Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1810: Thành thánh

Băng phong vỡ nát, trong phương viên trăm dặm lập tức hoá thành biển lửa.
Bị chân hoả thiêu đốt, phàm là hoa cỏ thụ mộc sinh trưởng xung quanh đều bị đốt thành tro tàn, cho dù là những thân cây cao chọc trời cũng không thoát khỏi kiếp nạn.
Đoan Mộc Điển không ngừng kêu khổ: “Khi thì lửa, khi thì băng, nếu có Lục Ngô ở đây thì tốt rồi!”
Cũng may bọn hắn đứng cách đó khá xa, nếu không cũng chẳng chịu nổi.
“Các chủ vẫn còn đang chống đỡ!” Nhan Chân Lạc tinh mắt chỉ tay về phía chân trời.
Đoan Mộc Điển rốt cuộc cũng hiểu ra Lục Châu muốn làm gì. “Gia hoả này, ngươi muốn thành thánh?!”
“Thành thánh?”
“Trên thân hắn xuất hiện ánh sáng nhàn nhạt, đó chính là thánh nhân chi quang!” Đoan Mộc Điển giải thích.
“Sư phụ sắp thành thánh?!” Tiểu Diên Nhi kinh ngạc nói.
Đám người Ma Thiên Các không biết có nên vui mừng hay không. Thành thánh đương nhiên là rất tốt, nhưng vấn đề là thần minh Mạnh Chương vẫn đang nhìn chằm chằm Các chủ.
Mạnh Chương trầm thấp nói: “Nhân loại ngoan cường.”
Nó liên tiếp tung ra bốn chiêu mà Lục Châu vẫn có thể kháng cự. Lần này Mạnh Chương không tấn công nữa, hai mắt nó mở ra thành hai vầng trăng sáng rực rỡ như ban ngày.
Mạnh Chương nhìn chằm chằm vào Lục Châu, mãi cho đến khi trên thân Lục Châu toả ra quang mang chói mắt!
“Thánh?”
Trong giọng Mạnh Chương mang theo tia nghi hoặc và có chút xem thường.
Biến hoá trong cơ thể đã dừng lại, Lục Châu cảm thấy toàn thân thoải mái đến không nói nên lời.
Hắn mạnh lên rồi. Mạnh hơn trước đây rất nhiều!
“Đây chính là cảm giác của thánh nhân?” Lục Châu vui mừng nghĩ.
Hắn nhìn xuống hai tay mình, cảm nhận được lực lượng tồn tại giữa thiên địa, tựa như chỉ cần khẽ động ý niệm thì lực lượng đó sẽ phục tùng mệnh lệnh của mình.
Lục Châu ngẩng đầu nhìn lên hai vầng trăng sáng.
Lúc này mê vụ đột nhiên rung động, hai vầng trăng biến mất, một hư ảnh cỡ thân người xuất hiện cách Lục Châu mấy ngàn mét.
“Ngươi thành thánh.” Hư ảnh kia khàn khàn nói.
Không ai dám hoài nghi thực lực của Mạnh Chương, dù nó hoá thành hư ảnh giống như nhân loại.
Lục Châu đáp: “Nhờ có ngươi thành toàn cho lão phu.”
“Nhân loại có lúc nhát như chuột, có lúc lại gan to bằng trời. Thật can đảm.” Mạnh Chương chậm rãi nói.
“Lão phu sẽ xem đó là lời khen.”
“Ngươi có biết mình đang đối mặt với ai không?”
“Thanh Long Mạnh Chương, một trong tứ linh.” Lục Châu nói.
“Đã biết sao còn dám đi vào Thôn Than?”
“Vì cầu đạo tu hành, trong lòng không sợ hãi.”
Mạnh Chương trầm mặc. Nhớ lại mấy chiêu vừa rồi, đừng nói là kẻ trước mặt, dù là đạo thánh bình thường cũng không chịu nổi mới đúng.
Mạnh Chương hỏi: “Ngươi cầu đạo gì?”
“Cầu đại đạo tu hành.” Lục Châu đáp.
Mạnh Chương đạp không đi tới, khi nó bước ra từng bước, từng đạo vòng sáng loé lên bao trùm cả chân trời thể hiện rõ ràng thực lực và địa vị của nó.
“Trường sinh?” Mạnh Chương nghi hoặc.
“Không.” Lục Châu lắc đầu, thành thật nói, “Lão phu không cầu trường sinh, chỉ cầu được Thiên Khải Chi Trụ tán đồng.”
Giọng nói Mạnh Chương càng lúc càng trầm thấp: “Nhân loại đều muốn trường sinh, thọ cùng trời đất.”
“Đó là bọn hắn.”
Lục Châu thở dài một tiếng, “Thế gian này có quy tắc vận chuyển và đạo lý của riêng nó. Nếu ai ai cũng có thể trường sinh, vậy những kẻ quyền thế sẽ không ngừng lợi dụng sức mạnh của mình, lợi dụng các loại quan hệ, tài nguyên… để đồng tộc trở nên bất bại. Mà những người ở tầng dưới chót vĩnh viễn là nô lệ của bọn hắn, vĩnh viễn bị áp bách. Thế giới như vậy sẽ khiến toàn bộ nhân loại cảm thấy tuyệt vọng.”
Mạnh Chương dừng lại, vầng sáng biến mất. Bốn phía trở nên an tĩnh vô cùng.
“Cho nên, ngươi tán đồng tử vong?” Mạnh Chương hỏi.
“Tử vong là cách tốt nhất để tiết chế nhân loại.” Lục Châu nói.
Hư ảnh Mạnh Chương đứng yên không nhúc nhích, khẽ lẩm bẩm câu nói này mấy lần. Không biết qua bao lâu, Mạnh Chương mới mở miệng nói:
“Ngươi rất muốn vào bên trong Thiên Khải Chi Trụ?”
Lục Châu không trả lời thẳng mà hỏi lại: “Đường đường là thiên chi tứ linh, vì sao lại phải thủ hộ Thiên Khải Chi Trụ cho Thái Hư?”
Mạnh Chương nói: “Trời không thể sập, ít nhất là bây giờ.”
Lục Châu lộ vẻ nghi hoặc.
Mạnh Chương lại nói: “Thiên chi tứ linh xem việc thủ hộ thiên địa đại đạo là nhiệm vụ của mình. Thái Hư không quản được bọn ta.”
Lục Châu rốt cuộc cũng hiểu ra, bèn chắp tay nói với Mạnh Chương: “Thì ra là như thế.”
Hư ảnh Mạnh Chương như ẩn như hiện, càng lúc càng không rõ ràng. Hắn lại lẩm bẩm câu nói kia: “Tử vong là cách tốt nhất để tiết chế nhân loại…”
Lục Châu quan sát cảm xúc của Mạnh Chương, đáng tiếc đối phương không hề thể hiện ra mình đang nghĩ gì, không để lộ cảm xúc nào. Trước đó Lục Châu dùng lời nói để chọc giận Mạnh Chương, xem ra nó vốn không thật sự tức giận.
Lục Châu hỏi: “Nếu ngươi không nghe lệnh Thái Hư mà chỉ vì phòng ngừa thiên địa sụp đổ, vậy ngươi sẽ cho phép người trong Thái Hư tiến vào Thiên Khải Chi Trụ chứ?”
Mạnh Chương gật đầu. “Sẽ.”
“Như vậy chẳng phải là rất bất công với người trong thiên hạ sao?”
“Trên đời này không có thứ gọi là công bằng.” Mạnh Chương bình tĩnh đáp.
“Nhưng ít nhất cũng phải có tương đối công bằng.” Lục Châu tiếp tục nói, “Nói theo một cách nào đó, ngươi cho phép Thái Hư tiến vào Thiên Khải Chi Trụ nhưng lại cự tuyệt tu hành giả cửu liên đến gần, đó chính là nối giáo cho giặc. Luận về trường sinh, ngươi có vẻ cũng đồng ý với quan điểm của lão phu, ý nghĩa của việc tử vong chính là để tiết chế nhân loại, làm cho nhân loại truyền thừa hy vọng và sinh mệnh lực, chứ không phải để tầng dưới chót bị áp bách vĩnh viễn.”
Mạnh Chương nghi hoặc nói: “Ngươi là kẻ địch của Thái Hư?”
“Không hẳn.” Lục Châu lắc đầu, “Chỉ vì muốn sống.”
“Muốn sống?”
“Như lời ngươi nói, trên đời này không tồn tại thứ gọi là công bằng. Người khác muốn giết lão phu, chẳng lẽ lão phu lại ngồi chờ chết?” Lục Châu bình thản nói.
Mạnh Chương trầm mặc. Lát sau nó mới mở miệng nói: “Bản quân không làm việc cho Thái Hư. Lúc trước bản quân cũng có cho phép người ngoài Thái Hư tiến vào Thiên Khải Chi Trụ.”
Lục Châu khẽ giật mình, điều này nằm ngoài dự đoán của hắn. “Ai lại được thiên chi tứ linh tán đồng?”
“Một nhân loại thú vị.”
“Trong cửu liên còn có người như vậy?” Lục Châu không khỏi nghi hoặc, “Hắn là ai?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận