Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 2053: Thiên Đạo Đại Kỳ

Chu chưởng giáo chậm rãi đứng lên, cười nói: “Đúng vậy.”
Hư ảnh Lục Châu lóe lên, sử dụng chân đại na di để xuất hiện cách cỗ kiệu mười trượng.
“Thật kiêu ngạo, gặp bản tọa còn không chủ động quỳ bái nghênh đón?” Giọng Lục Châu uy nghiêm, khí thế bức người.
Lão phu chính là thần tượng mà các ngươi sùng bái đó nha!
Biểu tình trên mặt Chu chưởng giáo có vẻ mất tự nhiên. “Xin hỏi các hạ xưng hô như thế nào?”
Lục Châu đứng chắp tay sau lưng, không đáp lời.
Ba tên huyết vu sau lưng hắn đồng thời bay tới gần rồi đồng loạt quỳ xuống, cao giọng hô: “Cung nghênh Ma Thần đại nhân giá lâm Vô Thần Luận Giáo Hội!”
Đám tu hành giả đi theo Chu chưởng giáo đưa mắt nhìn nhau. Bốn tên huyết vu này không thể nào đều bị tẩy não… Hay là bọn hắn bị người ta ép buộc?
Chu chưởng giáo cũng không ngốc. Bốn tên huyết vu là do chính tay Đỗ Thuần tự mình dạy dỗ thành tinh anh, còn chưa đến mức không có não như thế.
“Ma Thần đại nhân?”
Lục Châu lạnh nhạt nói: “Bản tọa đi tới nơi này, các ngươi nên cảm thấy vinh hạnh mới phải.”
Đám người cảm thấy rất uất ức.
Nếu người này đúng thật là Ma Thần đại nhân thì lời hắn nói không sai. Nhưng mà… có thể là thật được sao?
Nếu không phải vì bốn tên huyết vu đồng thời quỳ bái, Chu chưởng giáo đã cho người đánh hắn một trận.
Chu chưởng giáo không quỳ xuống, cũng không hạ lệnh xua đuổi, chỉ chắp tay nói: “Ma Thần đại nhân đã vẫn lạc từ một trăm ngàn năm trước, cho đến nay vẫn không hề xuất hiện trở lại. Ma Thần đại nhân cũng là chân thần duy nhất mà bản giáo hội thờ phụng, mong tiền bối có thể lý giải cách làm của chúng ta.”
Hắn dừng lại một chốc rồi nói tiếp: “Nếu tiền bối quả thật là Ma Thần đại nhân, mấy người chúng ta đương nhiên sẽ quỳ bái nghênh đón. Chỉ là… mời tiền bối chứng thực thân phận một lần để không xảy ra hiểu lầm.”
Chu chưởng giáo là người thông minh.
Muốn tự chứng thực cũng không khó khăn gì, chỉ là lực lượng của Ma Thần họa quyển không nên dùng để tiêu xài lãng phí như thế. Lục Châu nói:
“Tiếp một chưởng của lão phu sẽ biết thật giả ngay thôi.”
Nói xong, Lục Châu vươn tay phải ra, nguyên khí hội tụ.
Bốn tên huyết vu đã tận mắt nhìn thấy lực lượng của Lục Châu, vội vàng lui ra tít đằng xa, trong mắt đều là sợ hãi.
“Lui mau!”
“Ma Thần đại nhân, xin ngài ra tay nhẹ nhẹ thôi…”
Đám người đứng quanh cỗ kiệu không còn gì để nói. Các ngươi quá mức rồi nha, có cần quá lố như vậy không?
Nhưng bốn tên huyết vu không hề cảm thấy mình lo xa. Chỉ có người từng trải qua sinh tử dưới tay Ma Thần mới hiểu một chưởng của Ma Thần đại nhân ẩn chứa bao nhiêu lực lượng đáng sợ.
Lui là không tôn trọng Ma Thần đại nhân.
Nên trốn mới đúng!
Trong chớp mắt, thân ảnh bốn tên huyết vu đã chỉ còn là một chấm bé xíu giữa trời.
Vù !
Trong lòng bàn tay Lục Châu ngưng tụ ra vòng xoáy.
Đột nhiên cảm thấy không khí không ổn, Chu chưởng giáo lập tức nói ngay: “Xin chờ một chút.”
“Hửm?”
“Ma Thần đại nhân từng lưu lại một trận kỳ vô cùng cường đại, được bản giáo hội tìm thấy. Bản giáo hội có thể sinh tồn trong viễn cổ di tích cũng là nhờ vào trận kỳ này.”
Chu chưởng giáo xoay người chỉ tay về phía tường thành cổ sau lưng, nơi đó có một tòa tháp lâu cao sừng sững, bên trên treo một lá cờ.
Lá cờ tung bay trong gió, bốn phía xuất hiện lực lượng dập dờn như sóng biển, đung đưa ăn nhịp với lá cờ.
Chu chưởng giáo nói: “Mời.”
Lục Châu ngẩng đầu nhìn về phía lá cờ kia. Ở khoảng cách xa như vậy muốn nhìn rõ lá cờ quả là rất khó. Lục Châu sử dụng thiên nhãn thần thông nhìn chăm chú hai giây, sau đó trong đầu hắn bật ra tên của nó:
“Thiên Đạo Đại Kỳ.”
Chu chưởng giáo cả kinh nói: “Đây đúng thật là Thiên Đạo Đại Kỳ.”
Lục Châu liếc mắt nhìn Chu chưởng giáo, âm trầm nói: “Chỉ dựa vào lá cờ này, bản tọa đã có thể ban tội chết cho mấy người các ngươi.”
Đám người lui lại, sau lưng cảm thấy lạnh ngắt. Mỗi người mỗi ý, kỳ thực trong số bọn hắn cũng có một số người đã bắt đầu tin.
Bốn tên huyết vu ở phía xa sợ hãi quỳ xuống hô: “Ma Thần đại nhân tha mạng!”
“Ma Thần đại nhân xin đừng tức giận, lá cờ này là do giáo hội thu hoạch được ở trong vực sâu, mong Ma Thần đại nhân thứ tội!” Huyết vu giải thích.
Chu chưởng giáo nhíu mày nhìn tên huyết vu vừa lên tiếng. Hoặc là bọn hắn chơi khăm quá mức, hoặc đây thật sự chính là Ma Thần!
Bây giờ ngay cả Chu chưởng giáo cũng đã bắt đầu tin tưởng. Ánh mắt hắn chuyên chú nhìn Lục Châu, sau đó nhìn tới bộ trường bào trên người Lục Châu.
Đây hẳn là Thiên Ngân trường bào. Tuy Chu chưởng giáo chưa từng nhìn thấy nó nhưng thân là tín đồ của Ma Thần, có ai không biết điều này? Tín đồ Vô Thần Luận Giáo Hội kỳ thật đều là những người hiểu về Ma Thần nhất.
Ngay khi Chu chưởng giáo còn đang nghi hoặc, hư ảnh Lục Châu đã lóe lên, liên tục sử dụng chân đại na di hai lần vọt về phía lá cờ.
Thiên Đạo Đại Kỳ tản ra sóng gợn dập dờn lan sang tứ phía. Đây chính là nguyên nhân Vô Thần Luận Giáo Hội không bị đám hung thú trong phế tích quấy nhiễu.
Khi gợn sóng lan tới trước người Lục Châu, lực lượng trên Thiên Ngân trường bào khẽ động. Một con viễn cổ long hồn từ trên người Lục Châu lượn vòng bay ra, há miệng gầm lên một tiếng uy vũ:
Ngao !
Tiếng rồng gầm vang khắp thiên địa. Phương viên vạn dặm đều bị sóng âm bao trùm, gợn sóng cũng bị tiếng rồng gầm đẩy lui.
Ở đằng xa, một vị chưởng giáo khác cũng dẫn người bay tới.
Chu chưởng giáo trợn trừng mắt nhìn Thiên Ngân trường bào, rốt cuộc cũng tin chắc mình không nhận nhầm, hắn hô lên thất thanh: “Viễn cổ long hồn, thánh long chi cân?!”
Gợn sóng tiêu tán, Lục Châu bay tới đứng bên cạnh lá cờ. “Thiên Đạo Đại Kỳ.”
Lá cờ kịch liệt bay trong gió như thể đã cảm nhận được chủ nhân triệu hoán. Nguyên khí khắp bốn phương tám hướng cấp tốc hội tụ, ngay cả không khí cũng bị hút đi phần nào.
Toàn bộ không gian trong phế tích biến thành khu vực mất trọng lực. Tạp vật và đất đá bay lơ lửng giữa trời, Thiên Đạo Đại Kỳ lóe lên quang mang hòa lẫn vào lực lượng giữa đại địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận