Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1248

Cách phòng thủ tốt nhất chính là tấn công, đây là lý niệm tu hành mà từ trước đến nay Ngu Thượng Nhung vẫn luôn tuân theo.
Dư uy kiếm cương đánh vào vách núi, đá vụn vỡ ra rơi đầy đất.
“Sao có thể nhanh như vậy?” Hắc ảnh thốt lên với vẻ không thể tin nổi.
Phanh phanh phanh…
Rắc !
Hắc sắc Tinh Bàn của hắn không ngờ lại xuất hiện vết nứt, nói rõ lực lượng tấn công của Ngu Thượng Nhung không hề thua kém hắn.
Sắc mặt hắc ảnh trắng bệch, thân ảnh vội vàng loé lên: “Ta không tin ngươi có thể theo kịp.”
Hắn na di liên tục ba lần. Thân hình vừa ổn định lại…
Phanh phanh phanh!
Hắn không ngờ Ngu Thượng Nhung cũng na di liên tục ba lần, tần suất tương đương với hắn, mà tốc độ huy kiếm lại càng lúc càng nhanh.
“Vạn Vật Quy Nguyên.”
Bốn phương tám hướng xuất hiện mấy trăm ngàn đạo kiếm cương tựa như băng tinh chĩa về phía hắc ảnh.
Thấy cảnh này, hắc ảnh quát lên: “Ngươi không biết gì về Thiên Giới Bà Sa! Chỉ dùng tốc độ và lực lượng là không đủ đâu!”
Oanh!
Lấy hắc ảnh làm trung tâm, pháp thân Thiên Giới Bà Sa nở rộ, lực lượng như sơn băng địa liệt đánh bay Ngu Thượng Nhung.
Ngu Thượng Nhung ngừng huy kiếm, dùng kiếm chắn ngang trước người rồi xoay chuyển mấy vòng trên không trung mới ổn định lại thân hình.
Toàn bộ kiếm cương đầy trời đều bị pháp thân Thiên Giới Bà Sa đánh tan.
Hắc ảnh thoát khỏi áp chế, bổ nhào về phía Ngu Thượng Nhung: “Đến lượt ta!”
Từng đạo quyền cương không ngừng đánh tới. Ngu Thượng Nhung lạnh nhạt mỉm cười:
“Chỉ có thế này thì không đủ đâu.”
Ầm!
Quyền cương đánh vào thân kiếm, song phương lui lại cách nhau mấy ngàn mét.
“Ta đã nói, ngươi quá xem thường Thiên Giới Bà Sa rồi.”
Quyền cương đột nhiên biến lớn thành ngọn núi khổng lồ, đập ầm ầm vào Trường Sinh Kiếm. Tiếng vang vọng ra như kinh lôi trên trời bổ xuống.
Cánh tay Ngu Thượng Nhung tê rần nhưng vẫn nói: “Thật xin lỗi, còn chưa đủ.”
Đúng lúc này, pháp thân kim sắc Bách Kiếp Động Minh bỗng xuất hiện sau lưng Thiên Giới Bà Sa, huy động ngàn vạn đạo kiếm cương đánh tới.
Ầm ầm ầm…
Hắc ảnh cả kinh: “Đây là thứ gì?!”
Hiển nhiên hắn chưa bao giờ nhìn thấy pháp thân có thể tự mình hoạt động, không khỏi cảm thấy kinh hãi vô cùng.
Dưới lực lượng cường đại của kim diệp và kiếm cương, pháp thân Thiên Giới Bà Sa chẳng khác nào tấm bia sống. Dù bia có cứng cỏi thế nào thì bị chém trong thời gian dài vẫn rất khó chịu.
Tinh Bàn rung độc, lực lượng tản mát giữa không trung.
“A !”
Đám tu hành giả xung quanh vốn muốn bay lại gần quan sát nhưng cảm nhận được lực lượng quá khổng lồ đều dừng lại, không ai dám tiến thêm nửa bước.
“Rốt cuộc là ai đang chiến đấu ở lạch trời?!”
“Lực lượng thật cường đại, có kim quang, hẳn là đại năng kim liên giới.”
“Đã rất lâu rồi không xuất hiện lực lượng mạnh mẽ như vậy… Đó thật sự là pháp thân Bách Kiếp Động Minh sao?”
Ầm!
Hắc ảnh điên cuồng vung song quyền, pháp thân Thiên Giới Bà Sa bộc phát ra lực lượng tạo thành gợn sóng chấn bay Ngu Thượng Nhung, cả người lẫn kiếm đều văng về phía lạch trời.
Pháp thân Bách Kiếp Động Minh cách chủ nhân quá xa, không thể không chủ động tiêu tán.
“Ha ha ha…” Hắc ảnh điên cuồng cười to, “Cho dù ngươi có tu luyện cỡ nào thì cũng không bù đắp được chênh lệch giữa Bách Kiếp Động Minh và Thiên Giới Bà Sa!”
Ngu Thượng Nhung khí huyết cuồn cuộn, trong lòng cảm thấy không cam tâm. Hắn từng là Kiếm Ma quát tháo phong vân, nhưng rốt cuộc vẫn rơi vào thế hạ phong vì cảnh giới thấp.
Hắc ảnh đứng từ trên cao nhìn xuống vực sâu vạn trượng.
“Lối vào Hắc Thuỷ Huyền Động? Nơi này chính là chỗ chôn thây ngươi. Ngươi không có Mệnh Cách, ta xem ngươi làm sao ngăn cản song quyền của ta!”
Nói xong, hắc ảnh lập tức lao vụt xuống, vung song quyền đấm về phía Ngu Thượng Nhung.
Sắc mặt Ngu Thượng Nhung trở nên ngưng trọng nhưng vẫn vô cùng cứng cỏi. Hắn ngẩng đầu nhìn trời, khẽ gọi:
“Pháp thân.”
Pháp thân Bách Kiếp Động Minh xuất hiện, hợp nhất với thân thể Ngu Thượng Nhung.
Thấy cảnh này, hắc ảnh cười lạnh nói:
“Vừa hay, ngươi có thể mang theo pháp thân của mình cùng xuống địa ngục!”
Pháp thân Bách Kiếp Động Minh giơ hai tay lên trời, mười mảnh liên diệp xoay tròn xung quanh, quang mang nở rộ như thái dương.
“Ta muốn thử xem, Bách Kiếp Động Minh có thể thắng nổi Thiên Giới Bà Sa hay không!”
Vừa nói xong, song quyền đánh xuống, song phương va chạm!
Lực lượng bành trướng cắt chém mọi thứ xung quanh, kể cả dãy sơn mạch cũng bị chém làm đôi.
Oanh!
Hai người đồng thời rơi thẳng vào vực sâu.
Ngu Thượng Nhung rất quen thuộc với vực sâu vạn trượng này.
Lần trước là vì cứu Vu Chính Hải, lần này… là vì cứu chính mình.
“Chết đi!”
Song quyền vẫn tiếp tục đè ép kim sắc pháp thân. Hai người không ngừng rơi xuống!
Cứ thế, hai thân ảnh giằng co bay xuống đáy vực, thời gian bay rất dài, rất lâu.
Ngu Thượng Nhung nói: “Ngươi không còn thủ đoạn nào nữa.”
“Ngươi cũng không!” Hắc ảnh đáp trả.
Trong mắt Ngu Thượng Nhung loé lên vẻ tự tin, thân ảnh đột nhiên trầm xuống, rơi xuống với tốc độ nhanh hơn hẳn hắc ảnh, lập tức thoát khỏi tầm khống chế của song quyền.
“Muốn trốn? Ngươi trốn không được đâu!”
Thiên Giới Bà Sa cũng đè mạnh xuống, bám sát phía sau.
Đúng lúc này, Ngu Thượng Nhung thu hồi pháp thân, tay nâng Trường Sinh Kiếm. “Kiếm này là hồng cấp, độ phù hợp đã lên tới hoàn mỹ. Nếu ngươi muốn chết, ta sẽ thành toàn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận