Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 2136: Ta cũng là Ma Thần chuyển sinh?

“Lỡ như bị lam pháp thân hút khô tuổi thọ mà chết, vậy lão phu chính là tu hành giả oan ức nhất tự cổ chí kim rồi?”
Cảm thấy không yên tâm, Lục Châu quyết định tìm xem có phương pháp nào giải quyết vấn đề không.
“Giảng Đạo Chi Điển?”
“Ma Thần hoạ quyển?”
Hai thứ này là vật do Ma Thần lưu lại, một cái lưu trữ lực lượng tứ đại nội hạch, một cái thể hiện tâm đắc và pháp tắc tu luyện của Ma Thần.
Lục Châu lấy Giảng Đạo Chi Điển ra, ý thức tiến vào bên trong quyển trục, hình ảnh quen thuộc lại xuất hiện.
Từ khi có được Giảng Đạo Chi Điển, Lục Châu vẫn chưa phi hành hết không gian này. Có lẽ có thể tìm được đáp án cho lam pháp thân ở đây.
Thế là ý thức của Lục Châu bay thẳng về phía trước, xung quanh hắn vẫn là bóng đêm, bên tai không ngừng truyền ra tiếng nói của Ma Thần.
Mà lúc này, trên không trung lạch trời phía bắc Đại Viêm xuất hiện một vòng ánh sáng, đám tu hành giả kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện từng toà pháp thân cấp bậc Chí Tôn từ trong vòng sáng bay ra, chậm rãi hạ xuống.
Tổng cộng mười toà pháp thân chiếm trọn không gian bầu trời phương bắc.
Đám đông tu hành giả lộ vẻ kinh hãi, nhưng cũng có không ít “liếm cẩu” thấy màn này liền bay tới định dùng lễ tiếp đón.
Kế hoạch người phát ngôn đang tiến hành, Đại Viêm mang danh nghĩa của Thánh Thiên Các, tiếp nhận tu hành giả Thái Hư đến tị nạn.
“Không lẽ là tu hành giả Thái Hư đến kim liên rồi?”
“Mấy toà pháp thân này không đơn giản nha, thực lực cao như vậy còn muốn tị nạn, lần này Thái Hư đối mặt với nguy cơ lớn cỡ nào a?”
“Nghe nói là thiên đạo sụp đổ, không chỉ Thái Hư mà cả quy tắc cũng hỗn loạn.”
Khoảng mười mấy tu hành giả bay tới khom người hành lễ với đám cao thủ Thái Hư. “Không biết các vị giá lâm kim liên giới, không có tiếp đón từ xa, xin thứ lỗi.”
Mười tên Thánh Điện Sĩ nhìn quanh bốn phía, sau đó nhìn về phía đám tu hành giả nhỏ yếu trước mặt, đồng loạt thu hồi pháp thân.
“Nơi này là kim liên?” Một người đứng giữa thản nhiên hỏi.
“Đúng vậy, đây chính là kim liên, hân hạnh được tiếp đãi các vị đến đây làm khách. Theo quy củ của Thánh Thiên Các, các vị sẽ nhận được đãi ngộ tốt nhất, chỉ là để đổi lại, các vị cần phải cùng Đại Viêm chúng ta chung tay chống cự lại hung thú đến từ bí ẩn chi địa.”
Tu hành giả đứng giữa mỉm cười nói: “Kế hoạch người phát ngôn nhàm chán đó mà cũng xứng để chúng ta phải chấp hành?”
“Đây là kế hoạch do Thánh Thiên Các định ra, các vị không thích thì cũng đừng chửi bới.” tu hành giả Đại Viêm nói.
“Bớt nhiều lời. Ta hỏi ngươi Ma Thiên Các ở chỗ nào?”
“Ma Thiên Các?” Tu hành giả Đại Viêm nhíu mày, “Các hạ hãy chú ý xưng hô của mình, mời gọi là Thánh Thiên Các, nếu không đó chính là bất kính với toàn thể Đại Viêm.”
Người đứng giữa khịt mũi coi thường, quay đầu nói với đám đồng bọn: “Nhân loại ở đây quá cổ hủ, bị tẩy não nghiêm trọng, dân trí không cao. Chẳng trách Ma Thần lại chọn chỗ này để làm ổ.”
Một tên Thánh Điện Sĩ khác cũng lười dây dưa với đám người nhãi nhép này, bèn nói: “Được rồi, Thánh Thiên Các ở đâu?”
“Các vị muốn bái kiến Cơ tiền bối? Lão nhân gia người đã rất lâu không quay lại đây, nếu các vị đến đó e là không gặp được người đâu.”
Tu hành giả Thái Hư nhíu mày, cảm giác nói chuyện với người nhược trí thật sự rất phiền. “Ta hỏi là, Thánh Thiên Các ở đâu?”
“Trên Kim Đình Sơn.” Vừa nói tu hành giả Đại Viêm vừa chỉ tay về phía xa, vẻ mặt tràn đầy sùng kính.
“Đa tạ.” Nói xong, mười tên Thánh Điện Sĩ đồng thời lao về phía Kim Đình Sơn.
Tu hành giả Đại Viêm tròn mắt nhìn theo, tốc độ của đối phương quá nhanh, chỉ trong khoảnh khắc đã rời đi thật xa. “Cơ tiền bối quá ngầu, không ngờ lại khiến mười đại cao thủ đến từ Thái Hư phải chạy tới hành lễ nha.”
Lúc này ý thức của Lục Châu vẫn đang phi hành trong Giảng Đạo Chi Điển.
Ông !
Đột nhiên một đạo hư ảnh xuất hiện ở phía trước, chắn đường Lục Châu. Hư ảnh kia có mái tóc trắng xoá bồng bềnh giữa trời, dáng người cao gầy, đạo bào rủ xuống, tay chắp sau lưng.
Đôi mắt hắn thâm thuý có thần, trong miệng lầm bầm nói: “Truyền đạo cái gì? Thứ đạo cứt chó gì?”
“Tìm được rồi.” Lục Châu bay tới đối diện với hư ảnh kia. Đây chính là hình ảnh Ma Thần lưu lại, hẳn sẽ có liên quan đến con đường tu hành của lam pháp thân.
Lục Châu gọi: “Ma Thần?”
Ánh mắt Ma Thần vẫn nhìn về phía trước. “Ngàn ngàn vạn vạn đạo tu hành đều có thể đi tới trường sinh.”
“Mười loại đại đạo có thể hoá thành quang luân.”
Nghe vậy, Lục Châu cũng cảm thấy kinh ngạc. Mười loại đại đạo hẳn là đại đạo do mười đồ đệ lĩnh ngộ.
“Chỉ thiếu một chút nữa đã có thể vĩnh viễn phá giải ràng buộc về vĩnh sinh, giải khai bí ẩn về công đức, chỉ thiếu một bước nữa thôi… Bản toạ lưu lại mười bộ kinh điển, dùng lực lượng chí cao vô thượng chuyển sinh mấy chục lần nhưng đều thất bại.”
“Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, thế giới rộng lớn này không thiếu điều lạ. Bản toạ đã từng đến rất nhiều nơi, thấy được vô số điều kỳ quái. Có những toà lầu cao ngất vào trong mây, có cục sắt bay lượn trên bầu trời, có cục gạch thiên lý truyền âm, cũng có những câu thơ rung động lòng người…”
Nghe đến đây, Lục Châu sững sờ.
Lời này chẳng lẽ có ý là, chính hắn cũng là một trong những người do Ma Thần chuyển sinh?
Ma Thần chuyển sinh mấy chục lần đều thất bại. Cơ Thiên Đạo và Lục Thiên Thông chính là như thế?
Có đôi khi Lục Châu sẽ sinh ra ảo giác mình là Ma Thần, nhưng khi ý thức tỉnh táo hắn lại phủ định điều này. Hắn có nơi mình sinh ra, có nơi mình học tập, có thân nhân, bạn bè, đồng nghiệp…
Quá khứ chân thực như thế, sao hắn có thể là một kiếp chuyển sinh của người khác được? Lục Châu rất khó có thể tiếp nhận điều này.
Hư ảnh của Ma Thần tiếp tục nói: “Bản toạ không ngừng thử nghiệm, rồi sẽ có một ngày thành công giải trừ ràng buộc.”
“Quá trình chuyển sinh có chút sai lầm… chỉ mong đây là lần cuối.”
Sai lầm gì? Ý ngươi là lão phu là ngoài ý muốn?
“Bản toạ lưu lại đạo tu hành, truyền đạo thiên hạ, nếu người có duyên sẽ đạt được, mong hắn loại bỏ được ràng buộc này, thu hoạch được vĩnh sinh.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận