rõ ràng đình chỉ một thoáng.
Thừa dịp này, Vân Đồng Tiếu quay đầu nhìn lại, phát hiện sau lưng có một kim nhân đang giữ chặt hai cánh tay mình, dưới chân kim nhân không có kim liên… Đây rõ ràng là pháp thân Bách Kiếp Động Minh!
Vân Đồng Tiếu lại nhìn về phía Chư Hồng Cộng còn đang ngưng trệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận