Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1524

Quả nhiên…
Thọ mệnh đang giảm đi với tốc độ rất nhanh vì được Trấn Thọ Khư gia tăng lên 15 lần.
Lục Châu nín hơi ngưng thần, tốc độ gia tăng khiến cảm giác đau đớn được rút ngắn lại. Tuy rằng sẽ không đau quá lâu nhưng rõ ràng cơn đau này mãnh liệt hơn khi khai Mệnh Cách thứ mười nhiều.
Vì để giảm bớt thống khổ, Lục Châu vận dụng lực lượng Thiên Tướng, quan sát biến hoá của từng đồ đệ.
Vu Chính Hải bị băng phong, không quan sát được gì.
Minh Thế Nhân nằm trong đống dây leo chằng chịt, tầm nhìn bị phủ kín, chỉ nghe được tiếng ngáy khò khò.
Lão nhị Ngu Thượng Nhung thì đang ôm Trường Sinh Kiếm đứng đón gió trên đỉnh núi. Trường Sinh Kiếm thỉnh thoảng bay ra lượn vào, tựa như đang nghiên cứu tân kiếm đạo.
“Phạm vi khống chế: ngàn mét.” Ngu Thượng Nhung hài lòng gật đầu.
Sau đó, lấy Ngu Thượng Nhung làm trung tâm, trăm vạn đạo kiếm cương xuất hiện đầy trời theo dạng trận pháp, đồng thời di động, lượn vòng, sau đó đâm vào toà sơn phong đối diện.
“Không thú vị.” Ngu Thượng Nhung lắc đầu, lấy ra một viên Mệnh Cách Chi Tâm trung đẳng rồi bay vào trong rừng cây, bắt đầu hấp thu.
Các đồ đệ đều tiến bộ rất nhanh. Lục Châu hài lòng gật đầu, sau đó tiếp tục quan sát.
Chiêu Nguyệt toạ trấn kim liên giới hiện đang xung kích Thiên Giới Bà Sa.
Diệp Thiên Tâm đã khai diệp, hiện đang rèn luyện các cao thủ dưới trướng.
Tư Vô Nhai đã thành công bước vào thập diệp.
Lão bát Chư Hồng Cộng là lười biếng nhất, cả ngày chẳng làm gì.
Bốn vị trưởng lão Ma Thiên Các đều đã bế quan.
Nhưng mà…
Điều làm Lục Châu kỳ quái là, tu hành giả thanh liên giới đã xuất hiện ở hắc liên, hồng liên, nhưng vì sao bọn hắn không xuất thủ?
Đều trốn đi đâu cả rồi?
Qua một đoạn thời gian, Lục Châu lại lần nữa sử dụng thần thông, quan sát Tư Vô Nhai.
“Thất sư huynh, sư phụ đi lâu như vậy chưa về, lỡ như đám người thanh liên giới ra tay với chúng ta thì phải làm thế nào?” Chư Hồng Cộng lo lắng nói.
Tư Vô Nhai lắc đầu đáp:
“Ta thấy tu hành giả thanh liên giới đa phần có tu vi dưới hai Mệnh Quan, số lượng cường giả trên hai Mệnh Quan không nhiều. Hắc Tháp và Bạch Tháp có thể ứng phó được, còn có Tiêu Vân Hoà ở đây, ngươi lo cái gì?”
“Vậy lỡ như có người lợi hại hơn đến thì sao? Đệ nhớ rõ Lục Thiên Sơn từng nói, có tên người tự do nào của thanh liên giới tên là Tần Nại Hà, tu vi đến mười sáu Mệnh Cách!”
Tư Vô Nhai mỉm cười nói: “Ta đã gặp người này.”
Chư Hồng Cộng trợn tròn mắt nhìn thất sư huynh.
Tư Vô Nhai lấy trong ngực áo ra một khối Huyền Vi Thạch, đặt lên bàn.
“Huyền Vi Thạch?” Chư Hồng Cộng gãi đầu hỏi.
“Hắn đã hứa với sư phụ sẽ dâng lên mười khối Huyền Vi Thạch và mười cây Huyền Mệnh Thảo. Đáng tiếc hắn chỉ mới tìm được một khối Huyền Vi Thạch. Đệ cũng biết rồi đó, sư phụ hận nhất là kẻ không tuân thủ lời hứa. Hắn vẫn phải chờ sư phụ định đoạt thôi.”
“Có gì hay đâu.” Chư Hồng Cộng nói, “Chẳng phải chỉ là một tảng đá nát thôi sao…”
“Tảng đá nát? Đây chính là tài liệu thăng cấp vũ khí lên hằng cấp! Tiêu tháp chủ từng đến khóc lóc kể lể với ta ba ngày ba đêm… có thể biết vật này quý giá cỡ nào.” Tư Vô Nhai lườm Chư Hồng Cộng một cái.
Con mắt Chư Hồng Cộng lập tức sáng lên: “Đệ đã nhớ ra đệ thấy thứ này ở đâu rồi!”
“Đừng có phá nữa.”
“Ở hoàng liên giới, đệ không gạt huynh đâu.”
“Đệ chắc chứ?” Tư Vô Nhai hỏi, “Vật này cực kỳ quý hiếm, cho dù hoàng liên có cũng sẽ không quá nhiều.”
“Không…” Chư Hồng Cộng trịnh trọng nói, “Có rất nhiều!”
Tư Vô Nhai nhướng mày, lập tức nói vọng ra ngoài: “Người đâu, gọi Triệu cô nương tới.”
“Vâng.”
Chư Hồng Cộng nghi hoặc hỏi: “Thất sư huynh muốn làm gì?”
“Nếu lời đệ nói là thật, vậy đệ về hoàng liên một chuyến. Dù sao nơi đó đệ cũng quen thuộc nhất… Ta sẽ bảo Triệu Hồng Phất đi cùng đệ, nhiệm vụ của nàng là kiến tạo phù văn thông đạo ở đó.”
Chư Hồng Cộng mỉm cười, gật đầu nói: “Được, đệ cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”
“Vị trí của hoàng liên hẳn là ở đây…” Tư Vô Nhai chỉ tay vào địa đồ mình vẽ, “Có lẽ sẽ xê xích một chút, nhưng theo biểu hiện trên bản đồ da dê cổ thì không sai. Nhớ phải thường xuyên dùng phù chỉ liên lạc về.”
“Không thành vấn đề.” Chư Hồng Cộng vui vẻ đáp.
Tư Vô Nhai sao có thể không biết hắn đang nghĩ cái gì, bèn nói:
“Bớt có mơ giấc mộng xuân thu làm thổ hoàng đế nữa đi. Hiện tượng mất cân bằng càng lúc càng nghiêm trọng, ta có thể cảm giác được một tràng hạo kiếp trước nay chưa từng có sắp giáng xuống, đệ phải nghiêm túc làm việc đó.”
“Biết rồi mà… huynh nói nhiều ghê.” Chư Hồng Cộng dẩu môi.
“Bảo vệ Triệu Hồng Phất cho tốt, việc này không nên chậm trễ. Đợi nàng đến thì hôm sau hai ngươi lên đường đi.” Tư Vô Nhai dặn dò.
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến thanh âm.
“Thất tiên sinh, có thể ra gặp một lần không?”
Tư Vô Nhai mỉm cười tung người bay ra, lăng không lơ lửng trên không trung Thiên Vũ Viện, nhìn về phía tu hành giả đứng bên ngoài bình chướng.
Thông qua thần thông, Lục Châu có thể nhìn rõ dung mạo người này: Tần Nại Hà.
Thần sắc của hắn có vẻ cô đơn, trong mắt có tia máu, xem ra khoảng thời gian này hắn bôn ba không ít.
Tần Nại Hà nghi hoặc hỏi: “Lục các chủ vẫn chưa về sao?”
“Thật không dám giấu giếm, gia sư đến bí ẩn chi địa, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không về. Hay là các hạ ở lại đây nghỉ ngơi, đợi gia sư trở về?” Tư Vô Nhai vừa cười vừa nói.
Tần Nại Hà thở dài: “Ta biết với bản lĩnh của Lục các chủ sẽ không bỏ qua cơ hội lần này. Đại bộ phận cao thủ thanh liên giới đều đến bí ẩn chi địa tìm kiếm kỳ ngộ rồi.”
Tư Vô Nhai nói: “Có việc gì, có thể nói thẳng với ta.”
“Ngươi có thể quyết định?” Tần Nại Hà hỏi.
“Đương nhiên.”
Tần Nại Hà nhìn Tư Vô Nhai một chút rồi nói:
“Sau khi Tần thiếu chủ chết, trên dưới Tần gia đều cho rằng ta là phản đồ. Nếu có thể, ta muốn mời Lục các chủ giúp ta giải thích một chút, tin là Tần chân nhân sẽ minh bạch nỗi khổ tâm của ta.”
“Vì sao ngươi không tự mình giải thích?”
“Ta vốn không có cơ hội được gặp mặt Tần chân nhân. Một tháng trước, Tần trưởng lão đến bắt ta trở về. Ta đánh với hắn bảy ngày bảy đêm, miễn cưỡng ngang tay. Trừ Tần chân nhân ra, những người khác đều chỉ ước gì ta lập tức đi chết.” Tần Nại Hà nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận