Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 2173: Thiên địa rung chuyển

Lục Châu khiển trách nói: “Xảo biện! Thịnh thế của ngươi xây dựng trên bóng tối của vô số sinh linh khác? Bao nhiêu nhân loại ly biệt quê hương, bao nhiêu hung thú không thích ứng với sự âm u ẩm ướt mà mất mạng? Bí ẩn chi địa lớn như vậy chỉ có mỗi Đại Uyên Hiến được hưởng thụ chút ít ánh sáng mặt trời, mà bây giờ cái giá Vũ tộc phải trả chính là diệt tộc, chỉ để thành toàn cho Thánh Vực cao cao tại thượng của ngươi?”
“Đây là vận mệnh, không phải lỗi của bản đế.” Minh Tâm cao giọng nói.
“Lão phu nghịch thiên mà đi, tranh với thiên mệnh. Ngươi thuận thiên mà đi, nhưng ngươi tranh lợi cho bản thân. Thế nhân gọi lão phu là ma, nhưng trong mắt lão phu, ngươi mới chính là ác ma thật sự!”
Lời này khiến không khí càng trở nên căng thẳng.
Minh Tâm thấy nói đạo lý không được, lập tức cao giọng hô lên với đám Thánh Điện Sĩ: “Ma Thần nói thịnh thế của chúng ta không phải là thịnh thế, chúng ta mới thật sự là ác ma. Cho nên chúng ta hẳn là phải đi chết, Thánh Vực hẳn là nên sập xuống, các ngươi cảm thấy thế nào?”
Lời này hoàn toàn kích thích đám Thánh Điện Sĩ. Trong không trung, ánh mắt bọn hắn ngập tràn nộ hoả, đồng thanh hét lớn:
“Nguyện chiến sinh tử với ma, bảo vệ thịnh thế!”
Lục Châu ngẩng đầu nhìn mười đạo quang trụ đang vây lấy đám đồ đệ, đạm nhiên nói ra năm chữ: “Thành toàn cho các ngươi.”
Ông !
Lam đồng nở rộ, kim liên xuất hiện, Lục Châu ném Thời Chi Sa Lậu ra, quy tắc thời gian trói buộc tất cả các Thánh Điện Sĩ.
Trong khoảnh khắc chín đại quang luân xuất hiện giữa hư không, bắn mạng ra tứ phía.
Ầm ầm ầm!
Tinh Bàn chắn trước người đám Thánh Điện Sĩ nhưng vẫn bị sức mạnh va chạm đánh văng ngược ra xa. Có người hơi yếu một chút, Tinh Bàn bị đánh hõm vào trong, điên cuồng phun máu, có người bị đánh nát một quang luân, đan điền khí hải nổ mạnh chết ngay tại chỗ.
Vì cái gì Ma Thần lại mạnh như vậy?! Cùng là Đại Đế sao khoảng cách giữa đôi bên lại chênh lệch như thế?
Nguỵ Đại Đế rốt cuộc chỉ là nguỵ, sau một chiêu hơn trăm tên Thánh Điện Sĩ đã rơi xuống, mấy chục tên mất mạng, nguyên khí phong bạo nở rộ đầy trời.
Thánh Điện Sĩ không thể giữ được cân bằng sẽ không thể tiếp tục sử dụng quy tắc cán cân, khi tiềm năng khổng lồ bị tiêu hao, bọn hắn sẽ bị lực lượng cân bằng phản phệ. Trên đời này không có ai có thể không làm mà hưởng, dù có thì cũng phải trả giá đại giới!
Có được tất có mất, đó mới là Cán Cân Công Chính!
Lục Châu lăng không quan sát đám Thánh Điện Sĩ, nói từng chữ: “Kiến càng lay cây, chẳng khác gì tự tìm đường chết.”
Còn lại mấy trăm tên Thánh Điện Sĩ lau đi máu tươi bên khoé môi, không cam lòng nói: “Cho dù phải chết chúng ta cũng cùng ngươi đồng quy vu tận! Ma Thần, dù ngươi chưởng khống được thời gian cũng phải có cực hạn!”
“Cầu Đại Đế ban cho chúng ta lực lượng!”
Trong hư không, Minh Tâm hài lòng gật đầu, ném Thiên Đạo Đại Chương trong tay ra. “Bản đế ban thưởng cho các ngươi đại đạo quy tắc!”
Thiên Đạo Đại Chương bay lên thật cao rồi vỡ ra. Mưa to trút xuống bao trùm cả Thánh Vực. Rất nhiều địa phương khô héo trong Thánh Vực đột nhiên bùng phát sinh cơ, hoa cỏ sinh trưởng với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Đám tu hành giả vừa ăn khổ lập tức phấn chấn tinh thần, vết thương lành lại trong nháy mắt. Cả toà Thánh Vực trở nên rực rỡ hẳn lên, tràn ngập sức sống.
Sau đó…
Đại đạo quy tắc quấn lấy đám Thánh Điện Sĩ, đỉnh Thông Thiên Tháp rót lực lượng vào trong Thiên Đạo Đại Chương rồi truyền cho Thánh Điện Sĩ.
Thấy thời cơ đã chín muồi, Minh Tâm trầm giọng nói: “Đi đi.”
Đám Thánh Điện Sĩ điên cuồng phóng về phía Lục Châu. Mấy tên tiên phong làm ra cử động vô cùng kinh người, bọn hắn dùng đại đạo quy tắc để tự bạo!
Thấy cảnh này, Lục Châu trầm giọng nói: “Pháp thân.”
Toà pháp thân thứ hai đột ngột xuất hiện, lam pháp thân vừa ra đã làm tư thế ôm lấy Lục Châu, lam liên nở rộ.
Lam sắc lực lượng hoá thành lam đao xuất hiện đầy trời, xạ kích ra bốn phương tám hướng.
“A?”
“Sao có thể?!”
Một chiêu Pháp Diệt Tẫn Trí này không phải do Lục Châu thi triển, mà là lam pháp thân thi triển!
Cho dù là Minh Tâm Đại Đế cũng phải mở to mắt, giật mình hô lên: “Hả?”
Cho tới nay, pháp thân chỉ là công cụ của nhân loại, không hề có năng lực thi triển chiêu thức. Mà lam pháp thân lại hoàn toàn phá vỡ khái niệm này, dùng tư thái cường hoành xuất hiện và thủ đoạn kỳ dị đả kích lòng tin của đám Thánh Điện Sĩ.
Lực lượng Thiên Đạo nghiền nát đại đạo quy tắc. Trên bầu trời lập tức có mấy chục tên Thánh Điện Sĩ bị lực lượng Thiên Đạo đánh xuyên thân thể.
Máu tươi rơi vãi đầy trời. Trong màn mưa máu, Lục Châu chắp tay sau lưng, hai toà pháp thân đồng thời lơ lửng phía sau, toàn thân đắm trong kim quang và lam quang, đôi mắt nhìn thẳng vào Minh Tâm Đại Đế.
Bốn mắt nhìn nhau, Minh Tâm đột nhiên thốt ra một chữ: “Không!”
“Không cam tâm? Không phục? Không nguyện ý, hay là không thừa nhận nổi?”
Lục Châu thản nhiên hỏi.
Minh Tâm nắm chặt nắm đấm.
Đúng lúc này, Lục Châu hờ hững mở miệng, dùng thần thông Chúng Sinh Ngôn Âm nói: “Thiên Đạo Đại Kỳ, trở về!”
Trong bí ẩn chi địa, bên dưới đống đất đá vụn vỡ, Thiên Đạo Đại Kỳ dường như nghe được lời triệu hoán của chủ nhân, quang mang phóng ra chói mắt, một đạo lam trụ bắn thẳng lên thiên không phá vỡ mọi vật cản, bay về phía Thánh Vực.
Biểu tình trên mặt Minh Tâm rốt cuộc trở nên ngưng trọng: “Thiên Đạo Đại Kỳ?”
Lục Châu tiếp tục dùng thần thông Chúng Sinh Ngôn Âm nói: “Vị Danh, trở về!”
Ầm ầm!
Trong vực sâu, một tiếng nổ rung trời vang lên. Vô số nhân loại trong cửu liên giới đồng loạt quay đầu nhìn về phía bí ẩn chi địa.
Đại địa rung động dữ dội, trong vực sâu bắn ra một đạo quang hoa còn chói mắt hơn Thiên Đạo Đại Kỳ, cường thịnh hơn quang trụ của Thông Thiên Tháp, vật kia dùng tốc độ khó có thể tin nổi bay về phía Thánh Vực.
Tốc độ của bốn vị Đại Đế đã rất nhanh nhưng vèo một tiếng, Vị Danh đã bay vượt mặt, hoàn toàn bỏ xa bọn hắn ở phía sau.
Bạch Đế hốt hoảng dừng lại nói: “Đó là cái gì?”
Ba vị Đại Đế còn lại cũng ngẩng mặt nhìn lên bầu trời. “Thiên địa huyền hoàng, vũ trụ hồng hoang… Có thể vượt lên trên cả hư cấp sẽ là gì đây?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận