Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1107

Lục Châu gật đầu, xoay người đi vào Dưỡng Sinh điện. Vừa đi đến cửa hắn bỗng nhớ ra một việc, bèn quay lại dặn dò: “Ngày mai gọi cả lão tứ tới.”
Vừa nói xong câu này, bên tai Lục Châu truyền đến tiếng thông báo của Hệ thống:
[Ting ! dạy dỗ Minh Thế Nhân, thu hoạch được 200 điểm công đức.].
Cái đồ láu cá này!
Lục Châu trầm giọng nói: “Nếu hắn không đến thì đánh gãy chân hắn.”
[Ting ! dạy dỗ Minh Thế Nhân, thu hoạch được 200 điểm công đức.].
Lục Châu xoay người đi vào Dưỡng Sinh điện. Bá Vương Thương nằm trên mặt đất ông ông rung động rồi vèo một tiếng bay vào trong điện. Cửa điện đóng lại.
“Đồ nhi tuân mệnh.” Nói xong, Đoan Mộc Sinh ngồi phịch xuống đất.
Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung đồng loạt giơ ngón tay cái lên với Đoan Mộc Sinh. Đệ trâu nha! Hai huynh đệ chưa bao giờ nhất trí như vậy.
Bốn vị trưởng lão nhìn xem mà liên tục thở dài.
“Mạnh hộ pháp, các vị trưởng lão, ngoại trừ Lạc Thời Âm, các vị cho rằng ai sẽ tấn thăng thập diệp trước?” Phan Ly Thiên hỏi.
Đám người bắt đầu suy tư. Nửa ngày vẫn không có đáp án, đành lắc đầu từ chối cho ý kiến.
Lão đại và lão nhị khỏi phải nói, thực lực tiến bộ cực nhanh. Lão tứ thì không ai đoán ra được hắn đã tu luyện đến đâu. Tiểu Diên Nhi có thiên phú cao nhất nên đến bây giờ vẫn chưa bị gọi tên đến đánh… à nhầm, dạy dỗ. Ai sẽ tấn thăng thập diệp trước đây? Thật khó mà đoán được.
Nửa năm sau đó, Lục Châu chỉ làm ba chuyện: một, dạy dỗ đồ đệ; hai, quan sát tình hình của Chiêu Nguyệt; ba, củng cố tu vi bốn Mệnh Cách.
Nói là dạy đồ đệ, chẳng thà nói thẳng là đánh đồ đệ. Nửa năm qua, ngoại trừ Tiểu Diên Nhi và Hải Loa, đám nam đồ đệ đều bị đánh đến mặt mũi bầm dập. Nghiêm sư xuất cao đồ, dưới tác dụng của Lương Sư Ích Hữu và Vạn Thế Sư Biểu, đám đồ đệ tiến bộ cực nhanh.
Đoan Mộc Sinh và Tiểu Diên Nhi đã thành công bước vào cửu diệp.
Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung vốn có thể tiến vào thập diệp, nhưng do Lục Châu nhắc nhở nên bọn hắn áp chế tu vi xuống. Trước tiên phải thăm dò rõ ràng vị trí phân bố Thạch Lâm Trận để sau khi hấp dẫn Mệnh Cách thú đến sẽ không bị đám người hắc liên giới cướp đi.
Người trong hoàng cung đều đã quá quen thuộc với việc này nên không còn thấy kinh ngạc.
Lý Vân Tranh cũng có nghe nói sư công dạy dỗ đồ đệ, sau khi đến xem hai lần thì hoảng sợ không ít, âm thầm may mắn trước đó mình bái Tư Vô Nhai làm thầy. Dưới sự giúp đỡ của Tư Vô Nhai, Lý Vân Tranh thuận lợi bước chân vào con đường tu hành, sau một tháng từ Thối Thể cảnh tiến vào Thông Huyền cảnh. Chỉ là chí của hắn là trị quốc bình thiên hạ nên việc tu hành chỉ xem như phụ trợ, đa số thời gian đều dành để xử lý việc chính sự.
Được bốn vị quốc công và văn võ bá quan một lòng phò tá, Đại Đường ngày càng ổn định, tiến vào trạng thái bình thường hoá.
Trong tất cả mọi người, Tư Vô Nhai chính là người bận rộn nhất. Ngoài việc tu hành và dạy dỗ Lý Vân Tranh, hứng thú lớn nhất của hắn chính là cùng đám người điên Cứu Thiên Viện nghiên cứu một đống đồ vật loạn xì ngầu. Cho dù là đám thiên tài Cứu Thiên Viện cũng từ từ bị Tư Vô Nhai làm cho tâm phục khẩu phục.
Điện chủ Cửu Trọng Điện Tư Không Bắc Thần và Tông chủ Vân Sơn mười hai tông Nhiếp Thanh Vân đã từ bỏ mọi oán thù, bắt tay làm lành, hai người bái biệt Lục Châu để trở về tông môn. Trước khi chia tay còn hứa hẹn, chỉ cần Lục Châu nói một tiếng, bọn hắn sẽ cấp tốc chạy tới.
Hạ Trường Thu thì rất biết thân biết phận, không trở về Thiên Liễu Quan mà tiếp tục ở lại ôm đùi đại lão. Một ngày hắn còn ở đây thì ngày đó Thiên Liễu Quan còn được an toàn.
Trời chạng vạng tối.
Lục Châu mở giao diện Hệ thống ra xem.
Điểm công đức: 125.500 điểm.
Một nửa trong số này là nhờ nửa năm qua ép khô đám đồ đệ mà có… Tuy là hơi ít nhưng tính ra cũng không tệ.
“Hắc Ngô Vệ đến nay cũng không xuất hiện, chẳng lẽ là sợ lão phu?”
Nửa năm nay hồng liên giới tiến vào trạng thái cực kỳ bình tĩnh, mà nữ tử thần bí tên Liên Tinh kia cũng không đến tìm Chiêu Nguyệt nữa.
“Loại an tĩnh này sẽ kéo dài được bao lâu? Kim liên giới đã sắp xuất hiện thập diệp… Thế cân bằng sẽ bị phá vỡ ở kim liên hay là hồng liên?”
Lựa chọn này rất quan trọng. Lục Châu đã thương lượng với Tư Vô Nhai, thập diệp ở kim liên giới rất dễ bị hắc liên khống chế, thậm chí có lẽ kế hoạch nuôi nhốt kim liên giới đã được an bài từ lâu.
Hắc liên giới lại rất vi diệu… Từ khi xảy ra chuyện Lục Ly và Dịch Nghiêu, đám người Hắc Ngô Vệ hoàn toàn không thò mặt ra, dường như bọn hắn đang ẩn nấp đâu đó, chờ đợi sự cân bằng này bị phá vỡ.
“Người đâu, gọi Tư Vô Nhai tới.”
Ngoài điện có người đáp: “Vâng.”
Khoảng một khắc đồng hồ sau, Tư Vô Nhai đến Dưỡng Sinh điện, quỳ xuống hành lễ: “Sư phụ, người tìm đồ nhi?”
“Thương thế trên người sao rồi?” Lục Châu hỏi.
“Đa tạ sư phụ quan tâm, đồ nhi không đáng lo ngại.”
“Vậy thì tốt. Từ trước đến nay vi sư ra tay đều không nặng.” Lục Châu thản nhiên nói.
Tư Vô Nhai câm nín.
“Tình hình hắc liên ngươi đã biết, Hắc Ngô Vệ nửa năm nay không xuất hiện, mấy vị sư huynh của ngươi đều đang đợi đến lúc xung kích thập diệp, nhưng hành động này chắc chắn sẽ thu hút Mệnh Cách thú tới. Theo ý kiến của ngươi, chúng ta nên làm như thế nào?” Lục Châu hỏi.
“Hắc Ngô Vệ không xuất hiện càng tốt. Việc này đồ nhi đã nghiên cứu với đám người Cứu Thiên Viện, chúng ta có thể dùng trận pháp để lừa gạt.”
Tư Vô Nhai vừa nói vừa lấy bản đồ phân bố địa điểm Thạch Lâm Trận ra. “Chúng ta chọn một Thạch Lâm Trận gần nhất, dùng trận pháp khác che giấu Thạch Lâm Trận khiến nó không cách nào truyền lại tin tức cho hắc liên giới. Khi sư huynh xung kích lên thập diệp, sư phụ chỉ cần ra tay thu thập Mệnh Cách thú.”
Đây chính là kiểu lén lút trưởng thành trong truyền thuyết? Lục Châu không khỏi nhìn Tư Vô Nhai với vẻ tán thưởng… đầu óc thông minh có khác.
“Không cách nào tránh Thạch Lâm Trận sao?” Lục Châu hỏi lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận