Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1336

Sắc mặt Công Tôn Viễn Huyền cứng ngắc, đầu ong ong, năm ngón tay không thể khống chế cứ run lên liên hồi.
Hắn rất muốn phủ nhận… nhưng mà hai chữ “hoàng liên” vừa ra đã chứng minh lời Lục các chủ nói là sự thật. Từ nãy đến giờ hắn đều không nhắc đến tên của địa phương đó.
“Việc này… việc này…”
Hắn nói năng lộn xộn, đầu óc trống rỗng.
Lục Châu vung tay áo nói: “Tinh hoa Hắc Diệu Thạch và Lam Thuỷ Tinh thì lão phu nhận. Còn việc của hoàng liên giới thì ngươi nên tự mình hiểu rõ. Tiễn khách.”
Tư Vô Nhai đứng lên đi tới trước mặt Công Tôn Viễn Huyền làm tư thế mời: “Xin mời.”
Công Tôn Viễn Huyền lắc đầu thở dài.
Điều này có nghĩa là bọn hắn phải từ bỏ hoàng liên giới, nếu không sẽ ở vào thế đối lập với Ma Thiên Các!
Khó chịu!
Công Tôn Viễn Huyền đành phải xoay người rời đi.
Trong Dưỡng Sinh điện, Lục Châu cau mày lại.
“Hoàng liên giới đã bị phát hiện, nếu Đại Minh xuất thủ thì bên đó có khả năng sẽ gặp nguy hiểm.”
Nghĩ vậy, Lục Châu mặc niệm thần thông, hai mắt hoá thành lam đồng, hình ảnh xuất hiện.
“Lão Lục, ông nói xem có phải ta tu hành gặp vấn đề rồi không? Sao tự dưng lại lòi ra một mảnh liên diệp nữa là thế nào?” Chư Hồng Cộng chỉ vào pháp thân trước mặt và kim hoàn sau lưng pháp thân với vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.
Lục Ly nói:
“Không biết, nhưng ta cảm thấy ngươi mạnh lên rồi.”
“Mạnh sao? Ta chẳng có cảm giác gì cả.”
“Đó là bởi vì ngày nào ngươi cũng ăn ăn ăn, mập lên rồi kìa. Chủ yếu là ta chưa khôi phục tu vi, nếu không đã có thể đối luyện với ngươi một phen. Không có đối thủ mạnh mẽ, ngươi sẽ không thể khảo sát được tu vi của mình tăng tiến thế nào.”
Chư Hồng Cộng than thở: “Xong, ta thành kẻ dị dạng!”
Lục Ly trầm tư một lát rồi lắc đầu:
“Đừng lo lắng, cổ tịch Lục gia từng ghi chép rằng tu hành giả có thể tiến vào cảnh giới thập nhất diệp, chỉ là trước đó phải khai mười hai Mệnh Cách đã. Người biết được điều này không nhiều. Thật kỳ quái… ngươi vậy mà lại khai thập nhất diệp.”
Chư Hồng Cộng rưng rưng nước mắt: “Nếu có sư phụ ta ở đây thì tốt rồi!”
Lục Ly cau mày đáp: “Nếu ngay cả ta cũng không giải quyết được thì tìm sư phụ ngươi càng không có tác dụng gì. Hôm nay chúng ta đến cấm địa một chuyến, tìm hung thú lịch luyện thử xem sẽ biết ngay thôi.”
“Muốn đi thì ông đi đi, ta không đi!”
Chư Hồng Cộng liên tục lắc đầu.
“Ngươi nhất định phải đi.”
“Đánh chết cũng không đi!”
“Ngươi liên tục đột phá đã khiến hung thú chú ý, một khi hung thú có biến động thì khả năng hoàng liên giới bại lộ càng lớn. Đến lúc đó ngươi không còn quyền quyết định ở đây nữa.” Lục Ly nói.
Vừa dứt lời, Hứa Vạn Thanh từ bên ngoài hốt hoảng chạy vào, quỳ gối xuống nói: “Giáo chủ, bệ hạ yêu cầu được gặp ngài.”
Chư Hồng Cộng lập tức đứng thẳng người lên, tay chắp sau lưng ra vẻ đạo mạo, uy nghiêm nói: “Yêu cầu?”
“Bệ hạ nói đây là trường hợp khẩn cấp, ngài nhất định phải tới.”
“Ai cho hắn lá gan ra lệnh cho bản giáo chủ?” Chư Hồng Cộng trừng mắt nói.
“Việc này… thuộc hạ không rõ.”
Lục Ly hỏi: “Bệ hạ có nói là việc gì không?”
“Nói là có sứ giả dị tộc đến, tu vi cao thâm mạt trắc, địa vị lớn vô cùng.”
“Hồi báo là Giáo chủ sẽ đến. Lui xuống đi.” Lục Ly xua tay.
“Vâng.”
Chờ Hứa Vạn Thanh rời đi, dáng vẻ nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh của Chư Hồng Cộng lập tức trở nên uể oải, hắn nghiêng sang một bên than thở:
“Thật mệt mỏi! Không hiểu sao đại sư huynh lúc đầu có thể giữ mãi động tác này, mỏi lưng gần chết!”
“Thôi, đừng phàn nàn nữa. Trong số các tu hành giả, ta chưa thấy ai sống thoải mái hơn ngươi đâu. Ta nhớ rõ ngươi từng kể về cửu đại đệ tử Ma Thiên Các, người nào tên Hải gì đó chịu rất nhiều đau khổ, còn người tên Tiểu Ngu thì thường bưng nước rửa chân cho ngươi? Đừng có ở trong phúc mà không biết phúc.”
“Không đúng, cửu sư muội của ta mới sống thoải mái nhất đó.” Chư Hồng Cộng nói, “Chờ sau này trở về ta sẽ kể thêm cho ông nghe.”
Lục Ly đứng lên nói: “Hẳn là bên phía hoàng đế đã xảy ra chuyện, chúng ta đến đó một chuyến đi.”
“Hắn xảy ra chuyện thì liên quan quái gì đến ta?”
“Không thể nói như thế, ngươi không có năng lực trị quốc, ta cũng không có. Nếu hắn xảy ra chuyện thì thiên hạ này ngươi quản nha? Huống hồ gì tài nguyên tu luyện của chúng ta còn cần hắn cung cấp, quan hệ giữa đôi bên là cùng có lợi. Nếu mà ngươi tiêu cực như vậy, sớm muộn gì hắn cũng tiêu cực theo. Nên nhân cơ hội này bày ra thực lực thập nhất diệp, từ nay về sau hoàng liên giới chỉ có ngươi là đệ nhất.”
Nghe vậy, hai mắt Chư Hồng Cộng toả sáng nói: “Nói có lý lắm. Chúng ta đi!”
“Đi đến đó trong một canh giờ là được, sau đó chúng ta còn phải đến cấm địa một chuyến.”
Lục Châu thu hồi thần thông.
Quan sát trong thời gian dài sẽ tiêu hao nhiều Thái Huyền chi lực, nếu bên phía Chư Hồng Cộng còn một canh giờ để di chuyển thì lát nữa sẽ xem tiếp vậy.
Lục Châu lựa chọn khu vực đột phá Mệnh Quan là dung nham cốc trong Thiên Luân sơn mạch.
Tuy có Mệnh Cách Chi Tâm chịu lửa của Tranh thú nhưng không có nghĩa là Lục Châu có thể chạm vào dòng nham tương lên đến hàng ngàn độ.
Trước khi vượt qua Mệnh Quan, Lục Châu còn cần phải xác nhận một vấn đề là một trong tứ đại quỷ bộc đã chết, thiếu gia Tần gia lại là kẻ có thù tất báo, sau này nhất định sẽ ngóc đầu trở lại, đến lúc đó hắn sẽ phái một quỷ bộc khác đến sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận