Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1782: Không có Vương Tử Dạ, ngươi chẳng đánh lại ai cả

Lục Châu gật đầu, không hề cảm thấy bất ngờ. Hắn nhìn quanh bốn phía, truyền ra sóng âm nói:
“Tưởng Đông Thiện, còn không mau ra đây?”
Bốn phía yên tĩnh không người hồi đáp.
“Ngươi cho rằng lão phu không biết ngươi bán mạng làm việc cho Thái Hư?”
Đám người khẽ kinh ngạc. Hư ảnh Lục Châu từ một hoá mười, đáp xuống mười phương hướng khác nhau, thi triển thần thông khứu giác và thính giác.
Từng tiếng hít thở, tiếng tim đập và tiếng huyết dịch lưu động truyền vào tai Lục Châu. Mười đạo thân ảnh cấp tốc hợp lại thành một.
“Tìm được ngươi rồi.”
Ầm!
Tưởng Đông Thiện lao vọt lên không trung hô to: “Vương Tử Dạ!!”
Vương Tử Dạ đang nằm trong lòng đất bỗng mở to mắt, thân thể cứng đờ đứng dậy nhào về phía Lục Châu.
Mà đúng lúc này, Vu Chính Hải đã xuất hiện trước mặt Tưởng Đông Thiện, ngăn lại hắn. “Cuối cùng cũng chịu bò ra?”
“Ngươi…?”
“Quên nói cho ngươi biết, khứu giác của Bệ Ngạn thiên hạ vô song.”
Bệ Ngạn nhăn mặt nhíu mày nhìn chằm chằm vào Tưởng Đông Thiện, trong mắt đều là lửa giận. Vu Chính Hải cầm Bích Ngọc Đao bổ xuống: “Ngươi không trốn được!”
Oanh!
Tưởng Đông Thiện giơ Tinh Bàn lên chống cự, bay ngược ra sau.
“Không có Vương Tử Dạ, ngươi chẳng đánh lại ai cả.” Minh Thế Nhân xuất hiện sau lưng Tưởng Đông Thiện cười lạnh nói, Ly Biệt Câu loé lên hàn mang.
Tâm tình Tưởng Đông Thiện chìm vào đáy cốc… Suốt đoạn đường này hắn đóng kịch lâu như vậy là để cướp được Vương Tử Dạ. Ban đầu thực lực của hắn còn xếp hàng đầu, không ngờ sau khi vào cổ trận hắn lại bị đám người Ma Thiên Các bỏ xa sau lưng.
Đây chính là mị lực của hạt giống Thái Hư? Nhưng vì sao người nào cũng tịnh tiến tu vi khoa trương như vậy?!
Tưởng Đông Thiện bị đánh trúng, phun ra một búng máu. Hắn nghiến răng nhìn về phía Vương Tử Dạ nói: “Đi trước một bước!”
Bàn tay bóp nát ngọc phiến.
Đúng vào lúc ngọc phù truyền tống vỡ vụn, bên tai hắn truyền đến một giọng nói: “Định.”
Tưởng Đông Thiện lập tức mất quyền chủ động. Lam sắc điện hồ bao vây lấy mọi vật xung quanh, kể cả hắn và Vương Tử Dạ. Lục Châu xuất hiện trước mặt Tưởng Đông Thiện, chưởng ấn như sơn đập vào lồng ngực hắn.
Thời gian khôi phục.
Trong mắt Tưởng Đông Thiện, vừa rồi hắn chỉ nghe được một tiếng “Định”, sau đó lồng ngực đã bị đánh trúng. Hắn chỉ có thể mở to mắt nhìn Lục Châu đứng trong vầng hào quang.
Hắn cố gắng ức chế để Mệnh Cách không bị giảm xuống, thân thể nặng nề nện xuống mặt đất, nguyên khí trong cơ thể hỗn loạn vô cùng.
Từng hình ảnh rời rạc dần dần hiện ra trong não hắn, vừa lạ lẫm vừa thần bí, nhưng lại có chút tương tự với lam sắc điện hồ trước mặt. Trong lòng Tưởng Đông Thiện dâng lên một cảm xúc phức tạp.
Tưởng Đông Thiện ngẩng đầu nhìn về phía Vương Tử Dạ, trong miệng không ngừng lẩm bẩm tên hắn rồi hạ lệnh: “Giết!”
Ý thức của Vương Tử Dạ bị cảm xúc mãnh liệt của Tưởng Đông Thiện điều khiển, vọt tới phong bế không gian nơi Lục Châu đứng, liên tục đánh ra đại chiêu.
Hắc long phong quyển cuồn cuộn xuất hiện tấn công về phía Lục Châu, không gian bị xé rách liên tục. Đến cảnh giới này, quyền cước hay cương khí đều mất đi ý nghĩa, thông thường thứ quyết định thắng bại đều là quy tắc.
“Pháp thân!”
Pháp thân kim liên xuất hiện, bốn phương tám hướng phát tiết ra lực lượng ồ ạt. Hắc long tử khí lùi về sau một chút nhưng rất nhanh sau đó đã lại đánh tới như thuỷ triều.
Lam pháp thân!
Toà pháp thân kim liên được lam pháp thân cộng hưởng, không gian xung quanh như bị bạo tạc, đám xúc tu màu đen đầy trời kia lập tức bị xua tan trong nháy mắt.
Phanh!
Vương Tử Dạ bị hai loại sức mạnh khó lường dung hợp đánh văng ra xa!
Tưởng Đông Thiện cứng ngắc như tượng gỗ, con ngươi co rụt lại, miệng run rẩy nói ra hai chữ: “Ma Thần!”
Hai toà pháp thân chồng lên nhau, kim sắc rạng rỡ như thái dương, lam sắc hoà lẫn với Thiên Ngân trường bào, điện hồ loé lên rồi biến mất. Hình ảnh này và những hình ảnh rời rạc trong não hắn đột nhiên trùng khớp!
“A !”.
Khí huyết cuồn cuộn rốt cuộc không khống chế được nữa, pháp thân Thiên Giới Bà Sa của Tưởng Đông Thiện xuất hiện rồi biến mất.
[Ting ! đánh giết một Mệnh Cách, thu hoạch được 1.000 điểm công đức.].
Lục Châu thu hồi pháp thân, đứng chắp tay sau lưng nhìn xuống Tưởng Đông Thiện.
Tưởng Đông Thiện kinh hãi hô không ngừng: “Vương Tử Dạ, Vương Tử Dạ… Vương Tử Dạ!”
Vu Chính Hải khống chế Bệ Ngạn bay tới, nhìn thấy Vương Tử Dạ ngã nhào ở dưới đất, huyết khí trên cơ thể bốc lên như hơi nước thoát ra ngoài, hai mắt hắn trừng to nhìn về phía Lục Châu, sau đó… Soạt!
Vương Tử Dạ không biết chui vào chỗ nào trốn, không dám hiện thân nữa.
Vương Tử Dạ bỏ trốn, lại mất đi một Mệnh Cách, Tưởng Đông Thiện bị đả kích nặng nề. Hắn cố gắng bò dậy, vừa định bay lên đã thấy Vu Chính Hải và Bệ Ngạn từ trên trời giáng xuống!
Oành!
Tưởng Đông Thiện kêu lên một tiếng đau đớn, theo bản năng na di đến một phương hướng khác hòng chạy trốn.
Hư ảnh Ngu Thượng Nhung loé lên ngăn ở phía đó, Trường Sinh Kiếm và thập tam diệp lấp loé giữa không trung vây quanh người hắn.
Tưởng Đông Thiện còn chưa kịp xoay người, Minh Thế Nhân và Tần Nại Hà đã bay đến chắn hai lối còn lại.
Rốt cuộc hy vọng chạy trốn của Tưởng Đông Thiện cũng bị đánh tan, hắn ngoan ngoãn đáp xuống đất, ngồi phịch xuống.
“Ngươi đã sớm biết?” Tưởng Đông Thiện đã từ từ trấn tĩnh trở lại, trong đầu không ngừng ám chỉ với bản thân, người này tuyệt đối không phải là Ma Thần, không thể nào là Ma Thần!
“Loại như ngươi mà cũng dám bày mưu ở trước mặt lão phu?” Lục Châu thản nhiên nói, “Từ ngày đầu tiên gặp mặt, lão phu đã biết ngươi có mưu đồ làm loạn.”
Tưởng Đông Thiện nghi ngờ hỏi: “Vậy tại sao ngươi không vạch trần ta?”
“Lão phu đã cho ngươi cơ hội từ bỏ nhưng ngươi lại không biết quý trọng, còn dám đuổi theo tới Đan Át.”
Trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp như vậy? Nếu có thì chỉ có thể là gạt người.
“Nhưng ta thật sự đến từ kim liên giới.” Tưởng Đông Thiện còn muốn giải thích.
“Ngươi đúng thực đến từ kim liên. Nhưng sau khi đến Thiên Giới Bà Sa thì không thể dung hợp được nữa, không có ai nói cho ngươi biết chuyện này sao?” Lục Châu hỏi.
Tưởng Đông Thiện nghẹn lời.
Nếu hiện tại vẫn có thể dung hợp thì đám người Thái Hư đã có cùng một màu sắc cả rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận