Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1118

Tư Vô Nhai cũng nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, hắn cảm giác như một chưởng đó đã đánh nát linh hồn mình… Thì ra sư phụ mạnh đến vậy.
Đơn chưởng phá thương khung, hàn quang thấu xương. Đích thực là vô địch!
Kim sắc chưởng ấn đánh tan Vũ Quảng Bình, tiếp tục bay hướng lên trên rồi tiêu tán. Tuy rằng dùng thẻ này có hơi thua lỗ nhưng đây là việc tất yếu, nếu không có thẻ Miễn Dịch Sát Thương, Lục Châu đã bị Vũ Quảng Bình miểu sát.
“Sư phụ.” Cương ấn tóm chặt Tư Vô Nhai đã biến mất, hắn lăng không quỳ xuống, trên mặt lộ vẻ xấu hổ. “Đồ nhi biết sai, suýt chút nữa đã hại sư phụ, xin sư phụ nghiêm trị.”
Tư Vô Nhai lặng lẽ nuốt một ngụm nước bọt. Chỉ có hắn tận mắt nhìn thấy tất cả, chỉ có hắn nhìn thấy một chưởng kinh thế hãi tục kia, cũng chỉ có hắn lần đầu tiên nhận thức được sư phụ mạnh đến mức nào.
Tự tin bắt nguồn từ thực lực. Hắn rốt cuộc đã hiểu được phong thái thong dong của sư phụ mỗi khi đối mặt với cường giả từ đâu mà có. Cái gì mà Diệp Chân, cái gì mà Dư Trần Thù, cái gì mà Hạ Hầu Sinh, ngũ quốc công, Hắc Ngô Vệ… Ở trước mặt sư phụ, bọn hắn chẳng là cái gì cả.
“Ngươi phát hiện ra cái gì?” Lục Châu không trách cứ đồ đệ mà ngẩng đầu nhìn lên thiên không.
Tư Vô Nhai đáp: “Khi sư phụ và Hắc Ngô Vệ giao thủ, đồ nhi phát hiện bên này có động tĩnh. Vì phòng ngừa Hắc Ngô Vệ có người chi viện, đồ nhi và Đế Giang bay đến đây kiểm tra, phát hiện nơi này có phù văn thông đạo. Đồ nhi biết hành động này sẽ mang lại nguy hiểm, nhưng mà…”
Lục Châu đưa tay ngăn lại.
Thông đạo phía trên đã biến mất, bầu trời trở nên trong xanh trở lại, không một gợn mây.
“Phù văn thông đạo là gì?” Lục Châu hỏi.
Tư Vô Nhai giải thích: “Trong nửa năm nay, ngoại trừ tu hành và dạy bảo Lý Vân Tranh thì đồ nhi đều cùng đám người Cứu Thiên Viện nghiên cứu mấy thứ này. Từ những nghiên cứu trước đó của Lạc Tuyên, đồ nhi phát hiện tư liệu về phù văn thông đạo. Lạc Tuyên từng tìm được thứ này trong một cổ mộ, sau đó dốc lòng nghiên cứu mới chứng thực được sự tồn tại của thế giới khác.”
“Phù văn thông đạo làm sao chứng thực được?”
“Vì nó có thể giúp tu hành giả phi hành cực nhanh…”
“Phi hành? Nhanh hơn cả Đế Giang?” Lục Châu nghi hoặc hỏi.
“Không giống với lẽ thường, vượt xa Đế Giang, tựa như là…” Tư Vô Nhai cố gắng tìm từ ngữ để biểu đạt ý mình, hắn nâng song quyền một trái một phải, “Tựa như là từ bên trái đi đến bên phải, khoảng cách giữa hai nơi này thậm chí còn xa rộng hơn cả Vô Tận Hải giữa kim liên giới và hồng liên giới!”
“Ý ngươi là… truyền tống?”
Hai mắt Tư Vô Nhai toả sáng, ngẩng phắt đầu nhìn sư phụ. “Đúng vậy! Giống như truyền tống! Phù văn thông đạo yêu cầu nguồn năng lượng cực cao, tiêu hao cực nhiều. Nếu không phải vì muốn tìm tòi thế giới khác, Cứu Thiên Viện đã không nghiên cứu thứ này. Về sau hoàng thất yêu cầu ngừng mục nghiên cứu này nên nó bị xếp xó… Lạc Tuyên lợi dùng hồng sắc phù văn để tạo ra Thuỷ Toa, thông qua Hắc Thuỷ Huyền Động để tìm đến kim liên giới.”
“Như sư phụ đã thấy, phù văn thông đạo không chỉ có yêu cầu cao về năng lượng, về vị trí, mà còn đòi hỏi rất nhiều ở tu hành giả sử dụng nó. Có lẽ hồng liên giới không muốn kinh động đến những tu hành giả cường đại nên mới dừng mục nghiên cứu này… Về sau được sư phụ chứng thực việc hắc liên lũng đoạn Mệnh Cách thú, đồ nhi đã nghĩ, nếu khoảng cách giữa hắc liên và hồng liên xa xôi diệu vợi, bọn hắn khống chế Mệnh Cách thú bằng cách nào? Cho dù là Thiên Giới Bà Sa tám Mệnh Cách, muốn vượt Vô Tận Hải cũng phải mất ít nhất năm ngày.”
“Năm ngày! Thời gian đó đã đủ để Mệnh Cách thú bị đánh giết, còn đến lượt bọn hắn lũng đoạn hay sao? Trong trận chiến ở Thiên Luân sơn mạch, sư phụ gặp phải cường giả hắc liên đến từ khe hở của hạp cốc… Nhưng hắc liên Thiên Giới Bà Sa rõ ràng có thể bay qua Vô Tận Hải đến đây, vì sao lại xuất hiện từ trong dòng nham tương? Việc này rất không hợp lý. Cho nên đồ nhi mới mạo hiểm đến đây để tìm tòi thực hư.”
Nói xong, Tư Vô Nhai bình tĩnh nhìn lên bầu trời. Lục Châu hỏi: “Bây giờ đã xác định được chưa?”
“Đã xác định, chính là phù văn thông đạo.”
“Ngươi có biết làm vậy có thể sẽ chết không?” Lục Châu hỏi.
“Đồ nhi cược hắn sẽ không giết đồ nhi.”
Tư Vô Nhai tiếp tục nói: “Thứ nhất, từ biểu hiện của Lục Ly và Đế Giang, rõ ràng trên người đồ nhi có khí tức Thái Hư, dù đồ nhi không hiểu vì sao nhưng có thể xác định đây là một loại khí tức vô cùng đặc thù. Thứ hai, đồ nhi đã liên lạc với Chiêu Nguyệt sư tỷ nhiều lần, tu hành giả tên là Liên Tinh kia ngoại trừ hấp thu tu vi của ngũ sư tỷ còn nghĩ cách thu hoạch khí tức Thái Hư của tỷ ấy.”
“Từ biểu hiện của bọn họ, đồ nhi có thể đoán được khí tức Thái Hư là một loại chí bảo cực giai, thế nên đồ nhi tin rằng người này sẽ không giết đồ nhi, cùng lắm chỉ bí mật giam cầm đồ nhi để tìm cách lấy được khí tức Thái Hư mà thôi.”
“Nếu đồ nhi bị bắt cũng là chuyện tốt, đồ nhi có thể thuận thế ẩn vào nội bộ Hắc Tháp nghị hội, cùng sư phụ nội ứng ngoại hợp. Chỉ là…”
Nghe đến đây, Lục Châu nhìn Tư Vô Nhai với vẻ phức tạp.
“Ý ngươi là vi sư làm hỏng chuyện tốt của ngươi?”
“Đồ nhi không dám!” Tư Vô Nhai lăng không quỳ bái.
“Được rồi, đứng lên mà nói. Suy nghĩ của ngươi không sai, nhưng có hơi mạo hiểm. Nếu tên hắc liên này là kẻ không biết xem hàng, chẳng phải ngươi sẽ chết vô ích hay sao? Hoặc hắn là kẻ biến thái thích rút gân lột da róc xương người khác thì ngươi định ứng phó thế nào?”
Chỉ thiếu chút nữa là nói Vũ Quảng Bình có đam mê đồng tính.
“Sư phụ dạy phải, đồ nhi biết sai.” Tư Vô Nhai cúi đầu nói.
Lục Châu nhìn bầu trời an tĩnh, chợt hỏi: “Ngươi có thể làm ra phù văn thông đạo không?”
Tư Vô Nhai xấu hổ đáp: “Một mình đồ nhi làm e là không được, phù văn kia khó làm hơn Không Liễn gấp trăm gấp ngàn lần.”
“Nếu tính cả đám người Cứu Thiên Viện thì sao?” Lục Châu nhíu mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận